“À đúng rồi, bên anh có loại gì để đựng đồ không?”
Vừa nhận được nhân sâm, nhà kinh doanh giàu có lập tức kiểm tra kỹ lưỡng, dù rằng anh ta cũng không hiểu nhiều về nó.
Tuy nhiên, anh ta có rất nhiều đồ vật tốt nên nhanh chóng gửi lại An Tri Hạ 10 chiếc hộp bọt biển và một thùng giấy lớn kèm theo vài cuộn băng dính trong suốt.
An Tri Hạ sau đó hái một ít trái cây các loại và bắt vài loại thủy sản từ không gian để đưa qua cho anh ta.
“Đây là một số thứ tôi có, gửi cho anh nếm thử. Nếu anh thích thì có thể giao dịch thêm.”
Nhà kinh doanh giàu có nhận được quà cảm thấy có phần ngại ngùng nên gửi lại: “Cảm ơn. Tôi vừa gϊếŧ một con heo và một con bò tại trang trại của mình. Dù không quý bằng cua hoàng đế của cô nhưng cũng có thể thử.”
An Tri Hạ đáp lại: “Cảm ơn anh.”
Rất nhiều thịt! Cô thật sự rất vui.
Nhà kinh doanh giàu có hỏi tiếp: “Không cần khách sáo nhưng còn một điều tôi muốn hỏi. Nơi của cô đang là thập niên 70, đúng không? Chưa đến thời kỳ mở cửa cải cách à? Tôi thấy cô muốn nhiều động vật một cặp, cô định nuôi trộm à?”
An Tri Hạ đáp: “Tôi định nuôi chúng trong rừng núi thôi.” Tất nhiên, cô không muốn tiết lộ rằng mình còn có cả một không gian riêng.
Nhà kinh doanh giàu có: “À, ra vậy. Vậy cô hãy cẩn thận một chút nhé. Các vật phẩm cô yêu cầu khá nhiều và hỗn tạp nên tôi sẽ cần thời gian để chuẩn bị. Đêm nay tôi sẽ gửi trước những thứ tôi có sẵn, còn những món còn lại sẽ chuẩn bị xong vào chiều mai, được chứ?”
An Tri Hạ: “Được chứ.”
Cô cũng hỏi thêm nhà kinh doanh giàu có về cách thu hoạch tinh tệ và nhận ra điều đó cực kỳ khó.
Anh ta biết từ một người bạn khác rằng chỉ có những vật phẩm chứa năng lượng đặc biệt mới được hệ thống giao dịch chấp nhận và những vật phẩm đó chỉ tồn tại ở những vị diện đặc thù.
Những thương nhân như họ thuộc về vị diện bình thường rất khó để kiếm tinh tệ. Số tinh tệ ít ỏi anh ta có được cũng đã phải trả một cái giá rất lớn để tích lũy nên không thể nào dùng để mua những món hàng bình thường.
Nhà kinh doanh giàu có bắt đầu chuẩn bị các vật phẩm cho giao dịch, còn An Tri Hạ thì tiếp tục mày mò. Cô còn đào một cây nhân sâm ngàn năm trong không gian để thí nghiệm.
Đây là thứ giá trị nhất trong không gian của cô. Nếu thứ này không đáp ứng được yêu cầu của hệ thống giao dịch thì có lẽ đời này cô chỉ có thể kết bạn với một người duy nhất là nhà kinh doanh giàu có.
Dĩ nhiên, cô cũng có thể tìm kiếm những loại khoáng thạch có chứa năng lượng từ thế giới bên ngoài giống như cách mà nhà kinh doanh giàu có đã làm.
Nhưng những thứ đó rất khó gặp, phải dựa vào vận may và có thể còn phải trả một cái giá rất đắt.
May mắn thay, nhân sâm trăm năm không đạt yêu cầu nhưng nhân sâm ngàn năm thì vẫn có chút năng lượng.
Khi An Tri Hạ cho nhân sâm vào ngăn chứa, hệ thống giao dịch ngay lập tức nhận diện được năng lượng đặc biệt từ nhân sâm ngàn năm và đề nghị bán với giá một ngàn tinh tệ. Hệ thống hỏi cô có muốn bán hay không.