Kiều Môn Ngâm

Chương 14: Chàng là sói sao?

Editor: Tứ Phương Team

Lục Thần tức giận.

Đồ bổ nhanh chóng đưa vào phòng ngủ, Chúc Dao uống hai chén mới dừng.

"Ta sợ ta không dừng được."

Chúc Dao cởϊ qυầи áo, tay nhỏ kéo đai lưng của hắn, sốt ruột tháo thắt lưng.

Vừa thở dốc vừa nói "Phu quân ta muốn... Cho ta..."

"Dao Nhi, ta sợ nàng không chịu nổi." Tay của Lục thần đã sờ lên cơ thể Chúc Dao.

Lục Thần cởϊ qυầи áo lên giường, buông màn để kiều thê không cảm thấy lạnh. Trên giường lớn, Chúc Dao thở hổn hển xoa đầu ngực của mình.

"Phu quân... nhanh lên cắm chỗ đấy... Ta nhịn không được."

Thấy hắn còn ở chần chờ, nàng bèn bò đến bên người Lục Thần, bởi vì cúi bò, dây lưng áo choàng bị rơi ra, bầu ngực tròn trịa theo động tác lắc qua lắc lại. Đầu gối chặn ở một góc áo choàng, Chúc Dao té ngã, cặp mông trắng không cẩn thận lộ ra ngoài.

Lục Thần nhìn thấy hai tiểu huyệt nhỏ đang chảy dâʍ ŧᏂủy̠.

Mồ hôi trên đầu hắn chảy như mưa, gân xanh của cự long dưới thân nổi lên, càng lớn hơn so với vừa nãy. Nhìn côn ŧᏂịŧ của chính mình, hắn lo lắng nhìn về phía Chúc Dao.

"Dao Nhi, nàng thật sự chịu được không?"

Bởi vì dược hiệu của mị dược, giờ phút này Chúc Dao chỉ ngứa ngáy khó chịu, nhìn thấy cự long to lớn của Lục Thần, nàng đỏ bừng nhìn nó, giương mắt đối mặt với Lục Thần nói: "Ta chỉ cảm thấy càng ngứa."

Nàng bò đến trước mặt Lục Thần, hôn môi hắn nói: "Phu quân, làm nhiều lần cũng không sao. Ta cũng thích cùng chàng giao hoan."

Chiếc lưỡi đinh hương xẹt qua bên môi hắn, Lục Thần rốt cuộc nhịn không được bổ nhào lên người nàng.

Chúc Dao cũng động tình kêu lên.

"Ngứa... Phu quân... Thật ngứa." Nàng bắt lấy tay Lục Thần đặt ở trước ngực, chờ mong phu quân có thể vuốt ve, hai chân kẹp chặt eo Lục Thần lôi kéo về hướng mình.

"Bảo bối, cái này cho nàng." Hắn dùng sức cắn đầu ngực nàng giống như muốn hút sữa ra, dùng sức liếʍ mυ'ŧ.

"A... Ngứa... Lục Thần."

Một bàn tay Lục Thần run rẩy tìm được mật huyệt, bên trong dâʍ ɖị©ɧ dính đầy tay, hắn rút ngón tay ra, nghe được ba một tiếng.

Dường như mật huyệt muốn hút lấy tay hắn, âm thanh ngón tay rời đi khiến đôi mắt Lục Thần đỏ lên. Cảm giác hư không tra tấn Chúc Dao, hắn nhẹ nhàng dùng tay xoa hoa tâm, miệng ngậm toàn bộ ngực của nàng, đầu lưỡi nhanh chóng khảy đầu ngực, phát ra thanh âm tư tư.

Phía dưới Chúc Dao dâʍ ɖị©ɧ giàn giụa, rơi ở trên giường.

Đầu ngực bị nước bọt Lục Thần thấm ướt, sau khi miệng lưỡi của hắn rời đi lập tức truyền đến sự lạnh lẽo, Chúc Dao cầm lòng không được liền tự mình vuốt ve, đầu ngực ngứa điên rồi. Nàng hơi dùng sức nắn bóp ngực, ý loạn tình mê đạp chân.

Lục Thần đỡ cự vật càng thô dài hơn lúc trước chậm rãi tiến vào nộn huyệt của Chúc Dao.

"Bảo bối, đau không?" Lục Thần cảm bản thân sắp mất đi khống chế.

"A... Quá căng." Chúc Dao dâʍ đãиɠ kêu lên.

Lục Thần cúi đầu nhìn cự căn tiến vào mật huyệt, bởi vì to lớn hơn bình thường, lúc ra còn mang theo thịt non, lực ma sát quá lớn. Lục Thần hưng phấn mà dùng sức thọc vào rút ra.

"Có phải ta lớn hơn nữa nàng cũng có thể ăn hết hay không, tiểu hoa huyệt, đêm nay nghịch hỏng ngươi" Lục Thần càng di duyển càng hưng phấn, đã không thể khống chế chính mình.

"A... Phu quân... Nơi này ngứa." Nàng cầm đầu ngực no đủ tới mời hắn.

Lục Thần hút lấy đầu ngực Chúc Dao "Ta thật sự muốn ăn hết nàng." Lúc liếʍ mυ'ŧ, hắn đã không thể khống chế được lực độ của mình, mạnh mẽ hoạt động, không hề ôn nhu như ngày thường, khi thì cắn đầu ngực, khi thì nhấm nuốt. Đầu ngực nho nhỏ nhanh chóng sưng đỏ, nhưng lại khiến hai mắt hắn đỏ rực, giống như muốn ăn nàng, liếʍ mυ'ŧ, gặm cắn, ngậm lấy toàn bộ, dùng sức bao lấy.

Một bên ngực Chúc Dao bị đối đãi như thế chẳng những không ngừng kêu, ngược lại càng cao giọng ưỡn ngực ngâm.

"A... Thật sướиɠ... A a a... Lục Thần... Cắm hỏng ta đi."

Lục Thần bế Chúc Dao lên, để nàng ở trên, sau đó cắn đầu ngực bên kia, đôi tay thì đỡ eo giúp nàng ngồi xuống.

Tư thế này khiến cự vật cắm càng sâu, Chúc Dao ôm đầu phu quân, ngửa cổ rêи ɾỉ, kêu to, chỗ sâu trong tiểu huyệt ngứa muốn chết.

Giờ phút này nàng không cảm thấy đau một chút nào, chỉ cảm thấy rất sướиɠ.

"Đâm ta... Lục Thần... Đâm ta... Bên trong ngứa."

"Di chuyển chết nàng, chọc chết nàng." Hắn cầm lấy eo của nàng, bên trên nghịch nàng, bên dưới lại không ngừng đâm xuyên.

Đại côn ŧᏂịŧ ở giữa mật huyệt ra vào mang theo dâʍ ɖị©ɧ rơi khắp nơi, đột nhiên phần đầu bị mắc kẹt ở chỗ sâu trong mật huyệt, hắn "bang" một tiếng vỗ vào mông trắng của nàng, "Mau buông lỏng, để ta lùi ra một chút."

Hắn thử rút ra, nhưng phần đầu sưng to bị kẹp chặt ở cửa tử ©υиɠ. Nếu hắn dùng sức rút chỉ sợ sẽ tổn thương đến nàng.

Chúc Dao nhấc eo, phát hiện cự vật Lục Thần bị mắc kẹt, mị nhãn như tơ trừng hắn, gãi lưng hắn rêи ɾỉ nói "Chán ghét, chàng là sói sao? Tự nhiên mắc kẹt? Lúc này thật sự muốn chàng bị thao chết."

Một câu chàng là sói sao? Kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến Lục Thần, hai người rõ ràng cảm giác được phần đầu lại lớn thêm một cỡ.

Chúc Dao đấm hắn, "Ta từ bỏ... Chịu không nổi... Bị chàng đâm hỏng rồi"

Lục Thần lại cắm càng sâu hơn, sau đó ở trong tử ©υиɠ thọc vào rút ra.

"Hô, bên trong nàng quá tuyệt vời." Lục Thần đỡ eo giúp nàng nằm xuống, sau đó buông eo Chúc Dao ra, chuyên sang tấn công trước mặt, cặp ngực mềm mại lại nhảy lên.

Ngực nàng mẫn cảm khiến Chúc Dao nhanh chóng đến cao trào, xuân triều ồ ạt trào ra, nàng tự mình giải phóng.

Một bên ngực thường bị hắn kẹp lấy vuốt ve đùa bỡn, bên còn lại thì bị hắn dùng sức vừa cắn vừa liếʍ mυ'ŧ. Chúc Dao muốn điên rồi, hai chân nhất thời mở rộng dâʍ đãиɠ kêu lên.

"A... Thật thoải mái, hồn đều bị nàng hút đi rồi."

"A... Bên trong ngứa, tử ©υиɠ cũng ngứa, đại côn ŧᏂịŧ mau chọc giúp ta giảm ngứa."

"Ngoan, bảo bối bắt đầu dâʍ đãиɠ rồi."

Vốn tưởng rằng kiều thê sẽ không chịu nổi, hắn còn lo lắng sẽ tổn thương đến nàng, hiện tại xem ra kiều thê đã cảm nhận được lạc thú hoan ái, hiện giờ thể chất lại tăng vọt còn có thể miễn cưỡng thích ứng kích cỡ của hắn. Đối với đêm nay hắn có chút tin tưởng.

Hắn mạnh mẽ đâm, ngoài miệng hút đầu ngực Chúc Dao, dùng sức mυ'ŧ, đầu ngực đã sưng đỏ lên. Khiến nàng chịu đựng không được kêu lên, lại rất nhanh đạt cao trào.

Chất lỏng cuồn cuộn phun ra, Chúc Dao dần dần không còn sức lực, Lục Thần cũng đã dừng lại.

Chúc Dao rêи ɾỉ nói: "Ân... A... Muốn côn ŧᏂịŧ lớn... Đâm da^ʍ huyệt... A..."

Một cây đại côn ŧᏂịŧ cứng nóng như gậy hoàn toàn đi vào mật huyệt kiều nộn. Chuyển động eo mãnh liệt khiến mật huyệt ngập nước không ngừng phun.

Hoa huyệt non mịn bị côn ŧᏂịŧ lớn cọ xát, mỗi một lần đều bị côn ŧᏂịŧ lớn ma sát thâm nhập vào bên trong rồi lập tức lại bị kéo ra bên ngoài.

Cảm giác mật huyệt vừa hung hăng kẹp vừa kéo côn ŧᏂịŧ, Lục Thần càng đâm mãnh liệt hơn, dẫn tới hai đùi Chúc Dao bị kéo ra hai bên. Không riêng gì Chúc Dao cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mà Lục Thần di chuyển cũng rất thoải mái, Chúc Dao bôi mị dược hơi nhiều, đặc biệt là mật huyệt bị côn ŧᏂịŧ lớn đâm đến căng tròn, không ngừng chảy nước, tạo ra tiếng thật dâʍ đãиɠ.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~