Sói Săn Mồi

Chương 366: Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (173)

…................

…... Nam Bắc Kinh........ Thiên Thượng Nhân Gian................

Trung Hoa không thiếu người giàu và nghèo chơi kiểu nghèo, giàu chơi kiểu giàu, dĩ nhiên cách chơi của người giàu phải thật là đẳng cấp mới xứng với địa vị cũng như túi tiền của chúng đặc biệt là giới siêu giàu thì một khi đã chơi phải là cực hạng độc nhất vô nhị và trong đó không thể thiếu chơi gái, Thiên Thượng Nhân Gian chính là nơi được lập ra để thỏa mãn nhu cầu tìиɧ ɖu͙© cho các siêu đại gia.

Không ai biết Thiên Thượng Nhân Gian chủ nhân đằng sau là thế lực nào tuy nhiên giám đốc của nó thì kẻ có tiền không một ai không biết, kể cả trong giang hồ thì tên hắn cũng khá nổi danh vì chỉ cấn trả đủ tiền cho hắn thì có thể lên giường với bất cứ nữ nhân nào, đương nhiên là trừ một số mỹ nhân được xếp vào danh mục "cấm kỵ" mà đa phần là có bối cảnh sau lưng hoặc là nam nhân của các nàng quá cường hãn như Phạm Băng Băng, Châu Tấn, Lưu Diệc Phi hiện giờ....cũng không cần nói vòng vo nhiều, hai chữ Lưu Thoát là tên của hắn.

“Đoàn công tử, đề nghị của của công tử quả là hấp dẫn thế nhưng Thiên Thượng Nhân Gian cũng không thể vì tiền mà làm phật lòng mấy vị đại lão gia kia được, nếu bọn họ phật ý thì chúng tôi cũng không thể mở cửa được nữa.” Lưu Thoát lúc này cung kính đứng bên cạnh một chiếc ghế da sang trọng với vẻ mặt đầy khó xử còn kẻ ngồi trên ghế còn ai khác ngoài Đoàn gia Đoàn Dự con hàng này nữa.

“Hừ! Ý ngươi là mặt mũi của bổn công tử không bằng bọn chúng?” Đoàn Dự hừ lạnh hỏi khiến Lưu Thoát tái mặt, làm cái nghề này nên tin tức của hắn cũng có phần linh thông, hắn biết Đoàn gia mạnh cỡ nào và còn nghe nói vị chủ tử phía sau Đoàn gia là rất rất khủng bố.

“Công tử bớt giận, dù cho thêm mười cái lá gan thì tiểu nhân cũng không dám đắc tội Đoàn gia các ngài, chỉ là mấy vị đại lão gia bên kia công tử cũng biết, một lời không hợp là sẵn sàng lấy tiền, lấy quyền đè người, tiểu nhân làm cái nghế này cho dù quan hệ có chút rộng nhưng cũng chỉ là thuần túy mua bán không hơn cho nên thực là không chịu nổi lửa giận của họ.” Lưu Thoát thề thốt.

“Hừ.... là kẻ nào mà để Lưu Thoát ngươi sợ đến vậy?” Đoàn Dự trước khi Đoàn gia xảy ra biến cố đã đến Thiên Thượng Nhân Gian vài lần, hắn cũng biết Lưu Thoát tên này rất biết điều nên thấy lạ khi tên này nghe thấy Đoàn gia yêu cầu còn dám cả gan không làm theo.

“Là Phục gia lão gia Phục Quang tổ chức mừng thọ, khách mời ngoài mấy vị cự phú trong nước còn có không ít quan chức cấp cao... thậm chí.... là Bộ Chính Trị.... cho nên....” Lưu Thoát ngập ngừng nói, mấy vị khách này hắn không dám đắc tội.

“Phục gia sao?” Đoàn Dự nhíu mày trước cái danh tự này, Phục gia cái gia tộc này có phần đặc thù bởi vì dù vũ lực không đáng nhắc tới nhưng kinh doanh kiếm tiền thì sợ khó ai bì kịp, mấy trăm năm lịch sử Phục gia sừng sừng không ngã chính là vị dùng tiền để mua lấy địa vị trên giang hồ, đến thế gia đại phái cũng phải cho Phục gia vài phần mặt mũi.

“Nhắn với Phục Quang lão già kia một câu ta muốn gặp!” Biết Lưu Thoát không có la gan mạo phạm Phục gia, Đoàn Dự vung tay nói, lần đầu tiên hắn thấy chủ nhân cao hứng như thế cho nên hắn phải chuẩn bị thật tốt không thể để xảy ra sai sót gì, Phục gia nhiều tiền thật đấy nhưng so với lửa giận của Ma Tôn thì cũng chỉ là muỗi.

….......

Thiên Thượng Nhân Gian tầng cao nhất..........

“Aaaaa......... hơ...... hơ..... hơ......”

Đằng sau cánh cửa lớn với một chữ VIP mạ vàng bên trên là một khung cảnh da^ʍ dật khó thể tin nỗi, trong căn phòng rộng lớn được bày biện quý phái sang trọng bậc nhất là những cơ thể đang quấn chặt lấy nhau ở cả trên lẫn dưới.

“Chụt..... chụt.....chụt......”

Nằm trên chiếc ghế dài và cũng là sang trọng nhất là một lão già mập lùn đang ngồi chệm chễ hưởng thụ nụ hôn say đắm với một nữ nhân có vóc người nóng bỏng, nếu có người bình thường ở chỗ này chắc chắn sẽ trợn mắt há hốc mồm vì tân hoa hậu Quan Tư Vũ vậy mà còn có một bộ mặt dâʍ đãиɠ đến như vậy, nếu trên truyền hình nàng là một nữ nhân tài sắc vẹn toàn khiến cánh mày râu phải ao ước thì hiện giờ nàng lại chả khác gì tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ với độc một chiếc qυầи ɭóŧ lọt khe cực nhỏ không đủ để che lấy cái cửa lo^`n hồng hào ướŧ áŧ.

Quan Tư Vũ dính vào người lão già dâng lên miệng thơm cùng chiếc lưỡi mềm mại để mặc cho lão mυ'ŧ nó chùn chụt, chưa thấy đủ một tay nàng còn thò xuống nắm lấy con c*c khủng của lão mà tuốt lên xuống một cách điệu nghệ, cũng phải công nhận thằng em dưới đũng quần của lão không hiểu sao lại có kích thước trái ngược hoàn toàn với thể hình của lão, đã vậy lão cũng rất chịu chơi đính quanh thân c*c một hàng bi khiến nó trông vô cùng dữ tợn.

“Haha... quả nhiên là hoa hậu có khác, nước miếng cũng thơm ngon hơn nhiều, tiếc rằng ngày đó ta chậm hơn Hồng lão không thể mua được trình tiết của nàng cơ mà không sao, qua hôm nay ta chắc chắn cô em sẽ không thể quên được lão già này, cậu bé của ta sẽ nong rộng lo^`n cô em thành riêng một con đường cho ta..... hahaha......”

Tiếc nuối nhả ra cái lưỡi thơm tho trong miệng, lão già vỗ về lấy khuôn mặt tuyệt mỹ của Quan Tư Vũ khi thả ra một tràng dài những từ ngữ dâʍ ɖu͙© nhưng mà nữ nhân không hề tức giận mà ngược lại da mặt lại hồng nhuận hưng phấn không ít, phía dưới qυầи ɭóŧ nàng đã sớm ướt đẫm, âm dịch còn trào ra chảy dài trên cặp đùi săn chắc bóng loáng.

“Hừ! Còn hai ngươi, hầu hạ lão tử cho đàng hoàng nếu không thì ngoan ngoãn làm đĩ trả nợ cho ta đi.”

Vỗ về Quan Tư Vũ xong, lão già trừng mắt với hai nữ nhân đang quỳ dưới chân mình quát khiến hai nàng sợ hãi đến run rẫy, cả hai bằng tốc độ nhanh nhất lao đến chia nhau ra lè lưỡi ngậm lấy hai hòn bi của lão mà mυ'ŧ như mυ'ŧ kẹo.

“Khặc khặc..... Chương Tử Du, Trình Tiêu Tiêu hai người các ngươi được lắm, là đồ chơi của lão tử lại lớn mật tìm cách qua Hàn Quốc để trốn khỏi chủ nhân ta báo hại lão tử ta phải chi một khoản tiền không nhỏ từ chỗ La Sát giáo chụp cổ các ngươi trở về, đ!t các ngươi mười ngày mười đêm vẫn chưa làm lão tử hả giận đâu!”

Tung chân đạp hai nữ idol trẻ tuổi khiến hai thân hình mềm mại ngã ngửa ra, lão già cười gằng khiến cả hai rùng mình nhưng không dám chậm trể vội bò trở lại hầu hạ lão, nhìn hai lỗ nhỏ bên dưới các nàng sưng tấy đến không khép lại được cùng với từng dòng dài tϊиɧ ɖϊ©h͙ đυ.c ngầu đang trào ra theo cử động của cả hai đủ biết mấy ngày qua đã bị lão già dày vò cỡ nào.

“Khà khà.... lão già ngươi nếu chướng mắt hai đứa nó thì có thể đá sang cho ta, ta nhất định sẽ dạy dỗ chúng nên người.”

Một giọng cười khả ố tràn đầy dâʍ ɖu͙© truyền tới từ cách đó không xa, lại là một lão già đang ra sức đ!t lấy nữ nhân dưới thân, ánh mắt lão nhìn Chương Tử Du và Trình Tiêu Tiêu hai nữ idol đầy thèm thuồng.

“Haha... nếu Kim Bảo ngươi chịu nhường ra Chu Khiết Quỳnh món đồ chơi kia thì ta cũng không ngại trao đổi đâu.” Lại đạp hai nữ idol ra, lão già mập cười lạnh.

“Chậc chậc... nếu là hai con bé còn chưa bị lão già ngươi chơi nát thì đúng là ta còn suy nghĩ một hai, nhìn kìa hai cái lỗ nhỏ đều không khép lại được thật là tội nghiệp... Phục Quang ngươi đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc chút nào...” Kim Bảo lão già cười nhạt nói, bên dưới hông lại nhanh thêm vài phần khiến nữ minh tinh há hốc mồm.

“Hừ! Đừng tường ta không biết Chu Khiết Quỳnh bên kia đã phải đi phá thai đến ba lần, sợ rằng hai cái lỗ nhỏ bên dưới của nó cũng không kém cạnh hai con hàng này của ta đâu.” Lão già mập chính là Phục Quang đại phú hào, lão gắt giọng khinh bỉ đồng bạn rồi vỗ lấy cặp mông đẩy đà cua Quan Tử Vũ ra hiệu cho nàng ngồi lên.

“Phục gia gia.... nó to như vậy sao Vũ nhi có thể nuốt trôi được, chi bằng để Vũ nhi dùng miệng phục vi lão gia nha....” Quan Tử Vũ dù rất nứиɠ do phục dụng thuốc kí©ɧ ɖụ© cơ mà nhìn lấy con c*c khủng của Phục Quang cũng nhịn không được cầu xin, nàng sợ rằng lo^`n mình thật sẽ biến dạng khi nó chọc vào mất.

“Bốp!”

Phục Quang gương mặt biến đổi sang âm trầm, cánh tay lão vung lên và Quan Tử Vũ ăn nguyên một cái bạt tai cực mạnh vào đôi má khiến môi nàng rướm máu, nàng dùng đôi mắt sợ hãi đến cùng cực nhin vị đại phú hào.

“Đừng làm ra vẻ đáng thương với lão tử, để đ!t ngươi hôm nay ta tốn không ít tiền cho Thiên Thượng Nhân Gian, vốn dĩ hôm nay cao hứng muốn đ!t ngươi nữ hoa hậu nổi tiếng năm ba cái nhưng coi bộ không cho ngươi con đĩ này một chút dạy dỗ là không được..... haha..... Các vị, hôm nay Phúc Quang ta mừng thọ 73 tuổi nên thật cao hứng muốn bao các vị đồng môn đây được chơi nữ hoa hậu của chúng ta một phen, đợi lão già ta đ!t nát ba cái lỗ nhỏ của nàng rồi sẽ mời các vị, mong rằng các vị bằng hữu không ghét bỏ món đồ chơi này.”

Quan Tử Vũ cười lớn nói khiến xa xa đám khách mời hưng phấn, không ít kẻ nãy giờ đã nhìn chằm chằm đến cơ thể nóng bỏng của mỹ nhân mà thèm đến chảy nước dãi và chúng cũng không ngại chơi món lại đồ chơi của người khác, dù sao giá cả để có thể đ!t một hoa hậu như nàng cũng không rẽ và cũng chỉ có bực đại phú hào như Phúc Quang mới có thể chồng tiền để Thiên Thượng Nhân Gian nhả nàng ra.