Đã Nói Sẽ Mời Tôi Đi Đào Quặng Mà

Chương 4: Các anh đánh trận còn phải đào thi dọn phân sao?

Kỷ Vân Đình đã xem qua nhiều video phổ cập khoa học rồi. Cậu ngập ngừng hỏi: “Biên giới hẳn rất nguy hiểm đúng không?”

Người đàn ông lông mày rậm vội vàng đáp: “Quặng sư được xem là binh sĩ hậu cần, không tham gia chiến đấu, hệ số an toàn rất cao.”

Kỷ Vân Đình thầm nghĩ, hệ số an toàn cao nhưng không phải là không có nguy hiểm.

Người đàn ông lông mày rậm bắt đầu bla bla bla. Từ nguồn gốc của quặng sư đến công việc của quặng sư, còn lo cậu nghe không hiểu, mở màn hình cho cậu xem các loại video phổ cập khoa học.

Kỷ Vân Đình nhìn thấy những thuật ngữ xuất hiện liên tục trên màn hình, ngập ngừng một chút, mở màn hình của mình ra tìm kiếm:

“Xác chết”, “phân”…?

Cậu khϊếp sợ: “Các anh đánh trận còn phải đào thi dọn phân sao?”

Hai người đàn ông: “…”

Người đàn ông lông mày rậm nói: “Đó là thi thể và tổ của tinh thú, có một số tinh thú mang theo phóng xạ, có con mang kịch độc, còn có rất nhiều loài mang theo các loại vi khuẩn không biết tên, vì thế cần có quặng sư đi xử lý.”

Kỷ Vân Đình xuýt xoa: “Xì. Không nguy hiểm sao?”

Người đàn ông lông mày rậm hắng giọng: “Nhưng quặng sư được trả lương rất cao, mỗi tháng có thể nhận được…” Ông ấy giơ ngón tay ra hiệu con số.

“Còn có tiền thưởng và phúc lợi nữa, cộng lại hằng tháng còn cao hơn cả số này!” Lại giơ tiếp một con số khác.

Rất nhiều tiền!!

Kỷ Vân Đình kiên quyết nói: “Bảo vệ quốc gia sợ gì sinh tử! Tôi rất vui lòng cống hiến cho Liên Minh!!”

Hai người đàn ông: “…”

Người đàn ông lông mày rậm lại hắng giọng: “Cậu có tinh thần giác ngộ như vậy là rất tốt.”

Ông ấy lấy huy chương kim loại ra một lần nữa, bấm vài nút rồi đưa về phía cậu: “Nếu chúng ta đã đạt thành nhận thức chung, cậu nhập thông tin cá nhân vào đây đi.”

Kỷ Vân Đình “ồ” một tiếng, lấy mã số cá nhân từ vòng tay của mình ra.

Người đàn ông lông mày rậm sợ cậu đổi ý, nhanh chóng quét mã...

“Bíp!” Chiếc huy chương kim loại phát ra thông báo lạnh lùng: “Không nằm trong độ tuổi được triệu tập, vui lòng kiểm tra lại thông tin rồi mới nhập vào.”

Hai người đàn ông: “???”

Trong lòng Kỷ Vân Đình lộp bộp kêu.

Người đàn ông lông mày rậm nhanh chóng phản ứng, lông mày dựng lên: “Cậu chưa đầy 20 tuổi?! Cậu còn làm việc bằng tinh thần lực trong mấy tháng qua?!”

Kỷ Vân Đình cười gượng.

Người đàn ông lông mày rậm nói: “Cậu có biết đây là hành vi vi phạm luật liên hành tinh không?”

Kỷ Vân Đình giơ tay: “Tôi có thể hỏi vài câu trước không?”

Người đàn ông lông mày rậm mất kiên nhẫn, nhanh chóng cất chiếc huy chương kim loại: “Còn cái gì hay mà hỏi, chúng tôi không báo cáo cậu với Trung Tâm Bảo Vệ Tinh Thần Lực đã là...”

“Các ông đang rất thiếu quặng sư, đúng không?” Kỷ Vân Đình chỉ có thể ngắt lời ông ta.

Người đàn ông lông mày rậm ngừng lại.

“Các ông triệu tập quặng sư là để đưa họ đến tinh cầu biên giới, đúng không? Khoảng khi nào mới đến tinh cầu biên giới?”

Người đàn ông lông mày rậm đáp: “Không liên quan đến cậu.”

“Triệu tập cộng với hành trình liên hành tinh, đến tinh cầu biên giới gần nhất mất hơn hai tháng, còn xa hơn thì tầm ba tháng.” Người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh im lặng nãy giờ lên tiếng.

Kỷ Vân Đình nhe răng mỉm cười: “Thật trùng hợp, ba tháng nữa tôi tròn 20 tuổi.”

Hai người đàn ông: “…”