Xuyên Nhanh Ở Đại Lão Lôi Khu Nhảy Disco

Chương 12

Ngồi trước màn hình nhìn thấy hết toàn bộ quá trình, Dư Tuế Thanh sẽ cho qua mọi chuyện như vậy sao? Nghĩ thôi cũng biết là không thể.

Trong phòng trên lầu bốn, Dư Tuế Thanh cầm điện thoại lên.

Tất cả các công ty đứng dưới tên Dư Tuế Thanh cùng với tập đoàn Dư Thị, trong nháy mắt đình chỉ toàn bộ mọi hợp tác với công ty của gia đình Hoàng Dự.

Công ty của gia đình Hoàng Dự trước kia vẫn luôn phát triển ở nước ngoài, thời trước tình hình chính trị trong nước rung chuyển, cả nhà bọn họ đã di dân ra nước ngoài. Nhưng mấy năm gần đây, nhận thấy được kinh tế trong nước phát triển cực kỳ mạnh mẽ, nửa năm trước nhà bọn họ mới bắt đầu dịch chuyển trọng tâm công ty trở về quốc nội, cũng lựa chọn thành phố H kinh tế phát đạt làm căn cứ.

Nửa năm này, nhà họ Hoàng vẫn luôn tìm quan hệ mong muốn hợp tác với các công ty trong nước, trong đó tập đoàn Dư Thị chính là khách hàng quan trọng bậc nhất. Lúc trước sở dĩ ba mẹ Hoàng Dự túm cổ hắn đến nhà họ Dư xin lỗi Hứa Thất Bạch, cũng là vì không muốn ảnh hưởng đến mối quan hệ hợp tác với Dư Thị.

Kể cả sau khi bị đơn phương chấm dứt hợp đồng, nhà họ Hoàng có thể nhận được một số tiền đền bù từ Dư Tuế Thanh, nhưng đoán là bọn họ cũng chẳng thể vui vẻ gì. Bởi vì hợp tác với Dư Tuế Thanh mục đích là nhắm tới ích lợi lâu dài, ai sẽ trông ngóng vào tiền bồi thường vi phạm hợp đồng chứ.

Hứa Thất Bạch bỏ lại xe ở bãi đỗ xe của quán bar, tùy ý vẫy tay gọi một chiếc taxi, báo địa chỉ, sau đó ngồi vào ghế sau nhắm mắt thả lỏng.

Thanh âm của hệ thống đột nhiên vang lên tràn đầy vui vẻ:

“Hứa Thất Bạch! Nhiệm vụ lại có tiến triển, chỉ số hạnh phúc của Dư Tuế Thanh vừa mới tăng thêm 2%, bây giờ đã lên đến 40% rồi.”

Khóe miệng Hứa Thất Bạch cong lên.

So với người làm nhiệm vụ như Hứa Thất Bạch, hệ thống mới có vẻ càng nhọc lòng tiến độ nhiệm vụ hơn.

Nghĩ đến việc hiện tại tất cả mọi người đều cảm thấy Hứa Thất Bạch là một kẻ vô ơn bạc nghĩa, hệ thống lại hưng phấn đưa ra ý tưởng:

“Hứa Thất Bạch, hay là chúng ta làm cho Dư Tuế Thanh biết lúc trước ngươi mới là người bị liên lụy trong vụ tai nạn xe cộ đó đi? Như vậy, hắn sẽ ngay lập tức thay đổi ấn tượng về ngươi, chỉ số hạnh phúc cũng sẽ tăng lên vùn vụt.”

Lúc trước có người muốn gϊếŧ chết Dư Tuế Thanh. Hứa Thất Bạch nghĩ dù sao hắn cũng đã hoàn thành nhiệm vụ thu thập độ yêu thích đạt đến 100%, vài ngày nữa cũng phải giả chết thoát ly thế giới này. Đằng nào cũng chết, không bằng đem cơ hội giả chết này ra chắn một lần tai họa cho Dư Tuế Thanh.

Thân hình của Hứa Thất Bạch và Dư Tuế Thanh vốn dĩ có chút tương tự. Ngày hôm đó, hắn còn cố ý đổi áo khoác với Dư Tuế Thanh rồi khoác lên người mình. Tên tài xế say rượu kia lúc ấy cũng đã nhận nhầm Hứa Thất Bạch thành Dư Tuế Thanh, vì thế mới rồ ga xông thẳng về phía Hứa Thất Bạch.

Nhưng nửa năm trước khi Hứa Thất trở lại thế giới này, phát hiện hai chân Dư Tuế Thanh đã tê liệt hắn cũng có chút phát điên.

Không nghĩ tới đã trăm phương ngàn kế đuổi Dư Tuế Thanh đi chỗ khác, vậy mà hắn vẫn đi theo sau.

Nghe thấy ý tưởng muốn công bố chân tướng sự thật của hệ thống, Hứa Thất Bạch đau đầu xoa xoa thái dương.

Cái hệ thống ngu ngốc này!

Nếu không phải vì nó đã đi theo hắn trải qua vài thế giới, cũng khá ngoan ngoãn nghe lời, bây giờ hắn sẽ lập tức đệ trình xin thay đổi hệ thống.

“Ngươi thật sự cảm thấy nếu hiện tại Dư Tuế Thanh biết chuyện này, chỉ số hạnh phúc sẽ tăng lên thật à?”

Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là không thể.

Tán tỉnh Dư Tuế Thanh suốt ba năm, khi thì vô tình lúc lại cố ý. Hứa Thất Bạch hiểu biết Dư Tuế Thanh nhiều hơn so với mọi người đã nghĩ rất nhiều.

Dư Tuế Thanh mặc dù chỉ là con riêng, nhưng từ nhỏ hắn đã lớn lên ở nhà họ Dư, toàn bộ giới thượng lưu thành phố H ai mà không biết đến tên tuổi của hắn.

Nhưng một người cường đại như vậy lại ngã xuống, bị tê liệt cả hai chân. Rất nhiều người trước kia chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên hắn, bây giờ lại có thể trộm chê cười hắn trong lòng.

Đối với một người kiêu ngạo như Dư Tuế Thanh mà nói, mất đi khả năng đi lại chỉ là một lần tổn thương nặng nề, nhưng bởi vì đây là cái giá hắn tự nguyện trả cho việc cứu Hứa Thất Bạch, cho nên hắn có thể chịu đựng tất cả những hậu quả mà việc này đem đến.

Nhưng nếu để cho hắn biết Hứa Thất Bạch mới là người bị liên lụy, bởi vì hắn cho nên mới gặp phải lần tai bay vạ gió này, Dư Tuế Thanh chỉ sẽ áy náy ôm hết toàn bộ trách nhiệm lên người.

Dư Tuế Thanh vốn dĩ đã cực kỳ để ý đến việc hai chân của mình bị tê liệt, nếu hiện tại hắn biết sự thật, sẽ chỉ làm hắn bị lại tổn thương thêm lần nữa.

Mà sau khi Hứa Thất Bạch tỉnh lại ở bệnh viện nửa năm trước, hắn đã bí mật thu mua một viện nghiên cứu y dược loại nhỏ ở nước ngoài.

Cũng may mắn Hứa Thất Bạch đã từng là một chuyên gia nghiên cứu về y dược tài năng ở một thế giới nào đó trong vô số thế giới mà hắn từng trải qua. Tuy rằng hệ thống đã xóa bỏ ký ức, nhưng kỹ năng mà hắn tự mình học thì vẫn được bảo lưu lại.

Dư Tuế Thanh sẽ được biết chân tướng sự thật, nhưng không phải bây giờ, tốt nhất là chờ đến khi hai chân của hắn đã hoàn toàn khỏi hẳn.

Hứa Thất Bạch về đến nhà nhưng Dư Tuế Thanh vẫn chưa trở về, hắn hiểu rõ cong môi cười, trực tiếp lên lầu trở về phòng ngủ.