Thân là một tây huyễn thế giới nếu không có long là không khoa học, mà long tộc của thế giới này nghe đồn là ở trên một đảo nhỏ nào đó tạo kết giới giữa không trung, cạnh biển.
Đại khái là cách mỗi mười năm, « không trung tiểu đảo » của long tộc sẽ rời đi kết giới, hạ xuống đến một chỗ cách mặt đất không xa, lúc này đám dũng giả « lập chí làm long kỵ sĩ » sẽ đi đến long tộc tham gia thí luyện.
Mà một thôn trấn gần đó cũng bởi vậy mà trở thành danh trấn du lịch [ 1], hàng năm đều có lũ lũ lượt lượt [2 ]du khách từ phần đất bên ngoài tiến đến du lịch, hơn nữa địa phương còn có mấy loại chỗ vui chơi manh manh long thủ bạn, long chủ đề, long chủ đề mỹ thực gì gì đó……
*[ 1] danh trấn du lịch. Nguyên tác : lữ du danh trấn旅游名镇
*[2 ] lũ lũ lượt lượt . Nguyên tác : sổ dĩ vạn kế ( 数以万计)
Nếu dựa theo kịch tình phát triển trong nguyên văn, nam chủ sau đó cũng đi đến nơi này, sau đó thành công thuần hoá [ 3] được long tộc thiếu nữ « niên khinh một thế hệ, thiên phú tối cao » trong long tộc, đương nhiên thiếu nữ này sau đó cũng thành hậu – cung của nam chủ……
*[ 3] thuần hoá. Nguyên tác : tuần phục (驯服)
Lê Thanh dịch chuyển, sau đó phát hiện chính mình tới một trấn nhỏ bên cạnh vương quốc, liền vội vàng hướng bờ biển tiến đến, nàng phải đến trước lúc « long tộc muội tử và nam chủ ký kết khế ước » mới được.
Trải qua hơn mười ngày lặn lội đường xa, Lê Thanh rốt cục cũng đến được trấn nhỏ « có nồng đậm uất ức phong tình », mới vừa bước vào phạm vi trấn nhỏ, Lê Thanh liền nhìn đến có rất nhiều « nhân viên phục vụ quán ăn cos long tộc » đang đứng mời chào khách trên đường phố, xung quanh trên đường cũng đều là đặc sản theo long chủ đề……
“Thật sự là một địa phương kỳ diệu a.” Lê Thanh thay xuống nam trang trên người sớm phá phá lạn lạn, ở trong cửa hàng quần áo chọn một bộ nam trang « màu ngân bạch khốc huyễn ».
Không sai, vẫn là nam trang, bởi vì lo lắng đến long tộc muội tử là nữ, Lê Thanh sợ nàng không muốn cùng nữ nhân ký kết khế ước, cho nên, trước tiên gian dối ở vẻ ngoài một chút rồi mới nói tiếp.
Sau khi đổi tốt y phục, Lê Thanh nhìn đến chính mình trong gương, trong lòng phi thường vừa lòng. Tuy rằng không thể nói là « có chút nhu nhược cùng thanh tú », bất quá vẻ ngoài như vậy tổng so với mấy tráng hán cơ bắp vẫn tốt hơn nhiều……
******
Nhưng vào lúc này, một người mặc một thân quần áo phá phá lạn lạn có thể so với tên khất cái – nam chủ Vương Thành- cũng xuất hiện ở trong trấn nhỏ.
Phía trước đó ở trong vương cung đại khai sát giới [4], Vương Thành đã đạt được lực lượng cường đại, nhưng hắn đã quên cách hoàng cung không xa chính là Quang Minh Thần Điện, Đại Tế Ti của Quang Minh Thần Điện đã nhận ra khí tràng của hoàng cung có chút không đúng, nhất thời chạy tới vây ẩu nam chủ.
*[4] đại khai sát giới. Nguyên tác : đại sát đặc sát (大杀特杀)
Nam chủ tuy rằng lực lượng đã cường đại hơn không ít, nhưng chung quy không phải đối thủ của mấy Đại Tế Ti, đành phải chật vật trốn chạy, bởi vì vội vàng bỏ chạy nên trên người cũng không có tiền, hơn nữa không dám động thủ sợ bị người của Quang Minh Thần Điện phát hiện, cho nên, Vương Thành hiện tại càng tang thương.
Nhìn đến mấy người xung quanh dùng tầm mắt hèn mọn mà nhìn đến chính mình, Vương Thành âm thầm ở trong lòng nhớ kỹ khuôn mặt của bọn họ, chuẩn bị chờ chính mình có được lực lượng cường đại hơn liền gϊếŧ chết bọn người kia.
Lúc này một đám người mặc trang phục của Quang Minh Thần Điện đi ngang qua, Vương Thành vội vàng tránh ở một ngõ nhỏ bên cạnh.
Vương Thành cắn chặt răng, cắn đầu ngón tay, kế đó họa ra một ma pháp trận ở trên tường, đợi cho ma pháp trận phát ra hào quang đạm đạm màu đen, hắn lúc này mới nói: “Hắc Ám Nữ Thần đại nhân, ta thỉnh ngài ban cho ta cấm chế có thể che giấu được khí tức quanh thân.”
Nguyên lai lúc trước đó ở chúng thần di tích, Vương Thành tìm được ngoại quải là hắc ám hệ, chuyên môn có thể dùng để hấp thu lực lượng của Hắc Ám Nữ Thần, vì thế nam chủ liền ám tha tha ngụy trang thành một tín đồ, sau đó là trở thành thủ hạ của Hắc Ám Thần Điện, bằng vào một thân lực lượng cường đại, hắn cũng đã lọt vào mắt xanh của nữ thần, bây giờ xem ra cũng là một người có thể trực tiếp cùng nữ thần thư từ qua lại.
“Kiền thành tín đồ của ta a, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi.” Thanh âm của Hắc Ám Nữ Thần từ trong ma pháp trận truyền đến, sau đó Vương Thành liền cảm nhận được khí tức quanh thân biến đổi, hắn cùng thường nhân liền rốt cuộc không có gì khác nhau.
Vương Thành nhất thời trở nên mừng như điên: “Đa tạ ân điển của nữ thần đại nhân.”
******
Theo thời gian trôi qua, trong nháy mắt trời liền tối sầm lại, nhưng người đi trên đường không chút nào giảm bớt, bởi vì mấy ngày gần đây chính là ngày long chi đảo sắp hạ xuống trong truyền thuyết, những người ước mơ trở thành long kỵ sĩ căn bản không có tâm tình để ngủ.
Theo quang mang chói mắt sáng lên, mọi người nhịn không được nhắm hai mắt lại, đợi đến lúc bọn họ tái mở mắt, liền nhìn đến chỗ mấy chục thước xa giữa không trung có một hòn đảo khổng lồ đang nổi lơ lửng, bóng đen cơ hồ che phủ đi cả trấn nhỏ.
Mắt thấy người xung quanh kích động mà nhảy lên long chi đảo, Lê Thanh hít sâu một hơi, quay đầu nhìn nhìn, tuy rằng không ở trong đám người nhìn đến thân ảnh của nam chủ, nhưng Lê Thanh biết, trận quyết đấu giữa nàng và nam chủ nhất định là không thể tránh được.
Sau khi đi đến bên rìa hòn đảo, mọi người đều dừng cước bộ, tuy rằng trước mắt cái gì đều không có, nhưng bọn họ lại có thể cảm nhận được áp lực quanh thân cực lớn, đáng sợ tựa như muốn đem người tễ thành thịt vụn .
“Các vị dũng giả a, chỉ có nhân tài được lựa chọn mới có thể đi vào trong Long Đảo.” Một đạo thanh âm già nua lại vừa cổ phác từ trong đảo truyền tới, mọi người nghe vậy nhất thời biến sắc, bọn họ đều không được đi tiếp nửa phần, chẳng lẽ nói bọn họ đều không phải người được lựa chọn sao……
Có người không tin tà muốn chen về phía trước, lại trước khi tiến tới liền cả người mạo huyết, vội vàng lại lui trở về.
Lê Thanh trèo lên trên long chi đảo, liền nhìn đến đám người giống như thủy triều mà tễ ở trước mặt, hoàn toàn nhìn không tới quang cảnh phía trước, liền dựa vào ngoại quải mà cậy mạnh, cường hành chen đến phía trước, vừa chen vừa nói: “Nhường một chút, tất cả mọi người nhường một chút a.”
Bởi vì những người khác vừa rồi đều đã bị đả kích, cho nên, Lê Thanh thực dễ dàng liền chen đến phía trước, nàng còn chưa kịp phản ứng lại, liền nhìn đến phía trước một mảnh trống rỗng, cư nhiên một người đều không có.
“Eh ?” Lê Thanh có chút nghi hoặc mà nhìn đến phía trước, nhưng vào lúc này, một trận lực lượng lớn từ phía sau truyền đến, Lê Thanh liền dưới tác dụng của khí lực này mà bị hất về hướng mặt đất phía trước.
Nhất thời mọi người phía sau Lê Thanh phát ra tiếng hô chấn kinh :
“Người này vì cái gì có thể đi vào? !”
“Chẳng lẽ hắn chính là người được lựa chọn trong truyền thuyết ? !”
“Ta không cam lòng! Này rõ ràng chính là một tên ẻo lả, so với hắn thì lão tử vẫn tráng hơn!” “…… Có thể Long thần thích chính là mỹ thiếu niên mảnh khảnh đi.”
Lê Thanh: “……” Tuy rằng nghe người khác nói như vậy giống như thực khốc huyễn, chính là nàng hiện tại đang dùng loại tư thế « xấu hổ mất mặt » mà quỳ trên mặt đất a (╯‵□′)╯︵┻━┻
Nhưng vào lúc này, một người khác cũng thập phần thoải mái đi đến, Lê Thanh cũng đứng dậy, phủi phủi bụi trên đầu gối, quay đầu nhìn nhìn, người này quả nhiên chính là nam chủ.
Vương Thành lúc nhìn thấy Lê Thanh, kia một khắc theo bản năng ôm lấy thận của chính mình, sau đó hắn lại cười lạnh nói: “Không nghĩ tới ngươi cư nhiên vẫn chưa chết, thật sự là mạng lớn a.”
Lê Thanh lạnh lùng quét hắn liếc mắt một cái, bởi vì nàng nghĩ không ra lời nào để thổ tào, cho nên dứt khoát không nói.
Sau khi hai người ở tiến vào kết giới, trên mặt đất đột nhiên hiện ra một dịch chuyển pháp trận khổng lồ, Lê Thanh còn chưa kịp chấn kinh cũng đã bị dịch chuyển rồi.
Rơi xuống trên nền gạch màu trắng nhìn qua thập phần thánh khiết, Lê Thanh có chút tò mò đánh giá cảnh sắc xung quanh, nơi này nhìn qua có chút giống như là thần điện, cùng vị trí pha li quan của 【 tít ——】 nữ thần phi thường tương tự.
Bên cạnh, có một đám người mặc áo bào trắng đang nghênh đón, mỗi người dung mạo đều phi thường tinh xảo, hoàn mỹ không giống như nhân loại, trên trán bọn họ mọc ra một cái sừng thuyết minh thân phận của bọn họ, những người này chính là nhân hình cư trú ở nơi này.
Vị tuấn mỹ trung niên đứng đầu [5 ] nhíu nhíu mày: “Lần này Long thần như thế nào lại chọn hai người?”
*[5 ] Nguyên tác : Vi thủ đích tuấn mĩ trung niên nhân (为首的俊美中年人)
Lê Thanh thận trọng chào hỏi mà nói: “…… Xin, xin chào.” Lại nói đến thì, trong hai người được lựa chọn, nàng là Hắc Ám Thần Điện thánh nữ, mà nam chủ hiện tại lại là « phát điên phát rồ sát nhân cuồng ma », xem ra thưởng thức của Long thần hình như có chút vấn đề a……
Trong nguyên tác, chỉ có nam chủ vào được hòn đảo của long tộc, cho nên, cùng long tộc muội tử ký kết khế ước cũng là hắn. Lê Thanh vẫn không biết hệ thống đã suy nghĩ ra biện pháp gì mà vẫn cứ đem nàng cũng nhét vào đây, bất quá một khi đã như vậy, nàng cho dù là thống bạo hai quả thận của nam chủ cũng sẽ không để cho hắn phao được muội tử ! !
Vương Thành chọn mi mà nói: “Nhanh nói cho ta biết, khi nào thì có thể cùng long khế ước? Ta không phải người được Long thần lựa chọn sao, lượng các ngươi cũng không dám cãi lại mệnh lệnh của Long thần.”
Lê Thanh: “……” Nhân thiết hiện tại của ngươi hoàn toàn đã biến thành nhân vật phản diện a! ! Quả thực là nhân vật phản diện hệt như trong sách giáo khoa ! !
Trung niên nhân cũng không có truy cứu vấn đề lễ phép của nam chủ, xem ra hắn còn đang rối rắm chuyện « tuyển chọn người», cuối cùng sau hồi thương lượng cùng vài vị trưởng lão, mọi người quyết định để cho Lê Thanh và Vương Thành vào ngày mai quyết đấu để xem ai có thể trở thành long kỵ sĩ năm nay .
Vương Thành không biết vì sao cảm nhận được hai quả thận của mình cũng bắt đầu trở nên đau nhức…… Một loại dự cảm xấu.
Đêm đó, hai người liền nghỉ ở nơi này, Lê Thanh vào bữa tối hướng người hỏi thăm, rốt cục hiểu được, nguyên lai Long thần quy định ấu long của long tộc mỗi lần sắp trưởng thành đều phải tìm được một đối tượng « khế ước nhân loại » để xuất ngoại trải nghiệm, gần đây, mấy năm nay bởi vì ấu long sinh ra thập phần quy luật, cho nên, thời gian long chi đảo hạ xuống cũng trở nên có quy luật.
******
Đảo mắt đã đến ngày hôm sau, Lê Thanh và Vương Thành cùng đi đến một bãi đất trống.
Vị tế ti « trung niên long tộc ngày hôm qua » lĩnh đến đây một ấu long cao vừa tầm hai người bọn nàng, cả người một màu ngân bạch, nghiêm túc đứng cạnh sân, đối hai người mà nói: Đây là ấu long của chúng tôi cùng với nhân loại tiến hành khế ước lần này, hai người các ngươi dùng quyết đấu để quyết định ai có thể đủ thành công để trở thành chủ nhân của nó.”
Vương Thành đáy mắt tràn đầy trào phúng mà nhìn đến Lê Thanh: “Ngươi bất quá là bại tướng dưới tay của ta mà thôi, ta khuyên ngươi nếu là không muốn chết liền sớm một chút đầu hàng đi.”
Lê Thanh quả thực không muốn thổ tào FLAG trong lời hắn nói, lúc này lấy ra trọng kiếm, hung tợn hồi đáp: “Ngươi đã quên ngươi lúc trước là như thế nào bị ta thống thận rồi sao ?”
Vương Thành khuôn mặt trắng bệch, bất quá hắn rất nhanh liền khôi phục lại, trực tiếp lấy ra kiếm mà hướng Lê Thanh đâm tới, xem ra nam chủ lúc này là muốn tốc chiến tốc thắng, hắn chẳng những lập tức sử dụng kiếm, còn trực tiếp triệu hồi ra một khối băng trùy khổng lồ phiêu phù ở không gian xung quanh, tùy thời chuẩn bị đánh lén Lê Thanh.
Lê Thanh nhíu nhíu mày, dùng trọng kiếm chặn công kích của nam chủ, ma pháp của nàng đều là hắc ám ma pháp, nếu sử dụng ở trong này nhất định sẽ bị phát hiện, nghe nói quan hệ giữa Hắc Ám Nữ Thần và Long thần cũng không tốt bao nhiêu, nếu nàng sử dụng ma pháp nói không chừng trực tiếp liền thua.
Cắn chặt răng, Lê Thanh lắc mình né tránh băng trùy, bất quá tóc cũng bị kiếm của Vương Thành chém đứt vài lọn.
Vương Thành thổi thổi kiếm trong tay, cười lạnh nói: “Đây chỉ mới là bắt đầu!”
Lê Thanh cắn răng, nắm chặt trọng kiếm, tay kia thì trực tiếp từ trong « không gian giới chỉ » lấy ra một chiếc đũa.
Vương Thành lúc trước bị thống thận vẫn không rất chú ý, còn tưởng rằng đối phương lấy chính là loại vũ khí kiểu mới nào đó, lúc này hắn rốt cục cũng đã thấy rõ ràng, nhất thời kinh ngạc nói: “Cái gì? Ngươi lấy ra cư nhiên là chiếc đũa? ! Chẳng lẽ ngươi cũng là xuyên qua ?…… Không, ngươi cư nhiên dám dùng chiếc đũa thống thận của ta, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!”
Nam chủ khắc sâu cảm nhận được thận của mình đã bị vũ nhục.
Lê Thanh không có trả lời vấn đề của hắn, vài bước liền nâng lên trọng kiếm mà hướng nam chủ đâm tới.
Vương Thành vừa ngăn trở công kích của trọng kiếm, vừa bẻ gẫy chiếc đũa của Lê Thanh, hắn khinh thường nói: “Cho dù ngươi là người xuyên qua thì thế nào? Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng ta sẽ trúng cùng một chiêu đến hai lần [6 ]hay sao……”
*[6 ] trúng cùng một chiêu đến hai lần. Nguyên tác : nhất chiêu thượng thượng đương lưỡng thứ (一招上上当两次)
Liền ở lúc nam chủ khoe khoang khoác lác, Lê Thanh lập tức vứt bỏ trọng kiếm và chiếc đũa trong tay, từ trong « không gian giới chỉ » lấy ra một —— quả cam.
Lê Thanh dùng ánh mắt phức tạp mà nhìn đến quả cam trong tay, đây là một trong những món ăn tối mà long tộc cung cấp vào tối hôm qua, nàng ghét đồ chua nên không ăn, không nghĩ tới hôm nay nó cư nhiên có thể có tác dụng đặc thù.
Vào lúc Vương Thành còn chưa kịp phản ứng tới, Lê Thanh lập tức đem quả cam tê thành hai nửa, ánh mắt sắc bén trực tiếp đưa tay liền trát lên trên hai mắt của nam chủ.