Chương 2: Tạp phiến thần bí
Trong lòng Trần Mộ chợt động, ngón tay linh hoạt từ trong rút ra một cái năng lượng tạp cấp một, đem nó đến trước mặt cẩn thận quan sát.Xem xét cấu vân bên ngoài, cái năng lượng tạp cấp một này cũng không có chỗ kỳ lạ, nó sử dụng kết cấu Ba Khắc Tư phổ biến nhất hiện nay, cũng là kết cấu bình thường nhất. Song Trần Mộ vẫn cảm thấy sự khác thường ở tạp phiến này.
Sức nặng – cái tạp phiến này nặng hơn một chút so với năng lượng tạp bình thường. Chế tạo vài vạn năng lượng tạp cấp một, Trần Mộ đối với trọng lượng của năng lượng tạp đã thuộc nằm lòng. Bất luận nó dùng loại kết cấu nào, chỉ cần là năng lượng tạp cấp một, trọng lượng của nó sẽ không vượt quá một phạm vi đặc biệt.
Rất hiển nhiên, trọng lượng của tạp phiến này nằm ngoài phạm vi trên.
Nhắm mắt lại, ngón trỏ cùng ngón cái vuốt nhẹ trên mặt tạp phiến, Trần Mộ cẩn thận cảm thụ cấu vân gồ lên ở mặt ngoài.
Cấu vân quá thấp, phù phiếm vô lực, loại cảm giác này…. Loại cảm giác này… Trần Mộ cau mày nhớ lại cảm giác như đã từng gặp qua này.
Nghĩ ra… Hai mắt Trần Mộ chợt sáng ngời – tựa như do họa trên chất liệu kém nào đó!
Nhưng không đúng a, Trần Mộ trong lòng không khỏi càng thêm nghi hoặc. Từ cảm giác ở tay mà nói, chất liệu của tạp phiến này rất cứng, tay cầm rất nặng, dựa theo quy luật chung thì cấu vân được khắc họa trên bề mặt phải có cảm nhận càng mạnh mới đúng.
Sao lại có loại cảm giác này chứ? Kỳ lạ thật!
Cẩn thận kiểm tra năng lượng tạp trên tay một lần nữa, Trần Mộ vẫn không phát hiện được đến cùng là nguyên nhân gì tạo nên hiện tượng kì lạ này. Cấu vân không có sai sót, hơn nữa từ bút pháp trơn tru thuần thục có thể thấy đây chắc chắn là trình độ đại sư. Cho dù mình chế năng lượng tạp ba năm, nhưng lấy công lực bản thân cũng không có cách họa ra đường nét tốt hơn.
Điều này càng khiến Trần Mộ nghi hoặc. Năng lượng tạp cấp một trình độ đại sư, nói vậy có chút kì quái, vị đại sư nào lại đi chế năng lượng tạp cấp một? Nếu trên tay là năng lượng tạp cấp năm,ngược lại Trần Mộ càng cảm thấy bình thường.
Nghĩ ngợi một lúc, Trần Mộ liền đem tạp phiến kì quái này đặt cùng với nhất tinh năng lượng tạp có kết cấu mới mà mình phát hiện lúc trước.
Cuối cùng cũng làm xong công việc, Trần Mộ thở phào.
Hết sức tập trung tinh thần vào công việc, giờ hắn cảm thấy hơi mệt mỏi.
“Ta lấy hai tạp phiến này.” Trần Mộ giơ hai năng lượng tạp cấp một về phía Tiểu Hắc.
“Không thành vấn đề, không thành vấn đề.” Tiểu Hắc cười nói, hôm nay hắn thu hoạch không ít, Trần Mộ giúp hắn tìm được 5 năng lượng tạp chưa dùng hết, miệng hắn cười đến nỗi lệch đi.
Trong lòng Tiểu Hắc, Trần Mộ có chút cổ quái. Xem cách ăn mặc là biết con nhà nghèo. Những đứa trẻ nhà nghèo như vậy, tuyệt đối không bỏ qua bất kì điểm nào có thể tiết kiệm được. Năng lượng tạp chưa dùng hết trong tay mình trong mắt bọn họ là một số tiền lớn a! Nhưng kì quái là Trần Mộ không để tâm đến số năng lượng tạp chưa dùng hết này, mà có hứng thú với năng lượng tạp cấp một, lại là năng lượng tạp đã dùng hết.
Đương nhiên, điều này hắn chỉ ngẫm nghĩ trong lòng, hắn còn mong được như vậy. Nếu Trần Mộ như đứa trẻ bình thường, vậy năng lượng tạp này đã không đến được tay mình, đây đều là tiền a!
Một bên tự khen mình lúc đầu tiên kiến chi minh, một bên cười hì hì tiễn Trần Mộ.
Lúc về đến nhà đã là 10h tối. Tùy tiện ăn một chút, Trần Mộ liền không đợi được đem hai cái năng lượng tạp hôm nay thu được ra nghiên cứu.
Cái năng lượng tạp cấp một đầu tiên khiến hai mắt Trần Mộ sáng lên.
Đây là một loại kết cấu hắn chưa từng gặp qua, cấu vân phức tạp do đường nét màu lam nhạt tạo thành, che kín cả bề mặt tạp phiến. Cái năng lượng tạp cấp một này lớn cỡ lá bài, chất liệu mang tính mềm dẻo, bề mặt tạp phiến bóng loáng, nhưng nếu cẩn thận vuốt ve có thể cảm nhận được cấu vân nhô lên.
Người bình thường thấy đồ án phức tạp như vậy, chỉ sợ sẽ choáng đầu hoa mắt, không biết bắt đầu từ đâu.
Nhưng thấy vậy, hai mắt Trần Mộ lại sáng lên. Ba năm nay, mỗi ngày hắn đều đối mặt loại hoa văn như vậy, dù kết cấu cùng tạp phiến trước mắt không giống nhau nhưng độ phức tạp ngang nhau. 12 loại kết cấu mới cũng khiến hắn tích lũy không ít kinh nghiệm.
Muốn tìm hiểu kết cấu một loại cấu vân của tạp phiến, nhất định phải tìm được điểm bắt đầu, cũng là nơi đặt bút đầu tiên. Sau đó không ngừng theo nét bút thâm nhập mới có thể dễ dàng lí giải.
Năng lượng tạp cấp một dù phức tạp nhưng là loại đơn giản nhất trong tất cả các tạp phiến. Bất quá dù là vậy nhưng phải đến 3h sau, Trần Mộ mới thật sự hiểu được tác dụng của mỗi một bút. Nếu muốn làm ra năng lượng tạp cấp một giống vậy, hắn còn phải luyện tập rất nhiều. Nhưng hắn từ bỏ ý nghĩ này, luyện tập càng nhiều cũng đồng nghĩa tốn tiền càng nhiều, ít nhất đến giờ dù hắn tiền tiết kiệm, nhưng không đủ để hắn hoang phí như vậy.
Quan trọng nhất là hắn đã tính toán qua, giá vốn của loại năng lượng tạp cấp một có kết cấu mới này còn cao hơn loại hắn đang chế tạo. Tốn nhiều tiền để luyện tập chế tạo một loại kết cấu mới không có ý nghĩa gì với bản thân không phải là cách làm việc của hắn. Nhưng năng lượng tạp này vẫn có chỗ đáng tham khảo, một cái kết cấu hồi hình áp súc, có thể đưa vào kết cấu năng lượng tạp của mình.
Trần Mộ suy tính, ngón tay không tự chủ lướt qua một cái năng lượng tạp cấp một khác. Ánh mắt hắn rơi vào cái năng lượng tạp thứ hai.
Họa pháp của cái năng lượng tạp này không có chỗ nào kì lạ, đây là họa pháp tiêu chuẩn được truyền bá rộng nhất, sử dụng nhiều nhất. Điều khiến Trần Mộ chú ý là nét bút trên bề mặt tạp phiến.
Nét bút trơn tru thuần thục, cực kì đẹp dẽ, đường cong chuyển hướng mượt mà chắc, thủ bút cấp đại sư.
Tạp phiến này nhìn qua có chút cổ xưa, nhìn lại đúng là có chút bụi bặm, chắc là tác phẩm đầu tay của vị đại sư nào. Nhưng điều đầu tiên khiến Trần Mộ chú ý không phải là hai điểm này, mà là trọng lượng cùng độ dày của nó.
Cái năng lượng tạp cấp một cổ xưa này nặng hơn 1/10 so với năng lượng tạp bình thường. Trọng lượng của năng lượng tạp cấp một rất nhẹ, cho dù là 1/10 cũng rất khó phát hiện. Nhưng Trần Mộ chế tạo năng lượng tạp cấp một rất nhiều, cho nên lần đầu cầm lấy tạp phiến này hắn liền cảm giác được. Độ dày cũng vậy, cái tạp phiến này dày hơn năng lượng tạp cấp một bình thường một ít.
Đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến cho Trần Mộ để ý tạp phiến này. Năng lượng tạp cấp một là tạp phiến xuất hiện sớm nhất, cũng được sử dụng nhiều nhất, tiêu chuẩn của nó đã được vạch ra từ lúc mới phát minh. Mãi cho đến bây giờ, tiêu chuẩn kết cấu cùng tiêu chuẩn tài liệu so với lúc đầu phát minh không có gì khác nhau.
Năng lượng tạp cấp một do đại sư chế tạo sao lại có sự khác biệt đến vậy?
Chẳng lẽ….
Rất tự nhiên Trần Mộ nghĩ đến mặt chất liệu, chẳng lẽ vị đại sư không biết tên này tìm được tài liệu mới? Vì kiếm sống, Trần Mộ vẫn hết sức tìm cách giảm giá vốn năng lượng tạp cấp một, cái năng lượng tạp cấp một này tạo ra hứng thú mạnh mẽ cho hắn.
Lấy năng lượng tạp trong năng lượng nghi ra, căn phòng liền tối đen.
Do dự một chút, Trần Mộ cắn răng, đem cái năng lượng tạp cấp một kì quái trên tay cắm vào năng lượng nghi trong phòng.
A, không sáng! Căn phòng vẫn tối đen, không có một tia ánh sáng.
Trần Mộ sửng sốt, sao lại không sáng?
Không có khả năng! Đây là ý nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu Trần Mộ. Trên tạp phiến này không có bất kì dấu vết đã dùng qua nào, hơn nữa năng lượng tạp đã sử dụng hết Trần Mộ liếc mắt một cái liền nhận ra. Hắn dám cam đoan, cái năng lượng tạp này dù cổ xưa nhưng là năng lượng tạp chưa được sử dụng qua.
Hơn nữa kết cấu của tạp phiến này hoàn mỹ vô khuyết, không có bất cứ sai sót gì, xuất sắc hơn năng lượng tạp do Trần Mộ chế tạo rất nhiều. Năng lượng tạp như vậy, chắc chắn không thể bị hư được.
Nhưng thực tế bây giờ nó không cung cấp một chút năng lượng nào.
Đem năng lượng tạp của mình cắm vào năng lượng nghi một lần nữa, căn phòng liền sáng trở lại. Năng lượng nghi không bị hư, nguyên nhân này lập tức bị hắn gạt ra.
Đến cùng là ở đâu có vấn đề?
Dưới ánh đèn, Trần Mộ cẩn thận xem xét năng lượng tạp này.
Tay vuốt ve tạp phiến, một phán đoán đột nhiên dâng lên trong đầu Trần Mộ, chẳng là cái tạp phiến này là phế phẩm?
Một vị đại sư sẽ chế tạo ra năng lượng tạp cấp một vô dụng? Khả năng này không lớn, Trần Mộ trầm ngâm.
Cẩn thận loại trừ từng yếu tố, kết cấu họa pháp chính xác, không có dấu vết đã sử dụng qua, không có dấu hiệu thất thoát năng lượng, nhưng lại không cung cấp chút năng lượng nào.
Chất liệu? Ý nghĩ chợt lóe trong đầu Trần Mộ, đột nhiên nghĩ đến cảm giác hơi dày ở tay, càng nghĩ càng cảm thấy có thể liên quan đến chất liệu.
Trần Mộ đặt tạp phiến bên dưới ngọn đèn, nhìn kỹ, hắn mới phát hiện, quả nhiên có chỗ kì lạ. Sườn tạp phiến dày không tới 1mm, có hai đường ranh cực nhỏ ngăn cách các màu sắc khác nhau. Nguyên lai cái tạp phiến này dĩ nhiên là do ba loại chất liệu hợp thành, bởi vì ba màu gần giống nhau, nếu không đưa đến trước mắt nhìn kỹ, rất khó phát hiện.
Vật thử nghiệm thất bại? Xem ra đây là khả năng lớn nhất. Nhiều năm trước, một vị đại sư muốn cải tiến năng lượng tạp cấp một, nhưng cuối cùng thất bại, mà tạp phiến thử nghiệm không biết vì sao lại lưu truyền tới nay, trùng hợp được Trần Mộ phát hiện.
Có vẻ đây là phán đoán có khả năng nhất.
Trong lòng Trần Mộ có chút thất vọng, nếu thật sự là vậy, vậy tạp phiến này không hề có giá trị.
Ngón tay vô ý vuốt nhẹ cạnh tạp phiến, đột nhiên, ngón tay cảm giác được sự khác thường.
Trần Mộ vội vàng đưa tạp phiến đến trước mặt một lần nữa, không biết có phải do quá cũ, cạnh tạp phiến đã bong ra từng mảng. Trần Mộ vốn đã mất đi hứng thú với tạp phiến này lại sinh ra vài phần tò mò. Nếu khớp với phán đoán của mình, vậy năm xưa vị đại sư này nhất định cho rằng ba loại chất liệu này hợp lại, có thể cải tiến năng lượng tạp cấp một. Trần Mộ biết rất rõ trình độ của bản thân, trình độ của hắn sợ rằng không bằng cả sơ học giả bình thường, hắn chưa bao giờ được học tập chế tạp chính quy.
Nhưng hắn cũng có chỗ tự tin của mình, đó là năng lượng tạp cấp một! Ngay từ đầu, hắn vẫn nghiên cứu năng lượng tạp cấp một, hắn hiểu rõ năng lượng tạp cấp một đến mức không thể rõ hơn được. Từ lần cải tiến năng lượng tạp cấp một trước đây, đến giờ vẫn không có đột phá gì. Hôm nay cái tạp phiến này lại gợi mở cho hắn, nếu phương diện kết cấu không thể đột phá, sao không thử về mặt chất liệu?
Đã có ý định này, Trần Mộ liền có hứng thú với chất liệu của cái tạp phiến thử nghiệm này. Dù tạp phiến này là phế phẩm, nhưng chắc chắn do đại sư chế tạo, về mặt tri thức đương nhiên hắn không thể so sánh. Bởi vì trong lòng có ý tham khảo, Trần Mộ mới chuẩn bị nghiên cứu cẩn thận ba tầng chất liệu hợp cùng một chỗ này.
Cẩn thận bóc từng lớp mỏng bên ngoài vốn đã bong ra, trong lòng Trần Mộ không khỏi cảm khái, vô luận là chất liệu bền chắc đến đâu, dưới sự ăn mòn của thời gian cũng khó giữ gìn vẻ đẹp ngày xưa.
Đến lúc Trần Mộ hoàn toàn bóc hết lớp lá mỏng bên ngoài, đột nhiên hắn hoàn toàn ngây dại, nhìn chằm chằm vào tạp phiến, như bị sét đánh, ngây ra như gỗ!
Bề mặt tạp phiến đen như trời đêm, hàng trăm hàng ngàn đường nét màu bạc mỏng như sợi tóc, phân bố khắp bề mặt tạp phiến như mạng nhện, nhìn có vẻ lộn xộn, nhưng từ bất kì một bộ phận nhỏ đều có thể thấy đường cong chuyển hướng uyển chuyển, kết cấu nghiêm cẩn, phức tạp đến mức khiến người khác khó lòng tưởng tượng ra.
Đường nét màu bạc dù mỏng như sợi tóc, mắt thường phải cố sức mới nhận ra. Nhìn qua giống như mạch máu trong cơ thể, khiến người khác sinh ra cảm giác một loại ngân dịch đang lưu động chậm rãi.
Đây là cái gì? Tạp phiến sao?
Trần Mộ vô thức thì thào, đầu óc của hắn hoàn toàn rơi vào trạng thái bán ngưng trệ.
Qua mười phút hắn mới từ trạng thái hỗn loạn này khôi phục lại. Dùng sức dụi dụi hai mắt, xác định chính mình không có nhìn lầm.
Phán đoán của bản thân hoàn toàn lạc hướng. Cái gì vật thí nghiệm thất bại a, đây rõ ràng là tạp phiến đã được ngụy trang. Lấy số kiến thức có hạn của Trần Mộ tự nhiên không nhận ra tạp phiến này là gì. Trên thực tế, độ phức tạp của tạp phiến này hoàn toàn vượt xa nhận thức của Trần Mộ, đường nét tinh tế như thế, công nghệ chế tạo cao siêu như thế, hắn đều chưa từng thấy qua, thậm chí chưa từng nghĩ qua.
Tại trạm thu mua, hắn cũng không phải chưa từng thấy tạp phiến cao cấp dù chỉ là đồ vứt đi, nhưng hắn chưa từng thấy qua tạp phiến phức tạp, tinh tế như vậy.
Đến cùng đây là tạp phiến gì? Lòng hiếu kỳ của Trần Mộ tăng cao chưa từng có.