Thế nhưng sự tận tâm và nhiệt tình của cô lại bị những học sinh ngỗ nghịch coi như trò cười, cuối cùng cô bị bọn chúng trêu chọc và đả kích đến mức gặp vấn đề tâm lý, không bao giờ dám tiếp tục công việc giáo dục nữa.
Một nhân vật đáng tiếc vô cùng.
Ninh Duy Ngọc thở dài trong lòng, nhưng vẻ mặt không thay đổi chỉ nhún vai: “Cô giáo, cô nên dồn sức cho những chỗ khác thì hơn.”
“À…”
Lăng Mạn Tuyết thất vọng siết chặt mép tài liệu, cô cố tìm từ ngữ để thuyết phục cậu thêm lần nữa.
Các giáo viên khác trong văn phòng thì cúi đầu làm lơ như không nghe thấy gì, không ai muốn dính dáng đến chuyện của cậu thiếu gia ngang ngược nhà họ Ninh.
Hai người im lặng nhìn nhau một lúc, cuối cùng lại là Ninh Duy Ngọc thay đổi ý định trước. Cậu lẩm bẩm: “Thôi được, đưa đây đi, dù sao đọc hay không là chuyện của em.”
Rõ ràng là thái độ kiêu ngạo như ban ơn nhưng nhìn vào đôi mắt sáng rực của cậu, Lăng Mạn Tuyết lại chẳng thể nào nổi giận.
Từ người đứa trẻ này, cô không cảm nhận được chút ác ý nào.
“Tốt lắm, những điểm quan trọng cô đã đánh dấu bằng bút đỏ rồi.”
Ngay khi cuộc đối thoại kết thúc, trong đầu Ninh Duy Ngọc vang lên một âm thanh điện tử.
【Đinh, kích hoạt nhiệm vụ nhánh.】
【Đối tượng nhiệm vụ: Lăng Mạn Tuyết.
Nội dung nhiệm vụ: Giúp Lăng Mạn Tuyết duy trì niềm đam mê với sự nghiệp này.】
【Theo kiểm tra, nhiệm vụ này có thể hoàn thành qua các giai đoạn.】
Dừng lại vài giây, hệ thống lại lên tiếng, phát động nhiệm vụ thứ hai.
【Đinh, kích hoạt nhiệm vụ phụ.】
【Yêu cầu ký chủ đạt được tiến bộ về thành tích trong kỳ thi khai giảng, đạt được bước đầu cải thiện hình tượng nhân vật.】
【Theo kiểm tra, nhiệm vụ này chỉ có thể hoàn thành trong giai đoạn này.】
Hả? Làm sao trong thời gian ngắn mà lại phát động hai nhiệm vụ?
Trên đường trở về lớp học, Ninh Duy Ngọc đếm qua những nhiệm vụ mình đã kích hoạt.
Một nhiệm vụ chính tuyến liên quan đến nam chính trong nguyên tác, trong đó cậu đã hoàn thành hai nhiệm vụ nhỏ.
Hai nhiệm vụ nhánh có thể hoàn thành qua các giai đoạn, với đối tượng lần lượt là Ninh Tích Sâm và Lăng Mạn Tuyết, hôm nay lại thêm một nhiệm vụ phụ mới dành riêng cho cậu.
Hừ, sao nhiều nhiệm vụ quấn lấy mình thế.
“Hệ thống?”
【Có đây, ký chủ, có vấn đề gì không?】
Ninh Duy Ngọc nhìn về phía trước trò chuyện với hệ thống trong đầu: “Dạo này sao không thấy cậu nói gì cả?”
Lần duy nhất nó lên tiếng gần đây là để nhắc nhở về trạng thái suy nhược (debuff).
【Chỉ cần hình tượng nhân vật và cốt truyện không sụp đổ, chúng tôi thường không can thiệp vào hành động của ký chủ đâu.】 Hệ thống giải thích. 【Hơn nữa, dạo này tôi tham gia huấn luyện nên không ở trạng thái trực tuyến hoàn toàn. Nhưng ký chủ yên tâm, tôi vẫn luôn theo dõi tình trạng của cậu, nếu có vấn đề gì tôi sẽ ngay lập tức nhắc nhở cậu nhé~】
Bước chân của Ninh Duy Ngọc khựng lại, sự khó chịu hiện rõ trên mặt: “Nói chuyện cho tử tế, đừng có tuỳ tiện tỏ vẻ đáng yêu.”
Hệ thống lập tức cảm thấy mã code của mình trở nên u ám: 【Hu hu.】
“Tỏ vẻ đáng yêu chính là một trong những bài học trong khóa đào tạo lần này! Hệ thống giảng dạy chính của lớp còn nói, chỉ cần học được cách tỏ vẻ đáng yêu, khả năng cải thiện quan hệ với ký chủ sẽ lên đến 98,79%!”
“Nói chuyện nghiêm túc đi, việc tôi liên tục kích hoạt nhiều nhiệm vụ thế này thật sự ổn chứ?”
Nhiều nhiệm vụ thì cũng thôi, vấn đề là chúng đều mơ hồ, không thể hoàn thành trong thời gian ngắn được.
Ninh Duy Ngọc nói: “Trong game online còn phải hoàn thành một nhiệm vụ mới nhận nhiệm vụ tiếp theo được cơ mà.”
【Các nhiệm vụ nhánh tồn tại đồng thời sẽ không gây ảnh hưởng gì và cũng không mang tính bắt buộc đâu, ký chủ chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ chính là có thể đạt điều kiện sinh tồn.】
Hóa ra là không có ảnh hưởng gì.
【Tuy nhiên nhiệm vụ nhánh có thể giúp tăng tốc độ hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời giảm tối đa xác suất thế giới này bị sụp đổ. Ngoài ra, ký chủ còn có thể mở khóa cốt truyện và quyền hạn cấp cao hơn nữa.】
Hệ thống điên cuồng làm mới mã lệnh của mình để tỏ vẻ đang suy nghĩ và lựa lời, nhớ lại những lời dặn dò của tiền bối trước khi vào nghề, cuối cùng cẩn thận gợi ý:
【Ký chủ, cậu chính là ứng cử viên tối ưu cho nhiệm vụ này do Cục Xuyên Thư chọn ra đó.】
Lựa chọn duy nhất, niềm hy vọng duy nhất.
Vậy nên dù là nhiệm vụ chính hay nhiệm vụ nhánh, xin cậu hãy hoàn thành thật tốt.
Ninh Duy Ngọc không để lộ vẻ đã hiểu hay chưa hiểu gợi ý này, cậu bước vào lớp trong khi hệ thống vẫn đầy kỳ vọng. Vừa vào cửa, cậu nói với giọng điệu thoải mái: “Yên tâm đi, tôi thích hoàn thành game một cách hoàn hảo.”