Các vị phu nhân của Lục gia lòng cũng nặng trĩu, chỉ biết ôm chặt những đứa trẻ vào lòng, che chắn cho chúng khỏi những vật bẩn thỉu đang bị ném tới.
Giữa cơn hỗn loạn, không ai để ý rằng trứng thối và các vật ô uế chỉ rơi vào đám tộc nhân Lục gia đang khóc lóc kêu than, còn những thứ ném về phía Lục lão phu nhân và các vị phu nhân chỉ là vài lá cải héo.
Lục Bùi Phong siết chặt tay, cảm nhận từng vết thương trên người rỉ máu, máu nhỏ xuống nền đất từng giọt, tạo thành từng đóa hoa máu đỏ tươi. Hắn nghe từng lời chửi rủa Lục gia bên tai, trong lòng vừa căm phẫn, vừa đau đớn. Nhìn thấy một quả trứng thối đang lao thẳng về phía đầu Lục lão phu nhân, hắn thoáng giật mình, nhưng bất ngờ quả trứng lại như bị kéo lệch đi giữa đường.
Trong nỗi căm giận có phần bất lực, bỗng nhiên trong lòng Lục Bùi Phong dường như bớt đi vài phần bi thương, thay vào đó là một niềm tin kỳ lạ.
Đúng lúc ấy, một chiếc xe ngựa chậm rãi tiến tới, dừng ngay trước cửa thành.
Ngay khi màn xe được vén lên, một quả trứng thối bay theo đường vòng cung, bất ngờ trúng ngay trán vị chủ nhân của xe ngựa vừa bước ra.
"A! Tiểu thư!"
Dòng lòng đỏ tanh hôi từ quả trứng thối dính đầy người, chảy xuống thái dương Tống Minh Yên, mùi tanh nồng bốc lên khiến nàng ta muốn nôn mửa, mặt mũi tái mét, đôi mắt tràn ngập sát khí.
Tống Minh Diên từ xa nhìn thấy, không kìm được cười khẽ.
Khi bản thân không thoải mái, quả nhiên phải biết tìm niềm vui từ nơi khác.
Nghĩ vậy, nàng xoay người, ném thẳng quả trứng thối theo những góc độ xảo quyệt, "bùm bùm" hướng Tống Minh Yên và đám gia nhân của nàng ta.
Lục Bùi Phong cũng lặng lẽ lùi ra xa, cố ý tạo yểm trợ để những quả trứng thối và đồ bẩn ném về phía Tống Minh Yên càng thêm mãnh liệt.
Trứng thối không ngừng bắn về phía Tống Minh Yên, khiến nàng ta chỉ còn cách tả xung hữu đột mà tránh, cuối cùng đành chật vật lui vào trong xe ngựa.
Mùi tanh nồng không ngớt bám quanh khiến nàng ta không kìm được nữa, gần như rít lên với Xuân Đường: "Ngu xuẩn! Còn không mau đi gọi người tới ngăn bọn điêu dân này lại!"
Thủ vệ thành, Hứa giáo úy – biểu huynh của Tống Minh Yên, vốn cố ý dung túng bá tánh ném trứng thối và rau cải thối vào người Lục gia. Thấy Tống Minh Yên chịu vạ lây, lúc này hắn ta mới vội vã mang người tới ngăn lại.
Hắn ta vén màn xe, sốt sắng hỏi: "Yên nhi, muội có sao không?"