Chương 8: Khởi Đầu Mới
Mặt trời vừa ló dạng trên đường chân trời, ánh sáng ấm áp len lỏi qua khung cửa sổ, thắp sáng cả căn phòng của Lâm Vân. Cô thức dậy với cảm giác tươi mới, lòng tràn đầy hy vọng. Sau buổi gặp mặt với Tống Minh, mọi thứ dường như đã thay đổi. Cô quyết định rằng, hôm nay sẽ là ngày bắt đầu cho một chương mới trong cuộc đời của họ.
Lâm Vân chuẩn bị cho một ngày làm việc bận rộn. Cô chọn cho mình một chiếc váy màu xanh lam, tôn lên nước da sáng và vẻ đẹp mạnh mẽ của mình. Nhìn vào gương, cô mỉm cười với chính mình, cảm giác tự tin và mạnh mẽ đang tràn đầy trong từng tế bào. Hôm nay, cô sẽ không chỉ là một nhân viên trong công ty, mà còn là một người lãnh đạo thực sự trong dự án mà cô đang thực hiện.
Tại văn phòng, mọi thứ diễn ra sôi động hơn bình thường. Lâm Vân nhanh chóng hòa nhập vào không khí làm việc. Cô tập trung vào từng chi tiết trong dự án, và không khí làm việc tích cực khiến cô cảm thấy mình đang sống trong chính ước mơ của mình. Các đồng nghiệp thường xuyên khen ngợi sự sáng tạo và sự cống hiến của cô, và điều đó làm tăng thêm sự phấn khích trong lòng.
Khi nhìn ra cửa sổ, Lâm Vân bất chợt nghĩ về Tống Minh. Cô không thể ngừng nghĩ về những gì đã diễn ra hôm qua. Đã rất lâu kể từ khi cô cảm thấy hạnh phúc như thế này. Tuy nhiên, cô vẫn cảm thấy một nỗi lo lắng nhỏ bé trong lòng. Liệu họ có thể vượt qua những rào cản mà họ đã xây dựng trước đây?
Khi buổi trưa đến gần, Lâm Vân quyết định đi ra ngoài để mua một ít đồ ăn. Trên đường phố tấp nập, cô nhìn thấy những cặp đôi đang nắm tay nhau, trao nhau những nụ cười ngọt ngào. Lòng cô lại dâng lên một cảm xúc lẫn lộn. Cô muốn có một mối quan hệ thật sự, không chỉ là những cảm xúc thoáng qua mà là một tình yêu sâu sắc và bền vững.
Sau khi ăn trưa, Lâm Vân quay lại văn phòng với tâm trạng phấn khởi. Thời gian trôi qua nhanh chóng, và khi buổi chiều kết thúc, cô nhận được một tin nhắn từ Tống Minh. "Chúng ta có thể gặp nhau tối nay không? Anh có điều muốn nói với em."
Nhìn vào điện thoại, Lâm Vân không khỏi cảm thấy hồi hộp. Cô nhanh chóng trả lời, "Được chứ. Gặp nhau ở đâu?" Một giọng nói nhỏ trong đầu cô bảo rằng có thể Tống Minh sắp có một điều gì đó quan trọng muốn chia sẻ.
Khi gặp nhau tại một quán cà phê gần công viên, Tống Minh ngồi đợi cô với vẻ mặt nghiêm túc. "Xin lỗi vì đã mời em ra đây vào buổi tối như vậy. Anh chỉ muốn đảm bảo rằng chúng ta có thể nói chuyện mà không bị ai làm phiền."
"Không sao đâu. Em cũng đang rất mong chờ," Lâm Vân mỉm cười, nhưng trong lòng cô có chút lo lắng về điều anh sắp nói.
"Hôm qua, khi chúng ta nói chuyện, anh cảm thấy như mình đã lạc mất một phần nào đó trong quá khứ. Anh đã suy nghĩ rất nhiều về mối quan hệ của chúng ta," Tống Minh bắt đầu. "Và anh nhận ra rằng, anh không muốn mất em."
Lâm Vân cảm thấy trái tim mình đập mạnh hơn. Cô không biết phải nói gì. "Em cũng không muốn mất anh, Minh. Nhưng có rất nhiều thứ đang cản trở chúng ta."
"Đúng vậy." Anh gật đầu. "Nhưng anh tin rằng nếu chúng ta cùng nhau vượt qua những thử thách này, chúng ta có thể xây dựng một mối quan hệ vững chắc hơn."
Lâm Vân cảm thấy một niềm hy vọng trong lòng. "Anh nghĩ gì về việc chúng ta bắt đầu lại từ đầu? Không có áp lực, chỉ là những cuộc trò chuyện và thời gian bên nhau."
"Anh hoàn toàn đồng ý. Anh không muốn bất kỳ điều gì khiến em cảm thấy bị áp lực hay căng thẳng." Tống Minh nói, ánh mắt anh dán chặt vào Lâm Vân. "Chúng ta hãy cùng nhau khám phá lại những điều tốt đẹp nhất của nhau."
Cảm giác nhẹ nhõm tràn ngập trong lòng Lâm Vân. Cô biết rằng tình yêu cần thời gian và sự kiên nhẫn. "Vậy chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu?" Cô hỏi.
Tống Minh cười, nụ cười của anh như một ánh sáng rực rỡ. "Hãy bắt đầu từ những sở thích của em. Anh muốn biết em thích gì, không chỉ trong công việc mà còn trong cuộc sống hàng ngày."
"Em thích đi dạo, xem phim và nấu ăn." Lâm Vân trả lời. "Còn anh thì sao?"
"Anh thích đọc sách và đi du lịch. Nhưng có lẽ điều anh thích nhất là dành thời gian bên em" Tống Minh đáp, ánh mắt anh sáng lên khi nói đến cô.
"Vậy chúng ta hãy lên kế hoạch cho một chuyến đi dạo vào cuối tuần này đi. Em có biết một công viên rất đẹp ở gần đây không?" Lâm Vân nói, sự hào hứng lộ rõ trong giọng nói của cô.
Tống Minh gật đầu đồng ý. "Nghe có vẻ tuyệt vời. Anh sẽ chuẩn bị mọi thứ cần thiết."
Họ tiếp tục trò chuyện, không khí giữa họ trở nên thoải mái và tự nhiên hơn bao giờ hết. Những tiếng cười và những câu chuyện nhỏ nhặt khiến Lâm Vân cảm thấy mình không còn cô đơn trong cuộc sống nữa.
Cuối cùng, khi màn đêm buông xuống, họ quyết định ra về. Tống Minh đưa Lâm Vân về tận nhà. Khi đứng trước cửa, Lâm Vân cảm thấy một niềm hạnh phúc lớn lao. "Cảm ơn anh vì buổi tối hôm nay. Em rất vui" Cô nói, nụ cười rạng rỡ trên môi.
"Không có gì đâu. Anh cũng vui vì đã có thời gian bên em" Tống Minh trả lời. "Ngủ ngon nhé, Vân."
"Ngủ ngon." Lâm Vân nói, trước khi khép cửa lại, lòng tràn ngập cảm xúc.
Đêm đó, Lâm Vân nằm trên giường, cảm giác hạnh phúc vẫn đang lan tỏa trong tim. Cô biết rằng mối quan hệ của họ đang bắt đầu lại từ đầu, và lần này, họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.