Xuyên Thành Giống Cái Siêu Hiếm, Bị Các Lão Đại Điên Cuồng Đoạt Sủng

Chương 21

Tư Dạ Lẫm cũng không vội, hắn thong thả ngả người ra sau, chờ Tɧẩʍ ɖυyệt Dư lựa chọn.

“Hệ thống!” Tɧẩʍ ɖυyệt Dư gọi: “Hiện tại Tư Dạ Lẫm có bao nhiêu hảo cảm với tao?”

Cô nhớ hệ thống đã từng nói, chinh phục Tư Dạ Lẫm cũng có thể nâng cấp tinh thần lực.

[Hệ thống kiểm tra thấy Tư Dạ Lẫm có hảo cảm với cô là -30, có muốn bắt đầu thông báo cho cô về sự thay đổi hảo cảm của Tư Dạ Lẫm không?]

“Thông báo đi.” Tɧẩʍ ɖυyệt Dư lập tức trả lời.

“Hiện tại trong số tất cả các đối tượng có thể chinh phục, ai là người có độ hảo cảm cao nhất với tao?”

“Hệ thống đang phân tích...”

[Là Lục Khả Vô.] Hệ thống trả lời: [Độ hảo cảm của Lục Khả Vô đối với cô là 20, hơn nữa cậu ấy là người dễ chinh phục nhất trong số tất cả mọi người.]

[Chỉ cần độ hảo cảm của cậu ấy đạt đến 80, coi như chinh phục thành công, cô có thể khởi động tinh thần lực, hoặc là nâng cấp tinh thần lực.]

Tɧẩʍ ɖυyệt Dư nghe xong hai mắt sáng ngời.

Địa vị của cô hiện tại thấp kém, chẳng qua là vì cô là một giống cái không có tinh thần lực, nhưng nếu cô có tinh thần lực, cho dù cấp bậc có thấp hơn một chút, cũng hoàn toàn khác biệt với tình cảnh hiện tại.

Giống cái có tinh thần lực, đều là đối tượng được đế quốc bảo vệ trọng điểm, thậm chí có thể cưới vài thú phu, để bọn họ thay mình trả nợ.

“Được, vậy thì ưu tiên chọn Lục Khả Vô.” Tɧẩʍ ɖυyệt Dư hạ quyết tâm.

[Thưa ký chủ, hệ thống kiểm tra thấy sinh mệnh của Lục Khả Vô hiện tại không đủ 10%, hơn nữa sinh mệnh đang dần mất đi.]

[Xin ký chủ hãy nhanh chóng cứu Lục Khả Vô.]

Tim Tɧẩʍ ɖυyệt Dư đập thình thịch, Lục Khả Vô này không thể cứ thế mà chết được.

Cô hoàn hồn nhìn về phía Tư Dạ Lẫm: “Tôi nghĩ kỹ rồi.”

Tư Dạ Lẫm gật đầu, ý bảo Tɧẩʍ ɖυyệt Dư nói tiếp.

“Tôi có thể đồng ý làm người mẫu bình thường cho anh tham khảo để vẽ tranh.”

“Nhưng mà, anh phải cứu Lục Khả Vô, hơn nữa không được đưa tôi về Tinh Lan.”

Tư Dạ Lẫm nhìn Tɧẩʍ ɖυyệt Dư, đôi mắt đen láy hơi nheo lại: “Cô nhất định phải trở về Tinh Lan.”

“Nhưng mà...” Tư Dạ Lẫm dừng lại một chút: “Tôi có thể cho cô hoãn lại mười ngày rồi trở về.”

“Không thể lâu hơn một chút sao? Một tháng thì thế nào?” Tɧẩʍ ɖυyệt Dư mặc cả.

Tư Dạ Lẫm rõ ràng rất không hài lòng với hành động này của cô, đôi môi mỏng khẽ mở: “Bảy ngày.”

Tɧẩʍ ɖυyệt Dư nghẹn lời, cô biết rõ nếu mình cò kè nữa thì thời gian có thể tranh thủ được sẽ càng ngắn hơn.

“Thôi được rồi, mười ngày thì mười ngày vậy, dù sao tôi cũng đang ở trong tay anh...”

Cô lẩm bẩm, trông có vẻ như đã cam chịu số phận.

Nhưng mà trong lòng Tɧẩʍ ɖυyệt Dư lại nghĩ hoàn toàn khác.

Cam chịu số phận gì chứ, trong từ điển của cô không có hai chữ cam chịu số phận, có lẽ, cô có thể lợi dụng mười ngày này để trốn thoát.

Dù sao một khi trở về Tinh Lan, cô sẽ thật sự đυ.ng phải những kẻ thù không đội trời chung kia, đến lúc đó Duệ Uyên phát điên lên thật sự không biết sẽ làm ra chuyện gì.

Cô không muốn biến thành một cỗ máy sinh sản, Tɧẩʍ ɖυyệt Dư biết, cô nhất định phải trốn thoát.

“Dừng xe.” Hiển nhiên Tư Dạ Lẫm cũng đồng ý với điều kiện của Tɧẩʍ ɖυyệt Dư, hắn ra lệnh cho binh lính: “Chữa trị cho Lục Khả Vô.”

Nói xong, Tư Dạ Lẫm quay đầu nhìn về phía Tɧẩʍ ɖυyệt Dư: “Đừng có suy nghĩ gì khác.”

“Buổi tối đến gặp tôi.”