Sói Săn Mồi

Chương 329: Đồ nhân diệt Thần đấu Phật (126)

“Chuyện này....” Tên bồi bàn lúng túng vì hắn biết hai kẻ trên lầu là ai, có thể bỏ hơn mười nghìn USD cho một bữa ăn chắc chắn không phải hạng bình thường thế nhưng mà tên công tử trước mặt hắn chắc hẳn nếu đã dám gây chuyện chỗ này thì gia thế cũng không phải hạng xoàng....... trong lúc bối rối hắn không biết làm thế nào cho tốt.

“Sao? Các ngươi là không dám? Vậy thì đế Châu Tinh Vũ ta đây làm đi, cái thứ ăn uống ô uế như thế thì chỗ của chúng là bên cạnh đám người mạt hạng bên ngoài chứ không phải nhà hàng mà bản thiếu gia đến ăn.”

Tên thanh niên nói rất to làm ai trong tầng lầu cũng đều nghe thấy rõ mồn một, tuy nhiều người khó chịu với cách miệt thị của gã nhưng nghe đến cái tên Châu Tinh Vũ là người nào cũng đều biến sắc mà quay mặt đi làm lơ.

…........

“Châu Tinh Vũ? Hẳn hắn là con cháu Châu Gia ở Giang Tô, lại còn một chữ đệm là "Tinh" ắt hẳn là dòng chính.... hèn gì có thể phách lối ở chỗ này.....”

“Ngươi suy đoán rất chính xác, hắn chính là cháu trai của Châu Tinh Ngự, ông trùm xã hội đen Giang Tô này, nghe đồn đứng sau Châu gia chính là Võ Đang đại phái.”

“Các ngươi hai người vẫn là biết quá ít chuyện, ta còn biết Châu Tinh Vũ đã hứa hôn với nữ đệ tử chân truyền của một vị chân nhân trong Võ Đang phái cơ, phen này cờ đến tay Châu gia rồi.”

Tiêng xầm xì ngay tức thì bao trùm tầng trệt nhà hàng, không biết Long cùng Võ Đang có phải ân oán kiếp trước hay không mà kiếp này hắn và Võ Đang lại như nước với lửa, đến cả thuộc hạ của hai bên cũng là kiếm cớ gây chuyện với nhau dù còn chưa biết nhau là ai.

“Châu Thống, ngươi biết phải làm gì rồi chứ?” Thấy đám người bàn tán về mình mà Châu Tinh Vũ hãnh diện hếch mặt một cách khoái chí, hắn là ai chứ? Chồng của một nữ đệ tử chân truyền của một vị chân nhân Võ Đang phái, kẻ nào biết mà không sợ?

Châu Thống là một tên đại hán đứng ở sau Châu Tinh Vũ như người hầu, hắn cũng là một tay anh chị có tiếng trong xã hội đen thế nhưng trước Châu Tinh Vũ hòn ngọc quý của đại lão gia thì hắn cũng phải ngoan ngoãn tháp tùng thiếu gia ra ngoài chơi, biết tình tính của Châu Tinh Vũ nhưng Châu Thống vẫn là không còn cách nào khác cười khổ mang theo năm tên thuộc hạ bước lên trên lầu.

“Ngươi còn đứng đó làm gì? Mau bảo nhà bếp đem món đắt tiền nhất ra đây, bản thiếu gia mà không hài lòng thì ngay cả cái nhà hàng này thì cũng phải dẹp.” Châu Tinh Vũ quay sang tên bồi bàn gầm lên.

“Phốc.......phốc.......rầm...........rầm............”

Tên bồi bàn còn chưa kịp nói lời nào thì tiếng va đập lớn đã khiến toàn bộ thực khách và Châu Tinh Vũ thất kinh, chúng rất nhanh biết chuyện gì vừa xảy ra khi nằm tại chân cầu thang nối giữa hai lầu là năm cái xác còn chưa nhắm mắt, Châu Thống là thê thảm nhất khi trước ngực hắn là một lỗ máu xuyên từ trước ra sau, đám tay chân gã thì có cái chết nhẹ nhàng hơn với một đường trảo cắt ngang yết hầu.

“Khốn......khốn kiếp.......” Bị cảnh tượng huyết tinh dọa sợ, Châu Tinh Vũ mặt trắng bệch không còn một giọt máu, lí trí nói rằng hắn phải ngay lập tức rời khỏi chỗ này thế nhưng hai chân hắn như chết đứng trên mặt đất không thể di chuyển...... thật là đáng thương cho Châu gia một gia tộc xã hội đen lại có được một tên kế nghiệp như thế này.

“Xuy........xuy ..........” Tiếng gì đó lọt vào tai khiến Châu Tinh Vũ hai mắt trợn trừng..... hắn không biết nó là gì nhưng cái gì lạ vào lúc này đều không tốt và hắn đã đoán đúng, trước mặt hắn không biết từ lúc nào đã xuất hiện một nữ nhân xinh đẹp nhưng lại băng lạnh cực độ.......... Ga In đến rồi.

“Ngươi......... ngươi là ai? Ta...... ta là Châu gia Châu Tinh.....” Đối với Châu Tinh Vũ lúc này thì cho dù là hoa hậu vũ trụ đứng trước mặt thì hắn cũng sẽ không quan tâm mà thứ hắn đang sợ hãi chính là đôi mắt tràn đầy sát ý và đôi tay còn đáng nhuộm máu tươi của nữ nhân đối diện mình, từng giọt máu nóng vẫn còn rơi lỏng tỏng xuống sàn nhà từ đôi móng vuốt của nàng khiến cho trái tim Châu Tinh Vũ muốn nhảy luôn ra ngoài....... hắn bây giờ chỉ có một cọng cỏ cứu mạng là Châu gia...... thế nhưng..... hắn còn chưa hết câu.....

“Phốc!!!”

Trảo xuyên tim, Châu Tinh Vũ trợn tròn hai mắt cúi đầu nhìn vào một bàn tay trắng nõn ghim chặt vào l*иg ngực mình, hắn còn có thể cảm giác rõ ràng trái tìm mình bị người ta bóp nát........ nỗi đau ấy cũng chính là nỗi đau cuối cùng mà hắn có thể cảm giác được.

“Bồi bàn! Mang tiếp một phần như cũ lên, ta không muốn còn kẻ đui mù nào bước chân lên tầng hai nữa.”

Ga In lạnh lùng quay qua tên bồi bàn nói rồi lại bước từng bước lên trên cứ như mọi chuyện chưa từng xảy ra và những cái xác còn chưa nguội lạnh trên mặt đất là hư vô......... nhưng ngẫm lại thì cũng đúng thôi vì Châu Tinh Vũ hay Châu gia là không đáng để nàng để mắt tới, nếu bọn chúng biết điều thì tốt còn không tới bao nhiêu gϊếŧ bấy nhiêu, không có Long nên Ga In hành xử rất đơn giản, mọi việc đã có nam nhân của nàng tới gánh vác.

Tên bồi bàn nãy giờ còn chưa tỉnh lại sau khi chết khϊếp bởi đoạn phim ngắn đầy máu tanh thế nhưng lời Ga In lại như một liều thuốc an thần làm hắn có sợ cũng ba chân bốn cẳng lao vào nhà bếp hối thúc đem thức ăn lên mà không lựa chọn đầu tiên là báo cho ông chủ, trong mắt hắn Châu gia còn không đáng sợ bằng nữ nhân kia.

…...........

“Hừ....... lạm sát người bình thường, chỉ một chuyện nhỏ nhặt mà sẵn sàng xuống tay gϊếŧ đi mấy mạng người. Sư Phụ! Tại sao sư phụ lại cản con ngăn ả ta lại?”

Ngồi trong góc tường tầng trệt là một bàn nhỏ ba người gồm một lão đầu và hai cô gái trẻ xinh đẹp, một trong hai cô gái cau mày hỏi lão già.

“Phiên nhi à, con đã quên lệnh của tông chủ rồi sao? Chúng ta Cổ Mộ phái từ lâu đã không màng tới thế sự nhân sinh, những chuyện như thế này chúng ta không thể nhúng tay vào.” Lão đầu vuốt chòm râu đạo mạo nói.

“Sư Phụ! Tuy chúng ta không màng đến nhân sinh nhưng cũng không thể thấy một kẻ tu võ lại tàn sát người bình thường như vậy được, cho dù là tên công tử bột kia có lỗi trước những hắn đâu đáng phải chết.... nữ nhân kia thật độc ác......” Cô gái còn lại không phục dẩu môi lên nói.

“Aizzzz...... hai người các ngươi cũng thật là, thôi được rồi lão già này nhận tu vi mình không đủ, sợ rằng một khi ta động thủ thì cả hai con cũng phải chôn thân ở đây mất......” Lão giả đỏ mặt xấu hổ nói, làm sư phụ mà phải tự nhận mình kém người thật là mất mặt mà.

“Không thể nào a....... sư phụ đã là Cường Giả lục cấp, trừ mấy lão gia hỏa trong các đại thế lực thì kẻ nào có thể sánh với ngài đây? Sư phụ đừng nói nữ nhân lúc này đã là Cường Giả lục cấp đấy nhé? Ả mới bao nhiêu tuổi chứ....” Cả hai cô gái trẻ đều hướng lão giả hỏi gấp.

“Ta cũng không hiểu a....... chẳng lẽ Cổ Mộ phái chúng ta đã thụt lùi khỏi giang hồ đến vậy sao? Nàng ta không chỉ là Cường Giả lục cấp bình thường mà đã là lục cấp đỉnh tùy thời có thể đột phá lên thất cấp....... nhìn cách thức nàng ra tay ban nãy thì sợ rằng bộ xương già này cũng không phải là đối thủ của nàng.

“Lục......... lục cấp đỉnh? Chẳng lẽ giang hồ ngoài Ma Tôn tên biếи ŧɦái lại nhiều ra một vị tuyệt thế thiên tài sao?” Hai cô gái trẻ than thở.

“Hừ! Không biết trên dưới, ta đây còn phải gọi là Ma Tôn đại nhân mà các ngươi dám gọi trống không như vậy? Xem ra ta là nuông chiều hai người các ngươi quá rồi.” Lão giả trừng mắt quát.

Hai nữ đệ tử biết sai lè lưỡi với lão giả khiến lão cũng hết cách, ai biểu lão yêu thương hai đệ tử của mình quá chứ.

“Các ngươi là người Cổ Mộ phái?” Đột nhiên một tiếng nói xa lạ làm lão giả và hai nữ đệ tử kinh hãi giật mình đặc biệt là lão giả, với tu vi của lão vậy mà không phải hiện có người tiến đến gần mình.

Cả ba người quay sang phía vừa phát ra tiếng nói, là một gã nam nhân cao lớn cường tráng, khí thế lẫm liệt khiến người ta ngộp thở, khuôn mặt hắn góc cạnh cùng đôi mắt tràn ngập tà dị...... Long vừa bước vào quán này tình cờ nghe được cuộc đối thoại của ba người nên không kìm được tiến đến hỏi, Cổ Mộ phái trước giờ quá bí ẩn làm hắn tìm kiếm tung tích rất khó khăn.

“Các hạ là?” Lão giả rất nhanh lấy lại bình tĩnh, linh tính mách bảo với lão rằng gã nam nhân trước mặt lão là cực độ cực độ nguy hiểm........ thật đáng sợ, giang hồ bây giờ sao lại xuất hiện nhiều kẻ thiên tài thế này.

“Bản tọa Ngụy Siêu, Chấp Pháp Trưởng Lão Thập Lục Tháp..... chẳng hay lão giả ngươi là có chức vụ gì trong Cổ Mộ?” Long giới thiệu tên tuổi.

“Ngụy...... Chấp Pháp Trưởng Lão...... ngươi là Ma Tôn?” Hai nữ đệ tử trẻ trợn mắt không thể tin nỗi với những gì vừa nghe được, vừa nhắc đến Ma Tôn mà gã đã đến trước mặt hai người rồi.

“Các ngươi còn ngồi đó làm gì? Cổ Mộ phái tam trưởng lão Cổ Thiên Sơn ra mắt đại nhân.” Lão giả cũng thất kinh trước danh tính kẻ trước mắt, ngay tức thì quay sang hai đệ tử quát sau đó lão là đầu tiên đứng dậy khoanh tay hành lễ trước mặt Long....... đùa chứ tin tức về Ma Tôn quá sốt dẻo rồi, ai ai cũng biết gã nam nhân này khủng bố cỡ nào.

“Tham kiến đại nhân.” Hai nữ đệ tử Cổ Mộ cũng là biết phép tắc ngay tức thì theo sư phụ hành lễ, ánh mắt cả hai không kìm được nhìn chằm chằm vào gã nam nhân đầy sức hút trước mặt, có thể nói Ma Tôn đã là nam thần trong mộng của khá nhiều thiếu nữ trên giang hồ, ai lại không muốn có được một thiên tài như thế che chở chứ.

“Không cần đa lễ...... ta trước giờ rất hâm mộ với Cổ Mộ phái các ngươi đặc biệt là Cổ Mộ bí kỹ Hàn Ngọc Quyết, không biết ta có thể có duyên gặp gỡ với Cổ Mộ chưởng môn một lần để luận bàn võ học hay không?” Long cười nhẹ hỏi lão giả, hắn việc đầu tiên phải làm là tìm cách thăm dò tổng bộ Cổ Mộ nằm ở đâu, đương nhiên hắn có thể cường thế tìm kiếm một vài tên đệ tử hay trưởng lão Cổ Mộ như ba người trước mặt thế nhưng ngay tức thì tin tức sẽ lộ ra ngoài, các thế lực nhất định sẽ đổ dồn ánh mắt về đây.

Cổ Thiên Sơn ngỡ ngàng trước lời đề nghị của Ma Tôn, Hàn Ngọc Quyết là tâm pháp chí cao của Cổ Mộ phái chỉ Chưởng môn nhân các đời và một vài trưởng lão có đại công lao mới được truyền thụ điển hình hiện này trong Cổ Mộ chỉ có hai người luyện Hàn Ngọc Quyết là Cổ Mộ chưởng môn nhân Tiểu Long Nữ cùng đại trưởng lão Kim Xà bà bà.

“Việc này lão phu là không thể làm chủ nhưng nhất định sẽ truyền đạt lại ý tứ của đại nhân lên Chưởng môn nhân, tin rằng rất nhanh sẽ có lời phúc đáp gửi tới đại nhân.” Cổ Thiên Sơn không còn cách nào khác đánh nói.

“Được rồi....... ta tin tưởng lời của Cổ trưởng lão, bản tọa đành chờ tin tức của quý chưởng môn vậy.” Long cười tà rồi gật đầu chào ba người rời đi........ nhìn nụ cười của hắn mà sao Cổ Thiên Sơn lại thấy ớn lạnh rùng mình, lão ẩn ẩn cảm giác Ma Tôn hình như đang có ý đồ gì đó với Cổ Mộ.