Hùng Hoàng có lẽ tự cho mình rất hào phóng khi chọn lựa cho hắn một loạt hùng tử, nhưng những kẻ đó chẳng qua chỉ là một lũ hèn hạ và độc ác, chỉ biết ngược đãi từ thư hầu đến trùng hầu, toàn những kẻ thì quen thói hành hạ, kẻ thì mục nát từ trong ra ngoài. Những hùng tử mà Hùng Hoàng chọn cho hắn đều là loại ti tiện, ngạo mạn, chỉ xem thư tử như một món hàng không hơn không kém, hắn hoàn toàn không muốn chấp nhận bất kỳ ai trong số đó. Nhưng sự chán ghét ấy không thể khiến hắn làm bừa, Tạ Duy Nhĩ tự nhủ phải kiềm chế tính khí của mình nếu tên quan mệnh lệnh kia lại xuất hiện.
Nghĩ vậy, Tạ Duy Nhĩ lập tức liên hệ với Đỗ Khắc, rất nhanh, hình ảnh Đỗ Khắc xuất hiện thông qua màn hình thực tế ảo trước mặt hắn
"Tạ Duy Nhĩ, sao cậu lại tìm tôi sớm như vậy ? Có chuyện gì cần bàn không ?"
"Đỗ Khắc, mấy ngày tới cậu có thể ở lại quân khu không ?"
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tạ Duy Nhĩ, Đỗ Khắc lo lắng: "Có phải tinh thần lực của cậu lại bị rối loạn không ? Cậu còn có thể chịu đựng được nữa không ?"
"Không phải tinh thần lực hỗn loạn." Tạ Duy Nhĩ nhấp môi đáp: "Chỉ là cảm giác Hùng Hoàng sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy..."
Nghe Tạ Duy Nhĩ nói vậy, Đỗ Khắc liền hiểu ra ngay lập tức. Tạ Duy Nhĩ lo lắng rằng quan mệnh lệnh kia có thể sẽ quay lại trong vài ngày tới, và sợ rặng mình sẽ không kiểm soát được cơn giận của bản thân.
" Được rồi, tôi sẽ nói với Ngải Duy một tiếng, mấy ngày tới sẽ ở bên cạnh cậu. À, chuyện ngày hôm qua tôi nói với cậu, cậu đã suy nghĩ thế nào rồi ?"
Tạ Duy Nhĩ ngập ngừng không biết trả lời thế nào, nhưng cũng không muốn lừa dối người bạn tốt của mình. Sau một thoáng do dự, hắn quyết định nói thật: "Tôi không biết."
Là bạn bè và cấp dưới đáng tin cậy của Tạ Duy Nhĩ, Đỗ Khắc hiểu rõ hơn ai hết tâm tư của Tạ Duy Nhĩ, hắn biết Tạ Duy Nhĩ nói như vậy, kỳ thật chính là một cách gián tiếp bày tỏ sự từ chối đối với đề nghị của mình.
Khẽ thở dài, Đỗ Khắc nhẹ nhàng nói: "Tôi lập tức sẽ đến gặp cậu, đừng quá lo lắng về Hùng Hoàng, có thể là trước khi bọn họ đến, chúng ta đã ra tiền tuyến rồi."
Tạ Duy Nhĩ gật đầu rồi cắt đứt liên lạc. Nhưng Hùng Hoàng không cho Tạ Duy Nhĩ chút thời gian nghỉ ngơi nào, trong khi toàn đế đô đang xôn xao nghi ngờ, thì tại kho gen, nơi mà tỷ lệ ghép gen của các hùng tử với Tạ Duy Nhĩ được công bố, quan mệnh lệnh cùng một đoàn nội vệ đông đảo bước vào quân khu.
Quan mệnh lệnh ngồi trong văn phòng của Tạ Duy Nhĩ, không chút vòng vo, thẳng thắn nói: "Thượng tướng, bệ hạ rất quan tâm đến ngài. Dù ngài đã từ chối bệ hạ ngày hôm qua, bệ hạ vẫn phái ta mang đến một nhóm hùng tử mới để ngài xem xét."
Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Tạ Duy Nhĩ, quan truyền lệnh cảm thấy trong lòng như dâng lên một cơn sóng lửa, thầm nghĩ: "Tạ Duy Nhĩ, vẻ ngoài lạnh lùng của ngươi quả thật khiến người ta muốn chinh phục. Quả nhiên xứng đáng với công sức đi thuyết phục những hùng tử có tỷ lệ ghép gen cao của ta." Chỉ cần những hùng tử có tỷ lệ ghép gen trên 50% không chịu kết hôn với Tạ Duy Nhĩ, thì Tạ Duy Nhĩ sẽ không còn lựa chọn nào khác. Theo quy định của pháp luật tinh tế: Nếu tỷ lệ ghép gen giữa thư tử và hùng tử không đạt 40% thì thư tử đó không thể trở thành thư quân, họ chỉ có thể kết hôn với thân phận thư hầu hoặc trùng hầu, hai loại này có thể được tặng hoặc bán tùy ý.
Hôm này, quan truyền lệnh mang đến một nhóm hùng tử, những người có tỷ lệ ghép gen với Tạ Duy Nhĩ đạt ít nhất 40%. Nếu Tạ Duy Nhĩ vẫn từ chối, quan truyền lệnh sẽ có lý do chính đáng để đưa Tạ Duy Nhĩ trở về hoàng cung. Khi đó yêu cầu bệ hạ phân chia một phần lợi ích, bệ hạ chắc chắn sẽ không từ chối, vì không có ai muốn thư tử trở thành một món đồ chơi vô dụng. Suy nghĩ đến đây, quan mệnh lệnh giả vờ tỏ ra lo lắng, nói: "Tạ Duy Nhĩ, bệ hạ thực sự quan tâm đến ngài. Nghe nói tinh thần lực của ngài đã tiến vào thời kỳ hỗn loạn, mà ngài cũng rõ hơn ai hết, khi thư tử bước vào thời kỳ bạo động , trong vòng hai năm không thể duy trì được lâu.
"Bệ hạ đã rất lo lắng cho ngài, ngài có biết trong lịch sử có bao nhiêu thư tử được chọn hùng tử ? Đây là sự ưu ái mà bệ hạ dành cho ngài, nếu không phải do bệ hạ can thiệp, ngay cả một hùng tử muốn cưới ngài, ngàu cũng không thể chối từ." Quan truyền lệnh vờ vịt với vẻ mặt "bệ hạ cũng chỉ vì muốn tốt cho ngươi" đau khổ nói: "Sao ngài lại không hiểu lòng tốt của bệ hạ như vậy ?"
Tạ Duy Nhĩ không trả lời quan truyền lệnh mà trực tiếp hỏi Đỗ Khắc đứng bên cạnh: "Tinh thần lực của ta có tiến vào giai đoạn hỗn loạn hay không ?"