Cứu Vớt Ác Độc Nữ Phối

Chương 91: Trạch đấu cung đấu vũ hiệp đại tạp quái (12)

Chapter 91: Trạch đấu cung đấu vũ hiệp đại tạp quái (12)

“Kế tiếp liền đến phiên ngươi.” Nhϊếp Thiên Nhạn lãnh khốc mà ngẩng đầu lên.

“Khoan đã nào! Ta thật sự không phải kẻ nằm vùng!” Lê Thanh vội từ trong ngực lấy ra tín do nữ phối đại nhân viết : “Này chính là thư giới thiệu [1] của ta……” Nói như thế nào lại giống như đi phỏng vấn xin việc.

*[1] thư giới thiệu. Nguyên tác : thôi tiến tín (推荐信). Chỉ là “CV” thui.

“Cho ta xem.” Nhϊếp Thiên Nhạn mãnh liệt đoạt lấy tín, đọc nhanh như gió mà xem hoàn, cười lạnh vò nát rồi vứt trên mặt đất: “Nguyên lai ngươi là do xú nữ nhân kia gọi tới, ta đây liền càng không thể để ngươi có ngày lành.”

Lê Thanh: “Eh Eh Eh ? !”

“Nếu không có xú nữ nhân kia, bây giờ ta đã sớm thần công đại thành.” Nhϊếp Thiên Nhạn thiếu chút nữa liền cùng Lê Thanh phổ cập khoa học « lịch trình chua xót của mình năm đó », cuối cùng vẫn là ức chế được dục – vọng làm như vậy: “Ngươi liền cùng tên trên mặt đất kia cùng trở thành tế phẩm đi.”

Vì thế Lê Thanh liền cùng đệ tử ma giáo A cùng nhau bị nhốt vào bên trong địa lao chuyên dụng cho tế phẩm.

Địa lao giam giữ một đám người có diện mạo hung ác, nói vậy bọn họ chính là vật hi sinh cấp giáo chủ ma giáo tẩy bạch dùng, ở trong tiểu thuyết, một khi tới loại thời điểm như này liền có kịch tình « nữ chủ bị đùa giỡn », nhưng mấy người trong địa lao này đều một bộ « bị đánh đến sắp chết », căn bản không còn nghị lực để diễn thêm.

Lê Thanh tang thương ôm chân nhìn đến sàn nhà: “…… A, xem ra mặc kệ thế nào chung quy cũng phải lưu lạc đến bước này a.”

【 Mở ra tùy cơ nhiệm vụ [ rời khỏi địa lao, đạt được sự tín nhiệm của giáo chủ ma giáo ]. 】

Lê Thanh: “……” Yêu cầu phía trước nhìn qua vẫn là rất thoải mái, đạt được sự tín nhiệm của giáo chủ ma giáo, điểm ấy thấy thế nào đều là tràn ngập âm mưu.

Bên cạnh, đệ tử ma giáo A tuy rằng không chết, nhưng đã thoi thóp [2], một bộ hết-thuốc-chữa.

*[2] thoi thóp. Nguyên tác : tiến khí đa xuất khí thiểu (进气多出气少)

Mặt khác Lê Thanh cũng chú ý tới, trừ bỏ nàng, ngoài ra, muội tử đều là mỗi người lớn lên oai qua liệt tảo , mà Nhϊếp Thiên Nhạn lại là một kẻ quỷ súc « mặt học sinh tâm phụ huynh ». Dung Khinh Tuyết lúc trước còn ở trong ma giáo ngẫm lại cũng không phải người thường, mà vị thánh nữ « còn chưa kịp xuất hiện » thì mặc kệ thế nào cũng không phải một nhân vật đơn giản. [3]

*[3] oai qua liệt tảo (歪瓜裂枣). Trái cây méo mó, dị tật, người nông dân không bán được.

Dưa nứt táo vỡ. Chỉ người/vật có tướng mạo xấu xí. Cũng viết là “歪瓜劣枣”.

* mặt học sinh tâm phụ huynh. Nguyên tác : đại mụ tâm đích quỷ súc la lị (大妈心的鬼畜萝莉)

Như vậy xem ra, nữ chủ có thể chính là người phụ nữ bình thường đầu tiên mà giáo chủ ma giáo gặp được, giáo chủ ma giáo lại như thế thủy thủy chung chung yêu nữ chủ cũng không phải không có nguyên nhân……

Liền ở lúc Lê Thanh đang suy xét, cửa chính địa lao bị mở ra, trong ánh dương quang chói mắt, một người phản quang hướng mọi người đi tới.

Lê Thanh trợn mắt nhìn lại, đó là một thiếu nữ nhìn qua mười bảy mười tám tuổi, nàng mặc một thân trường bào thuần hắc, trên đầu cũng đội đâu mạo kèm theo một cái khăn che mặt, nhìn thoáng qua còn tưởng rằng là phụ nữ Ảrập.

Tuy rằng xuyên kín mít như vậy, nhưng chỉ là theo đôi mắt sáng ngời kia là có thể nhìn ra, đó là một mỹ nhân.

Đệ tử ma giáo đang canh giữ trong địa lao đều hành lễ mà nói: “Thánh nữ đại nhân hảo.”

“Vất vả các ngươi.” Thánh nữ Khang Tư Thản Tư • Anna • Tần Dao- cũng chính là nữ phối đại nhân của hiện tại- mỉm cười mà chào hỏi.

Thiết định của nữ phối chính là « vị thánh nữ ngày thường thì giả dạng làm ôn nhu thánh khiết, nhưng lúc nên hạ ngoan thủ thì vẫn là không lưu tình chút nào, đối tình địch lại đuổi tận gϊếŧ tuyệt ».

Kỳ thật, vào lúc Lê Thanh ở nguyên tác nhìn đến tên thật của thánh nữ, cũng là có cảm nhận được loại cảm giác « điên cuồng muốn thổ tào nhưng không chỗ xuống tay », kỳ thật tên này nếu chỉ có hai chữ phía sau thôi thì được rồi……

Kỳ thật, tên của nam chủ cũng là thực vô cùng thê thảm, gọi là cái gì Bách Đặc Lai Mỗ • An Ni Tư • Nhϊếp Hàn Thủy.

Tuy rằng là ma giáo nhưng cũng không phải Tây Vực gì cả, cho nên, không nên kêu loại tên này nha ! Nhưng lại là nhìn một chút hai cái tên này, chỉ biết tác giả là « dùng Apps auto đặt tên » đây mà. [4]

*[4] Nguyên tác :

thủ danh nhuyễn kiện tùy ky (取名软件随机)

Các ứng dụng đặt tên cho trẻ sơ sinh dựa theo ngũ hành, dòng họ, giới tính, ngày sinh tháng đẻ, thiên phú, nhân cách,…

Nhìn một chút đến nữ phối vừa xuất hiện, Lê Thanh liền đả khởi tinh thần.

“Thánh nữ đại nhân, lúc này mang đám tế phẩm đi ra ngoài tản bộ sao?” Đệ tử ma giáo B dò hỏi.

Khang Tư Thản Tư • Anna • Tần Dao ( tên gọi tắt Tần Dao ) gật gật đầu: “Chính bởi vì, đám tế phẩm này nếu tâm tình không tốt, đến lúc đó huyết chảy ra cũng không có lợi cho giáo chủ tu luyện a.”

Lê Thanh: “……” Nên này ma giáo các ngươi đối đãi với tế phẩm vẫn là thực nhân tính hóa sao.

Vì thế, đám tế phẩm trong địa lao liền « một đám bị khóa vào một sợi dây xích » [5], bị người lôi ra ngoài, trong số đó, phần đông người bản thân bị trọng thương cũng không thể không đi ra ngoài.

* [5] Nguyên tác : nhất cá cá bị sáo thượng liễu tỏa liên (一个个被套上了锁链)

Đến phiên Lê Thanh, Tần Dao ánh mắt lóe lên, nàng tựa hồ suy xét chút gì, đột nhiên ra tiếng mà nói: “Tế phẩm này liền để ta đến xem.”

“Vâng ạ, thánh nữ đại nhân.” Đệ tử ma giáo B có chút kinh ngạc mà đánh giá Lê Thanh vài lần, cuối cùng thành thành thật thật đem xiềng xích đưa cho Tần Dao.

Không lưu tình chút nào mà đem xiềng xích khảo ở trên tay Lê Thanh, Tần Dao ngắn gọn phun ra một chữ: “Đi.”

Lê Thanh vội không ngừng theo sau.

Bên ngoài địa lao là một mảnh đất trống, trên mặt đất nở rộ các loại hoa tươi « diễm lệ, không biết tên », Tần Dao đứng ở trước vườn hoa, chờ những người khác đều đã đi xa, lúc này mới quay đầu lại đối Lê Thanh mà nói: “Ngươi có biết này đó hoa có ích lợi gì sao ?”

“Eh ? Hỏi ta…… ?” Lê Thanh do dự : “Là độc dược hay là 【 tít 】 dược? Hoặc là loại hoa cấp giáo chủ dùng để tắm rửa…… ?”

Không xong, nàng còn chưa kịp nhìn thấy nam chủ, cũng đã cấp nam chủ một hình tượng tồi tệ. [6]

*[6] hình tượng tồi tệ. Nguyên tác : tao bao đích tiêu thiêm (骚包的标签)

“Tao bao” (骚包) mang nghĩa xấu chỉ các nữ sinh ăn mặc hở hang/lộ hàng câu view trên các trang MXH.

Cho nên nói Lê Thanh đây là xem nam chủ như…

“Xem ra ngươi cũng rất rõ.” Tần Dao mỉm cười nói: “Hoa ở nơi này từ nhỏ đã bị máu tươi của tế phẩm cùng độc dược vun tưới, hoa này là độc nhất trên thiên hạ, một cánh hoa cũng đủ để đưa người vào chỗ chết…… Vậy ngươi đoán, ta nếu đem ngươi ném vào trong này, ngươi sẽ thế nào?”

Lê Thanh: “∑(っ °Д °;)っ” thấy-là-gϊếŧ [7] gì gì đó, có nên hung tàn như vậy hay không!

*[7] thấy-là-gϊếŧ. Nguyên tác : kiến diện sát (见面杀)

Tần Dao vươn đôi tay mảnh khảnh, lập tức kháp ở trên cổ Lê Thanh, lạnh lùng mà nói: “Vậy ngươi hiện tại nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc trà trộn vào ma giáo là để làm gì ? Ngươi này lớn lên rõ ràng là có khuôn mặt gián điệp của võ lâm minh.”

Cho nên nói, bản thân không có lỗi, lỗi bởi khuôn mặt a ! ! [8]

*[8] lỗi bởi khuôn mặt. Nguyên tác : Sở dĩ hoàn thị kiểm đích thác a (所以还是脸的错啊)

Lê Thanh lệ rơi đầy mặt, bị kháp trụ cổ, nàng căn bản nói không nên lời rồi nha ! Vì cái gì, mấy người này lúc ép hỏi người khác đều không cân nhắc một phen nhân tố hiện thực.

Tựa hồ cũng ý thức được động tác của chính mình không khoa học, Tần Dao buông lỏng tay ra: “Ngươi biết không, ta cùng giáo chủ từ nhỏ liền cùng nhau lớn lên, nếu có người nào muốn đối giáo chủ gây bất lợi, ta tuyệt đối không thể tha cho hắn!”

Hiện tại căn bản không phải lúc nói đến ân oán tình cừu giữa ngươi cùng giáo chủ nha ! Loại cảm giác mãnh liệt bị NTR này……

Lê Thanh giận dữ nói: “Ta từng là vị hôn thê của Võ Lâm Minh Chủ- Tạ Dương, nhưng không ngờ người này có mới nới cũ đem ta vứt bỏ, trong cơn giận dữ ta liền đi tới thánh giáo của các ngươi, mục đích là vì hướng « anh minh thần võ giáo chủ đại nhân » Cao Mật mà tới.” Dù sao trước hạ thấp một chút Võ Lâm Minh Chủ, lại khen giáo chủ ma giáo một chút, như vậy thì người của ma giáo đều vui vẻ.

Quả nhiên, Tần Dao trên mặt thần sắc cũng dịu đi vài phần: “Là như thế này sao, lựa chọn của ngươi rất chính xác, trong võ lâm minh đều là đám tiểu nhân vô sỉ kiến lợi vong nghĩa, đặc biệt là gã nam nhân Võ Lâm Minh Chủ kia, quả thực là kẻ tối ngu xuẩn mà cuộc đời ta đã gặp qua.”

Lê Thanh âm thầm thở phào, dù sao ở trong loại « tiểu bạch cẩu huyết ngôn tình văn » này, sau khi tránh thoát « công kích hẳn phải chết » như vậy, căn bản không ai còn có thể nhớ rõ ngươi lúc trước tìm lý do gì, chính bởi vì, sau đó đều là kịch tình « chuyên tâm đàm luyến ái ».

“Nhưng, ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin lời của ngươi sao ?” Tần Dao ánh mắt lạnh vài phần: “Hạng người như ngươi nói ra lời này, ta vô luận như thế nào đều không thể tin tưởng.”

Lê Thanh: “! !” Cho nên nói, khuôn mặt của nàng là « không thể tin được» a! !

Lập tức quỳ gối trên mặt đất, Lê Thanh ôm chặt lấy hai chân của nữ phối đại nhân, khóc lóc kể lể mà nói: “Ta nói hết thảy đều là sự thật, ta còn có thể nói cho ngươi biết * của Võ Lâm Minh Chủ, tỷ như nói hắn trừ bỏ « cơ lão tử đại y » [9] còn thích xuyên y phục « lộ hung, không biết liêm sỉ » ! ! Hơn nữa ta còn có thể thiết kế cho giáo chủ các ngươi loại y phục càng “chất”! !”

*[9] cơ lão tử đích đại y (基佬紫的大衣). Xem lại chú thích ở chương 88.

Bất quá Lê Thanh như vậy một sờ, mới phát hiện y phục của thánh nữ có xúc cảm sờ đến thật đúng là không tồi, đặc biệt bào để còn có « đầu lâu thêu hoa », [ cắt bỏ ] tạm bỏ qua cảm giác « chết chóc » [ cắt bỏ ], một loại cảm giác cao đại thượng đột ngột dâng trào. [10]

*[10] chết chóc. Nguyên tác : sát mã đặc đích cảm giác (杀马特的感觉)

smart→SMT→ sát mã đặc

“Sát mã đặc” (杀马特) là trào lưu thời trang nhuộm tóc đủ mọi màu sắc, trang điểm đậm, mặc trang phục thực cá tính ( màu đen/đỏ/cam ), mang trang sức cổ quái; sau đó chụp hình quay phim với “tạo hình gương mặt lạnh” hoặc “một chút động tác kỳ quái”.

Độc lập với “RnR”, lại có chút tương tự Harajuku ( thiên về Kawaii).

“Nga, phải không?” Tần Dao lạnh lùng mà nói, xem ra nàng căn bản không có bởi vì nghe được những lời này của Lê Thanh mà sinh ra dao động tâm tình.

“Ngay cả như vậy, ngươi cũng không thể thuyết phục ta được, vẫn là tống ngươi xuống địa ngục đi.” Thánh nữ đại nhân hung tàn nói xong, liền kéo mạnh xiềng xích trong tay, Lê Thanh cũng bị lạp xả đứng dậy.

Không nghĩ tới, nữ phối đại nhân này thế nhưng vô tình như thế, hay là nàng vẫn phải dâng ra tiết tháo đến cưa đổ sao……

Liền ở lúc Lê Thanh cắn răng, đột nhiên một thanh âm băng lãnh cùng với tiếng chuông nho nhỏ truyền đến: “Ngươi nói Võ Lâm Minh Chủ làm sao vậy?”

Lê Thanh thân hình cứng nhắc, nhìn lại, bên kia có một mỹ thanh niên mặc áo choàng đang đứng, hắn chẳng những mặc quần áo rất có điểm đặc trưng của Tây Vực, trên người còn lộ ra các loại sức phẩm đinh đang rung động, nhớ đến thì này chính là giáo chủ ma giáo Nhϊếp Hàn Thủy.

Tần Dao ngẩn người, sau đó hành lễ mà nói: “Giáo chủ, vì sao người lại ghé qua đây ?”

“Hôm nay tâm tình hảo, cho nên tan hội họp sớm.” Nhϊếp Hàn Thủy nói: “Tế phẩm này biết chuyện gì của võ lâm minh sao ?”

“Này.” Tần Dao nói: “Tuy rằng nàng nói nàng là vị hôn thê của gã Võ Lâm Minh Chủ kia, nhưng thuộc hạ tổng cảm giác nàng là thám tử do võ lâm minh phái tới, vẫn là nhanh chóng xử lý vẫn tốt hơn.”

“Không cần.” Nhϊếp Hàn Thủy nói: “Cho dù là thám tử của võ lâm minh, bản giáo chủ cũng có dược có thể khiến nàng ngoan ngoãn nghe lời, đem nàng giao cho ta.”

“Này……” Tần Dao cắn chặt răng: “Giáo chủ tự mình thẩm vấn, có phải hay không có điểm không tốt lắm……”

“Như thế nào lại không được?”

“Tự nhiên là có thể.” Tần Dao không cam tâm tình nguyện mà đem Lê Thanh giao cho Nhϊếp Hàn Thủy, cuối cùng ném cho Lê Thanh một ánh mắt băng lãnh: “Ngươi tốt nhất phải hảo hảo nghe giáo chủ cho ta.”

【 Độ hảo cảm của nữ phối Khang Tư Thản Tư • Anna • Tần Dao -30, độ hảo cảm ban đầu -40, độ hảo cảm hiện tại là -70. 】

Lê Thanh thiếu chút nữa nước mắt tuôn rơi, « nữ phối đại nhân của thế giới này » giảm độ hảo cảm đều giảm quá hung tàn a……

******

Lê Thanh tang thương đi theo Nhϊếp Hàn Thủy một đường trở về chỗ ở của giáo chủ.

Giáo chủ ma giáo vừa đi trên đường, vừa cấp Lê Thanh phổ cập khoa học quá khứ của chính mình.

Nguyên lai ở nhiều năm trước kia, giáo chủ ma giáo từng đi Giang Nam du ngoạn quá một lần, vừa vặn tại nơi đó ngẫu nhiên gặp được Tạ Dương, kết quả Tạ Dương liền cư nhiên châm chọc Nhϊếp Hàn Thủy ăn mặc thật quê mùa [11]. Kẻ một mực tự giác phi thường “chất” -Nhϊếp Hàn Thủy- đương nhiên không phục, hai người nhất thời đánh nhau túi bụi.

*[11] ăn mặc thật quê mùa. Nguyên tác : xuyên đích thổ khí (穿的土气)

Kể từ đó, hai người liền lập ra ước định, cứ ba năm lại ở trước một ngày « võ lâm minh luận võ đại tái » gặp mặt, xem ai xuyên “chất” hơn.

Lê Thanh: “…… Là như thế này a.” Quả thực, vì cái gì lại muốn định ra loại ước định mạc danh kỳ diệu này a! !

“Ngươi đã từng ở bên cạnh Tạ Dương lưu lại quá, vậy ngươi cũng nhất định biết gu thưởng thức của hắn.” Nhϊếp Hàn Thủy lạnh lùng mà nói: “Bản giáo chủ hạn ngươi trong vòng ba ngày, phải họa ra nhất kiện y phục càng “chất” so với y phục mà hắn đang mặc, nếu thành công, bản giáo chủ liền phong ngươi thành « ma giáo ngự dụng- nhà thiết kế thời trang ».”

Lê Thanh: “Đa tạ giáo chủ đại nhân đã khen ngợi……” Không xong, bản đồ lúc trước làm cho người ta có loại ảo giác huyền nghi văn, này bản đồ khiến người cảm giác càng khó đỡ, hình như là xuyên tới cái gì kêu là《 cho dù thủ trưởng là giáo chủ ma giáo, lão bà là ma giáo thánh nữ, nhưng ta cũng muốn trở thành nhà thiết kế thời trang đứng đầu thế giới ! 》.

【 Không quan hệ, đây đúng là thời cơ tốt để ngươi đạt được sự tín nhiệm của giáo chủ ma giáo a, cố lên ↖(^ω^)↗, trở thành « nhà thiết kế thời trang nổi tiếng của thế giới võ hiệp» đi. 】

“…… nhà thiết kế thời trang của thế giới võ hiệp mới không ai thèm để ý nha !”

Vì thế Lê Thanh đã bị nhốt trong một tiểu hắc ốc cạnh phòng ngủ của giáo chủ, suốt đêm ngày họa họa, cũng may giáo chủ vẫn còn có chút nhân tính, nghe xong ý kiến của Lê Thanh liền cấp nàng cầm bút chì, bằng không nếu dùng bút lông, Lê Thanh thật đúng là vạn phần rối rắm.

Nếu không phải vì mạng nhỏ của mình mà suy nghĩ, Lê Thanh thật sự muốn trực tiếp họa cái « nội y cơ lão » hoặc là « váy cỏ Hawaii » gì gì đó, cấp giáo chủ ma giáo cho rồi, mặc mấy loại này nhất định so với « thâm v sáo trang » của Tạ Dương lại càng “chất”.

Lê Thanh lăn lê thiết kế y phục, ở trong tiểu hắc ốc đột nhiên não động đại khai, bắt đầu họa một bức Phang-Ặc [12], đặt tên là《 một ngày của ta cùng thánh nữ ma giáo 》.

*[12] Phang-Ặc. Nguyên tác : đồng nhân bản (同人本)

Tuy rằng phía trước không đề cập tới, kỳ thật Lê Thanh cũng là một thiếu nữ rất thích họa manga Phang-Ặc , liền ở lúc Lê Thanh họa đến « cảnh thổ lộ cảm động lòng người » [13], cửa tiểu hắc ốc đột nhiên bị người đẩy ra.

*[13] cảnh thổ lộ cảm động lòng người. Nguyên tác : cảm động nhân tâm đích cáo bạch trường cảnh (感动人心的告白场景)

Lê Thanh vốn tưởng rằng người tới chính là đưa cơm, liền không có để ý nhiều, chính là bình tĩnh nhìn lại, liền nhìn thấy nữ phối đại nhân.

“Thánh, thánh nữ đại nhân, ngươi, ngươi ngươi sao ngươi lại tới đây?” Này liếc mắt một cái suýt nữa đã dọa Lê Thanh hồn xiêu phách tán, nàng cuống quít đem tất cả bản phác thảo nhét xuống sâu phía dưới.

“Ta là đến xem ngươi như thế nào thay giáo chủ làm việc.” Tần Dao hừ lạnh một tiếng, liền tiến đến trước mặt Lê Thanh: “Ngươi vừa rồi cất giấu chính là vật gì ? Có phải hay không là tin tức muốn cấp cho võ lâm minh ?”

“Mới không phải mấy loại đó……” Lê Thanh cắn răng mà nói: “Này, này là, là mấy thứ rất trọng yếu, hơn nữa cũng quan hệ đến *của ta, ngươi, ngươi nên đừng xem vẫn tốt hơn.”

“Ngươi đã nói như vậy, ta liền càng phải xem xem mới được.” Tần Dao lập tức rút ra mấy bản phác thảo mà Lê Thanh vẫn lấy tay đè chặt, bắt đầu tinh tế xem xét.

Bức họa lại bị nhân vật chính trong đó phát hiện, này quả thực là khoảnh khắc khiến người xấu hổ nhất trên thế giới này ! (╯///////)╯(┴—┴)

Lê Thanh bi thống bưng kín khuôn mặt, Tần Dao nhíu mày mà nói: “Này rốt cuộc là cái gì, trên này là vẽ một người sao ? Chính là người bình thường như thế nào lại có thể có cặp mắt lớn như vậy, còn có, khuôn mặt này giống như bị đao rạch qua……”

Lê Thanh chỉ cảm thấy khuôn mặt của mình dị thường nóng: “A a a! !…… Cho nên, nói không nên xem ! ! QAQ”

“Không…… Nhất định không đơn giản như vậy.” Tần Dao dùng thái độ thập phần nghiêm cẩn mà nhìn đến bản thảo Phang-Ặc trước mắt: “Trên này tất nhiên là cất dấu chuyện quan trọng nào đó của ma giáo để tiết lộ cho võ lâm minh, vẫn nên do ta tịch thu thì tốt hơn.”

Nói như vậy, Tần Dao liền đem bản phác thảo « Phang-Ặc» thu vào trong tay áo.

Lê Thanh: “…… A.” Cảm giác này càng khó đỡ…… Nếu nữ phối đại nhân ngày nào đó khôi phục lại ký ức, hình ảnh đó sẽ đẹp đến đâu, nàng càng không dám tưởng tượng.

Tịch thu bản phác thảo, Tần Dao lạnh lùng nói: “Ta hiện tại phải rời khỏi, ngươi phải hảo hảo hoàn thành « nhiệm vụ mà giáo chủ công đạo » cho ta, không được tái làm chuyện riêng!”

“Vâng!” Lê Thanh vội gật gật đầu.

Kỳ thật nếu là mấy loại y phục thời thượng [14], Lê Thanh phân phân chung liền có thể thu phục, [ cắt bỏ ] tùy tùy tiện tiện lộng một cái « tạp dề trái cây » [15] liền đủ “chất” [ cắt bỏ ], nhưng nếu không ở trong tiểu hắc ốc lưu lại ba ngày liền có vẻ nàng giống như không có thành ý gì, cho nên, vẫn là kéo dài tới thời khắc cuối cùng đi.

*[14] y phục thời thượng. Nguyên tác : thì mao độ cao đích y phục (时髦度高的衣服)

*[15] tạp dề trái cây. Nguyên tác : quả thể vi quần (果体围裙)

Sau khi nữ phối đại nhân rời khỏi, Lê Thanh lại « tới chết cũng không biết hối cải » mà họa tiếp một cái Phang-Ặc khác, tên là 《 chuyện xưa giữa giáo chủ ma giáo và Võ Lâm Minh Chủ 》, vẫn là GL phiên bản chuyển giới [16], sở dĩ là chuyển giới…… Nguyên nhân là bởi vì Lê Thanh chỉ biết họa muội tử.

*[16] phiên bản chuyển giới. Nguyên tác : tính chuyển bản (性转本).

Chuyện này thật khiến người cảm thấy rất bi thương.

Kết quả, một trang còn chưa kịp họa xong, Tần Dao liền bưng đồ ăn, đá cửa mà vào.

“Thánh nữ đại nhân, ngươi như thế nào lại ? !” Lê Thanh chấn kinh rồi, trận này cách lần tiến vào vừa rồi còn chưa tới năm phút đồng hồ a! !

“Hừ, ta còn là lo lắng thám tử ngươi này do võ lâm minh phái tới.” Tần Dao dùng ánh mắt băng lãnh vô tình đánh giá Lê Thanh: “Cho nên, ta mấy ngày này liền chuẩn bị thủ ngươi, miễn cho ngươi làm ra chuyện gì bất lợi với giáo chủ!”

“Ân……” Lê Thanh cũng không biết là nên cao hứng hay là nên bi thương, bất quá cùng nữ phối đại nhân cùng nhau ở tiểu hắc ốc một chỗ gì gì đó vẫn là rất tốt đẹp.

Nhưng vào lúc này, vài tiếng 'đích đích' đột nhiên vang lên ở trong đầu Lê Thanh, sau đó âm báo của hệ thống cũng vang lên.

【 bởi vì phía chính phủ tuyên bố cắt cáp để bảo trì và thăng cấp, bản hệ thống phải tạm thời ngủ đông một trận để thăng cấp, mấy ngày tới không có bản hệ thống làm bạn, ngươi cũng phải hảo hảo hoàn thành nhiệm vụ a o(*////▽////*)q 】

“Cái gì? Âm nhắc nhở hảo cảm độ gì gì đó thì sao ?” Lê Thanh tối quan tâm vẫn là điểm này.

【 Ngươi cư nhiên một chút đều không quan tâm tới bản hệ thống, chỉ biết tới độ hảo cảm! o( ̄ヘ ̄o#) không để ý tới ngươi nữa. 】

Nói xong, thanh âm của hệ thống liền tiêu thất, Lê Thanh cũng mở không ra giao diện của hệ thống gì gì đó.

Lê Thanh, lại một lần nữa cảm nhận được ác ý của thế giới.

******

Vì để nâng độ hảo cảm của nữ phối đại nhân, Lê Thanh đành phải trái lương tâm mà cùng Tần Dao nói chuyện phiếm: “Thánh nữ đại nhân, ta cảm giác ngươi cùng giáo chủ đại nhân thật là trai tài gái sắc vô cùng xứng đôi a.” Đặc biệt mấy thứ « phục sức phong tình dị vực» này……

“Hừ.”

“Cái kia, thánh nữ đại nhân, ngươi thích ăn món gì a?”

“Hừ.”

“Kỳ thật ta cũng không như thế nào thích ăn mấy thứ này nọ, Aha ha ha ha, thánh nữ đại nhân ngươi như vậy thực suất a……” Vừa nói như vậy, thân vi cật hóa -Lê Thanh- vừa chảy xuống hai hàng nhiệt lệ QAQ

“Kia thánh nữ đại nhân ngươi bình thường hay làm gì ? Thích dạng vận động gì ?” Lê Thanh kiên trì dò hỏi.

“Dùng roi trừu người là việc ta thực thích, hơn nữa nếu đối tượng bị trừu có bản mặt như ngươi, ta liền càng khoái trá .” Tần Dao hiếm khi thấy hồi đáp. Phản đối bạo lực a! !

“Kỳ thật ta cũng hiểu được trừu người quả không tồi a…… A ha ha ha.”…… Không xong, vì cái gì càng nói càng cảm giác chính mình là kẻ biếи ŧɦái, kỳ thật Lê Thanh đối s-m thật là một chút hứng thú cũng không có.

“Biếи ŧɦái.”

“QAQ” uy! !

Tần Dao hừ lạnh một tiếng: “Đừng tìm ta lôi kéo làm quen, ngươi hảo hảo họa họa cho ta.”

Lê Thanh lệ rơi đầy mặt mà kết thúc đề tài, bởi vì Mr. hệ thống không ở đây, nàng cũng không biết mấy lời vừa nói rốt cuộc có thêm được độ hảo cảm hay không, nếu nàng như thế mặt dày mày dạn xả nửa ngày còn giảm độ hảo cảm thì nên làm cái gì bây giờ a.

Nhìn đến Lê Thanh trên giấy lung tung họa họa, Tần Dao tuy rằng vẫn đều lãnh khốc phụng phịu, nhưng kỳ thật nội tâm vẫn là có chút tò mò nàng rốt cuộc đang họa gì gì đó.

Vì thế Tần Dao liền lập tức tiếp cận lại đây: “Để cho ta tới giám sát ngươi rốt cuộc có hảo hảo làm việc hay không.”

Lê Thanh tay run rẩy, trên giấy kéo ra vài đường, cảm nhận được hô hấp của nữ phối đại nhân gần ở bên tai, nàng thật là có điểm thẹn thùng.

“Này rốt cuộc là họa cái gì?” Tần Dao không được tự nhiên mà nói: “Ngươi giải thích một chút cho ta đi.”

Lê Thanh vội nói: “Này là « Tây Vực phong tình lộ bụng », thực thích hợp để mặc lúc múa bụng.”…… Không, nàng đang giải thích cái gì vậy a! !

Tần Dao tuy rằng nghe không hiểu, nhưng vì không muốn phá hư hình tượng khốc huyễn của mình, vẫn là lạnh lùng nói: “Căn bản một chút đều không thích hợp giáo chủ, ngươi họa lại bức khác cho ta !”

“Vâng, vâng vâng.” Lê Thanh nhẹ nhàng thở ra, kỳ thật đây là y phục mà nàng thiết kế cho nữ phối đại nhân…… Bất quá nữ phối đại nhân nhìn đến nàng cấp nam chủ thiết kế « đồ lộ bụng » cũng không có sinh khí, thật sự là kỳ tích a.

Thời gian cứ như vậy trôi qua, không biết có phải Lê Thanh ảo giác hay không, nàng tổng cảm giác hình như thái độ của nữ phối đại nhân đối nàng so với phía trước tốt hơn rất nhiều.

Cuối cùng, Lê Thanh vẫn là cấp giáo chủ ma giáo làm ra kiện y phục « kiếm tam độc ca » [17], tuy rằng y phục độc ca thực lộ, nhưng quả nhiên kiện lộ lưng này vẫn là có thể cùng kiện lộ ngực của Võ Lâm Minh Chủ tạo thành cp! !

*[17] kiếm tam độc ca (剑三毒哥). Chú thích ở chương 88.

Giáo chủ ma giáo đối thiết kế của Lê Thanh tỏ vẻ phi thường tán thưởng, lập tức phong Lê Thanh thành « ma giáo ngự dụng phục trang thiết kế sư ».

Lê Thanh đoán nhiệm vụ có thể đã hoàn thành rồi, chính là hệ thống không ở đây, cho nên, không nghe thấy âm báo hoàn thành nhiệm vụ, điều này làm cho Lê Thanh cảm thấy vài phần lo lắng, tuy rằng bình thường luôn không ưa cái hệ thống đáng ghét này, nhưng thời điểm mấu chốt vẫn là không thể thiếu nó a.

Tiếp đó, sau khi thay xong y phục mới, kẻ không chút tiết tháo [18]- giáo chủ ma giáo- lại cấp Lê Thanh tuyên bố tân nhiệm vụ, chính là thiết kế y phục cấp cho Tả -Hữu hộ pháp, cùng với mỗi đàn chủ, giáo chúng ; tăng lên gu thời trang của cả môn phái.

*[18] không chút tiết tháo. Nguyên tác : tiết thao toàn vô (节操全无)

Lê Thanh: “…… Eh Eh Eh ? !” Quả thực là được một tấc lại muốn tiến một thước a, còn nhiều kiện như vậy, cho nên, các ngươi đều đi xuyên váy cỏ Hawaii hết cho ta đi! !

Cũng may, giáo chủ vẫn còn chút « nhân tính hóa » cho nên cũng không có quy định ngày, vì thế Lê Thanh cũng mỗi ngày mạc ngư [19], căn bản không có đi quản chuyện này, nhưng về chuyện y phục cấp thánh nữ, Lê Thanh vẫn đang hảo hảo thiết kế.

*[19] mạc ngư (摸鱼).

Nghĩa gốc: Thừa nước đυ.c thả câu; đυ.c nước béo cò.

Thường dùng: Trong giờ đi làm lại không nghiêm túc/chăm chỉ làm việc.

Sau đó, thấy được bộ y phục « Tây Vực phong tình lộ bụng », thánh nữ đại nhân diện vô biểu tình mà đem tờ giấy ném vào bên trong hỏa lò.

Ma giáo, thật là một môn phái cá –nhân- tính hóa a. [20]

*[20] Nguyên tác : Ma giáo, chân đích thị cá nhân tính hóa đích môn phái (魔教, 真的是个人性化的门派).

“Cá” cũng là một thế thôi.