Kiều Môn Ngâm

Chương 21: Tự mình cắm Ꮯôn Ŧhịt̠ vào đi

Editor: Tứ Phương Team

“Ưm, ta muốn…” Chúc Dao lắc mông ở trong lòng ngực hắn, hôn lên đầu ngực hắn. Lục Thần phủ ở trên người nàng, nâng một chân nàng đặt ở trên eo mình sau đó vuốt ve nhũ thịt trước ngực.

“Bảo bối, ngực của nàng thật đẹp, tay của ta đang bận vuốt ve chúng, nàng tự mình cắm côn ŧᏂịŧ lớn vào tiểu huyệt có được không?”

Chúc Dao mị nhãn như tơ: “Phu quân, ta muốn nhìn nó cắm ta.”

“Nàng, yêu tinh này …” Lục Thần tách hai chân nàng ra, đỡ chân nhỏ, hôn lên cẳng chân, đùi nàng.

“Nhìn côn ŧᏂịŧ lớn đâm mật huyệt phía trước, nàng có nghĩ xem sẽ ăn nó như thế nào không?”

Chúc Dao không nói lời nào…

Lục Thần nhìn nàng muốn đáp án…

Chúc Dao nói “Muốn…”

Nam nhân nhướng mày “Muốn cái gì?”

“Muốn nhìn chàng ăn ta… Mật huyệt…” Nói tiếp, “Phu quân, ta không ôm được chân, cánh tay thật mỏi…”

Lục Thần xé màn sa lên buộc mắt cá chân của nàng lên, sau đó gãi gãi gan bàn chân của nàng. Chọc nàng cười ha ha.

Lục Thần nhìn nàng, miệng để sát vào mật huyệt kiều thê, thổi khí về phía trước.

Chúc Dao nhìn phu quân vừa nhìn mình vừa trêu đùa mật huyệt, giờ phút này chân nàng nâng qua đỉnh đầu, cửa huyệt mở rộng ra, cảm giác không an toàn làm nàng có chút không tự nhiên, mặt đỏ bừng lại vẫn tò mò muốn nhìn.

Nhìn đầu lưỡi nam nhân vương ra liếʍ hoa đế, nàng thở hổn hển rêи ɾỉ, “Thật thoải mái…” Nàng duỗi tay nâng mình ra, chỉ thấy hoa đế run rẩy bị lưỡi hắn liếʍ mυ'ŧ, biến hình ở bên miệng hắn, hắn dùng đầu lưỡi nhanh chóng trêu chọc nó, nó giống như chấn động trái phải di chuyển, làm cho nàng dâʍ đãиɠ kêu lên. Khi Lục Thần hút sâu một ngụm ở hoa đế, khiến Chúc Dao không nhịn được mà thét chói tai chảy ra nước.

Lục Thần để nàng xem bộ dáng mật huyệt mình nước chảy, tiếp theo lại liếʍ hai bên, dùng môi kẹp lấy một bên lôi kéo.

“Bảo bối, nhìn thấy mật huyệt của nàng có bao nhiêu xinh đẹp chưa?”

“A, thật thích.”

Môi đùa bỡn huyệt khẩu, ngón tay Lục Thần mát xa mật huyệt vừa mới thừa hoan quá. Sau đó cắm ngón tay vào vuốt ve bên trong, miệng ngậm lấy âm đế tiếp tục liếʍ mυ'ŧ.

Chúc Dao rêи ɾỉ đong đưa mông nhỏ muốn né tránh miệng hắn lại không muốn né tránh…

Nghe tiếng hắn chuyển động, mật huyệt càng chảy ra nhiều chất lỏng, Lục Thần hôn lên huyệt khẩu, liếʍ mυ'ŧ, sau đó dùng sức hút…

“A… Ta không được… Nhẹ chút a a…”

Chúc Dao đẩy mặt hắn ra, hai ngón tay nhỏ đẩy hoa môi ra, mật huyệt mấp máy “Phu quân, tiến vào đi…” Ngón trỏ xoa hoa đế dâʍ đãиɠ mời chào hắn.

Lục Thần đưa đỉnh côn ŧᏂịŧ lớn tới huyệt khẩu, vạch tới vạch lui, “Tự nàng tới …”

Chúc Dao sờ lên phần đầu “Phu quân, mỗi lần đâm nơi này đều mắc kẹt ở trong tiểu huyệt của ta sao?” Nàng vuốt ve.

“Ừm” Hắn vừa thưởng thức đùi nàng, một tay khác vuốt ve nhũ thịt.

Chúc Dao cầm côn ŧᏂịŧ lớn ma sát kiều đế, “A…” Tiếp theo tâm tư đùa giỡn nổi lên, bèn dùng phần đâu đâm hoa đế của nàng.

“Phu quân chàng xem hoa đế của ta có thể cắm vào lỗ nhỏ của chàng”

Hành động của kiều thê chọc đến Lục Thần khiến hắn tàn nhẫn đánh lên cánh mông của nàng.

“A, đau quá…” Chúc Dao làm bộ rất đau, bộ dáng đó làm cánh mông của nàng lại ăn đau vài cái. Chúc Dao tiếp tục dùng côn ŧᏂịŧ ma sát trên hoa môi, đột nhiên Lục Thần nhéo đầu ngực nàng một chút.

Một tay Chúc Dao nắm côn ŧᏂịŧ một tay sờ hoa đế …

Nàng nhìn hắn vừa xoa đầṳ ѵú mình, vừa xoa hoa môi.

Vốn dĩ Lục Thần vừa thưởng thức hai bên ngực vừa nhìn mật huyệt của kiều thê chảy nước, đột nhiên lại phát giác nàng tựa hồ học động tác của mình, hắn ngẩng đầu thấy Chúc Dao đang nhìn hắn, bốn mắt bọn họ nhìn nhau, ngón tay Lục Thần nhéo lên đầu ngực nàng, sau đó ánh mắt nhìn về phía tay nàng kéo đến tiểu huyệt…

Hô hấp Lục Thần nặng nề, buông tay lôi kéo ngực, khiến nhũ thịt lắc lư.

Ngón tay sờ phía dưới buông ra, tiểu huyệt run rẩy lùi về.

“Ưm, bảo bối…” Ngón tay hắn ngực vuốt ve môi nàng, một tay khác vuốt ve đầu ngực, khi nàng cầm lòng không đậu rêи ɾỉ, ngón tay sẽ đưa vào trong miệng, sau đó cúi đầu…

Chỉ thấy nàng nắm côn ŧᏂịŧ lớn muốn cắm mật huyệt, nhưng nỗ lực ra sao đại qυყ đầυ cũng không đi vào, eo Lục Thần vẫn không nhúc nhích.

Đầu lưỡi Chúc Dao liếʍ lòng bàn tay hắn, mật huyệt cố ý ma sát qυყ đầυ, ánh mắt nàng ướŧ áŧ muốn nhét côn ŧᏂịŧ lớn vào mật huyệt, bất đắc dĩ Lục Thần nói: “Tiểu da^ʍ oa tự mình tới, phu quân đang bận rồi.” Nói xong tay nhéo đầu ngực nàng kéo sang bên cạnh, ám chỉ cho nàng hiểu.

Một tay Chúc Dao nỗ lực tách hoa huyệt ra, cuối cùng kéo mật huyệt ra thành một cái cái miệng nhỏ, một tay nắm côn ŧᏂịŧ dùng sức mới cắm đi vào.

Hai người đồng dạng thở dốc một tiếng.

Nàng nhìn huyệt khẩu mình bị căng ra thành một cái động, rêи ɾỉ nuốt côn ŧᏂịŧ vào bên trong, nàng nỗ lực nửa ngày mới nhét được phần đầu vào, mật huyệt mấp máy suy nghĩ muốn hút nam căn đi vào, trong miệng cầm lòng không được hút ngón tay hắn.

Lục Thần thấy cái miệng nhỏ của kiều thê liếʍ mυ'ŧ ngón tay mình … Không đành lòng đùa giỡn nàng bèn thẳng lưng một cái, hoàn toàn đi vào trong mật huyệt, tư thế này khiến khoảng cách bên trong mật huyệt càng ngắn đi, lần này liền chạm đến miệng tử ©υиɠ.

“A… Cắm vào rồi, tới rồi, chạm đến đỉnh bên trong…”

“Tiểu hoa huyệt hút thật nhanh, đâm chết nàng.”

“Phu quân hôm nay chàng có thể không cần mắc kẹt ở bên trong được không …”

“Cảm thấy khó chịu sao?” Lục Thần tương đối thích bộ dáng nàng bao lấy mình không bỏ …

“Không phải… Là… A… Muốn chàng mắc kẹt ở trong mật huyệt… A…”

“Bảo bối muốn nhìn? Theo ý nàng.” Nhìn bộ dáng dâʍ đãиɠ khao khát của Chúc Dao, hiện tại Lục Thần hận không thể thỏa mãn nhu cầu của kiều thê, thắt lưng tiếp tục đong đưa…

Nhìn côn ŧᏂịŧ lớn ở trước mắt mình không ngừng đâm mật huyệt, thị giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến nàng cao giọng dâʍ đãиɠ kêu: “Cắm ta, phu quân cắm ta a…”

“Nàng xem cái miệng nhỏ hút ta thật chặt…”

Nhìn côn ŧᏂịŧ lớn thả chậm động tác chậm rãi rút ra, cảm giác qυყ đầυ bị hắn rút ra từ cái miệng nhỏ ở bên trong, huyệt khẩu bị căng lên, miêu tả rõ gân xanh trên côn ŧᏂịŧ …

Khi qυყ đầυ chui ra, huyệt khẩu phồng lên như không muốn nó rời đi, nhanh chóng cắn nó lại… Phần đầu kéo theo một đợt mật dịch… Mật huyệt càng cắn chặt…

Lục Thần nhéo hai đầu ngực kéo sang hai bên …

Chúc Dao dâʍ đãиɠ chủ động mở hai bên ra để qυყ đầυ lại đâm vào, tiếng nước văng khắp nơi… Chảy tới tận phía sau.

Chúc Dao bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ kêu lên “Côn ŧᏂịŧ lớn lại cắm vào … A…”

Lục Thần lại chậm rãi rút ra mang theo một đợt dâʍ ɖị©ɧ, nắm lấy đầu ngực kéo sang hai bên…

Chúc Dao vạch phía dưới ra hai bên, qυყ đầυ lại chui vào, mấy lần qua lại như thế, Chúc Dao cuối cùng lên tiếng khóc thút thít.

“Phu quân ta không chịu nổi… Nhanh lên mau cắm ta… A…”

“Hôm nay để vi phu đâm thêm vài lần có được không?”

“Được… A… Dùng sức…” Nàng buông tiểu huyệt ra bắt lấy bàn tay to của phu quân đang nhéo ngực mình.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~