Cùng Tiện Thụ HE Là Cái Trải Nghiệm Gì

Chương 12: Hề Tinh Linh 12

“Nhị thiếu…” Cảnh tượng từ nhà hàng nhỏ chuyển nhanh đến căn phòng với ánh đèn lờ mờ trong khách sạn.

Hề Tinh Linh rêи ɾỉ dưới thân Lý Đông, cố gắng tái hiện tinh túy của những bộ phim GV, âm thanh phát ra uyển chuyển du dương, khiến cảm xúc mãnh liệt tràn ngập khắp căn phòng.

Cậu thật ra không đưa ra lời hứa hẹn gì, nhưng vừa vào phòng liền bắt đầu tận lực hầu hạ Lý Đông.

Thủ đoạn nào Hề Tinh Linh cũng dùng đến, khiến cho Lý Đông không chịu nổi, vội vàng ấn cậu xuống để hạ hỏa, tránh cho chưa ra trận đã kiệt sức.

"Nhị thiếu, anh làm em chết ở trên giường của anh đi..." Hề Tinh Linh vừa khóc nức nở, vừa dùng hết sức ôm chặt lấy Lý Đông, quyết không buông tay. Trong lòng cậu cảm thấy thật tốt khi được ở cạnh người đàn ông này.

Thật ra, trong khoảnh khắc làm chuyện ấy, nam nhân nào cũng sẽ có suy nghĩ này, cảm thấy đó là tình yêu dành cho người ở bên mình. Nhưng đó chỉ là một ảo giác thoáng qua, bởi lẽ kɧoáı ©ảʍ chỉ mang lại một tình yêu ngắn ngủi, không thật.

Trong khoảnh khắc ảo giác đó, Lý Đông hôn lên môi Hề Tinh Linh.

Trước đó, anh không hề có ý định hôn người này, vì người này từng dùng miệng ngậm lấy nơi nào đó của anh.

Đáng tiếc, lý trí chỉ quay lại sau khi mọi việc đã kết thúc. Lý Đông nhanh chóng đẩy Hề Tinh Linh ra, tự mình đi thẳng vào phòng tắm.

Hề Tinh Linh vẫn nằm vô hồn trên chiếc giường lớn, ngực phập phồng, thở gấp, như thể còn chưa thoát ra khỏi cảm xúc mãnh liệt vừa rồi.

Cảm giác lạnh từ cơ thể khiến cậu nhanh chóng tỉnh táo lại, vội vàng quấn chăn quanh mình: “Nhị thiếu…” Mới vừa làm xong đã bị bỏ rơi, Hề Tinh Linh lập tức cảm thấy trống trải, cô đơn, liền quấn áo ngủ chạy đến cửa phòng tắm: “Nhị thiếu!”

Bên trong, tiếng nước chảy vang lên, chỉ nghe loáng thoáng thấy tiếng cào cửa, ai không biết còn tưởng là con mèo "Có chuyện gì?” Đi tắm một cái cũng không yên.

"Em muốn vào..." Hề Tinh Linh đáp.

"Vậy thì vào đi." Lý Đông nằm dài trong bồn tắm, lười biếng nói.

Sau khi mở mắt, Lý Đông liền thấy một bóng dáng trắng nõn đang ngồi xổm bên cạnh bồn tắm, cười tủm tỉm nhìn mình.

"Nhị thiếu..." Hề Tinh Linh tiến tới, định hôn lên môi Lý Đông.

"Biến đi, rửa sạch sẽ rồi hãy lại gần." Nghĩ đến mùi hương vừa rồi trong miệng đối phương, Lý Đông thẳng thừng đẩy đầu Hề Tinh Linh ra, động tác có phần thô lỗ.

"Được." Hề Tinh Linh hớn hở đi súc miệng, tẩy rửa kỹ lưỡng vài lần rồi mới quay lại, ngồi xổm bên cạnh, ánh mắt mong chờ, đợi Lý Đông chấp thuận: “Bây giờ có thể hôn chưa?”

Cả hai giằng co một lúc, Lý Đông quay mặt sang bên, ra vẻ miễn cưỡng.

“Muwah~” Hề Tinh Linh hôn lên môi anh, rồi hôn tiếp đôi mắt, gương mặt, bất cứ nơi nào có thể hôn được: "Nhị thiếu, vừa rồi anh thật sự rất lợi hại, em chút nữa thì bị anh thao chết..." Giờ đây, cả thân thể và tinh thần cậu vẫn còn rạo rực, nhìn thấy gương mặt này liền cảm giác chân mềm nhũn, chỉ muốn ôm nhị thiếu mà làm thêm lần nữa.

"Ừ..." Lý Đông không nhìn cậu, tiếp tục chăm chú ngâm mình trong bồn tắm.

Một lúc lâu không nghe thấy tiếng Hề Tinh Linh, Lý Đông mới mở mắt ra. Anh thấy đối phương đang nhìn mình đến thất thần, biểu cảm vừa hạnh phúc vừa oán trách, vừa vui sướиɠ lại khổ sở.

"Đang nghĩ đến anh trai của tôi à?" Lý Đông bất ngờ hỏi.

"Hả? Không có..." Hề Tinh Linh đứng dậy khỏi bồn tắm, lảo đảo xoay người nói: “Em đi tắm rửa... làm sạch mông...”

Phong cảnh phía sau của thanh niên bị phơi bày hoàn toàn, nhưng Lý Đông chẳng có chút động lòng.

“Nhị thiếu, trên cổ em có dấu hôn của anh, ngày mai em phải mặc đồ thế nào đây...”

“......”

"Thôi, không mặc áo cổ thấp là được rồi." Hề Tinh Linh lẩm bẩm nói.

Trời lạnh như thế này, mặc áo cổ thấp sao? Hàn Thiên Lâm không ở trong phạm vị hoạt động của cậu ta, cậu ta mặc vậy cho ai xem .…

"Nhị thiếu, em cũng muốn vào bồn tắm ngâm, có được không?" Hề Tinh Linh lại lên tiếng, xoay người về phía Lý Đông, làm điệu bộ nhõng nhẽo, thỉnh thoảng còn hôn gió, làm ra vẻ mặt quyến rũ.

Lý Đông thở dài: “Được, cậu vào đi.”

Nhưng Hề Tinh Linh chưa kịp vui mừng, Lý Đông đã đứng dậy từ bồn tắm, quấn khăn tắm bước ra ngoài.

"Nhị thiếu đáng ghét." Hề Tinh Linh không vào bồn tắm, chỉ cười tủm tỉm đi theo sau rồi nhảy lên lưng Lý Đông.

"Cút ra." Lý Đông bình tĩnh nói.

"Em không cút đâu..." Hề Tinh Linh vui vẻ cắn môi nói: "Nhị thiếu tính tình thật tốt..." Vừa nãy khi làm chuyện đó, cậu không may cắn nhầm một chút, rõ ràng anh đã đau đến mức hít khí lạnh, nhưng cũng không tức giận.

Khi thật sự làm, lúc dịu dàng thì anh dịu dàng đến mức khiến cho linh hồn nhỏ bé của người ta muốn tan chảy; còn lúc mạnh mẽ thì lại mạnh mẽ đến mức khiến cho người ta khóc nức nở, chỉ hận không thể chết ở trên giường của anh.