Hẹn Hò Với Anh Đi, Sẽ Rất Thú Vị Đấy

Chương 21: Ngược đãi

Nếu như không phải sự thật ngay trước mắt, Văn Dĩ Sanh thật sự không dám tin rằng người đàn ông ôn hòa lịch thiệp lại làm ra chuyện như vậy?

"Nghe nói khi bà chủ vào nhà họ Ôn, vô cùng ích kỷ ngang ngược, chẳng có chút phong thái dịu dàng của vợ cả! Đối xử với người giúp việc thì lúc nào cũng kiêu ngạo, ba mẹ con họ còn tàn nhẫn ngược đãi đại thiếu gia mới chỉ mười tuổi!"

Văn Dĩ Sanh kinh ngạc, đôi mắt hạnh xinh đẹp hơi mở to: "Ngược, đãi?"

Nói đến đây, mặt Lý Na đầy phẫn nộ: "Đúng vậy, những người làm việc lâu năm ở nhà họ Ôn đều biết, nên cô đừng nhìn bề ngoài thấy người giúp việc cung kính với bà chủ, thực ra trong lòng mọi người đều khinh thường và bất mãn với bà ta!"

"Aizzz, đại thiếu gia thật sự rất đáng thương." Lý Na thở dài tiếc nuối: "Mẹ mất sớm, ba lại bận rộn công việc, ở nhà bị mẹ kế ngược đãi... nên anh ấy mới hiểu chuyện như vậy!"

"Từ nhỏ không có mẹ che chở, không có kẹo ngọt không được yêu thương, đứa trẻ chỉ có thể tự trưởng thành, ép buộc mình trở nên xuất sắc, trở nên chín chắn dịu dàng, thật làm cho người ta đau lòng!"

Nghe qua quá khứ của Ôn Chấp, quả thật khiến người ta rất xúc động.

Hai người lại trò chuyện thêm một lúc, Lý Na van nài Văn Dĩ Sanh đừng kể lại những gì cô ấy nói hôm nay cho ai biết, sau khi cô đồng ý, Lý Na mới chịu đi làm việc khác.

Lý Na vừa đi chưa bao lâu, cửa phòng lại bị gõ, Văn Dĩ Sanh tưởng là Lý Na quay lại, nên cũng không hỏi ai đã lập tức đi mở cửa.

Văn Dĩ Sanh vừa mở cửa ra đã khựng lại, người đứng trước cửa là Ôn Chấp.

"... Có, có chuyện gì không?" Cô đứng chắn ở cửa, không có ý mời người ở ngoài vào phòng.

Ôn Chấp nhìn thấy cô, khóe môi cong lên, ánh mắt vô cùng quyến rũ, là loại ánh mắt mà người ta nói rằng ngay cả khi nhìn một con chó cũng đầy tình cảm: "Ba đã đặc biệt dặn dò, để anh đưa em luyện tập khiêu vũ, trường học đã sắp xếp xong rồi, chúng ta đi thôi."

Văn Dĩ Sanh cảm thấy vừa bất ngờ vừa xúc động, như đã nói trước đó, cô bắt đầu học khiêu vũ từ năm năm tuổi, cho đến khi ba mẹ gặp tai nạn mới từ bỏ chuyện này, cô không ngờ chú Ôn lại quan tâm đến cô như vậy.

Chú Ôn như vậy lại nɠɵạı ŧìиɧ, quả thật khiến cô kinh ngạc.

Dù đáng ghét, nhưng cô đang ở nhờ nhà họ Ôn, hưởng thụ sự giúp đỡ của bọn họ, cô không có tư cách để phán xét.

Văn Dĩ Sanh im lặng vài giây, mái tóc dài xõa bên vai làm khuôn mặt trái xoan của cô càng thêm tinh tế, cô lắc đầu từ chối: "Không cần đâu, khiêu vũ với em bây giờ không còn là thứ cần thiết nữa, em sẽ tự giải thích với chú Ôn, cảm ơn anh."

Sau khi bị từ chối, Ôn Chấp cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nụ cười trên môi anh hơi hạ xuống: "Vậy à, có phải em gái A Sanh rất ghét anh không?"