Dường như đang xác minh lời nói của Trần Tinh Nhiên, giây tiếp theo, tình hình chiến đấu trên màn hình thực tế đã có sự thay đổi nhanh chóng.
“Ầm!”
Nhân vật cầm khoát đao chém ngang một nhát, quét về phía Đổng Kỳ Dật, ngay khi mọi người nghĩ rằng Đổng Kỳ Dật sắp hết máu sẽ thua, Đổng Kỳ Dật trong màn hình đột nhiên nghiêng người, nguy hiểm tránh né lưỡi đao của khoát đao.
Sau đó cậu ta nhảy lên, trường kiếm trong không khí lóe lên hàn quang, kiếm phong theo hình dáng của khoát đao lướt qua, tiếng kim loại chói tai vang lên, tạo ra một chuỗi ánh lửa lấp lánh.
Chàng trai cầm khoát đao có lẽ không ngờ tới chiêu thức này, nhưng bàn tay vung ra khó lòng thu hồi, sau khi chịu đựng một nhát chém, anh ta muốn đoạt lại quyền chủ động, nhưng Đổng Kỳ Dật không cho anh ta cơ hội này, cậu ta lợi dụng tính linh hoạt của trường kiếm nhanh chóng thực hiện đợt tấn công tiếp theo, mạnh mẽ nắm chặt tiết tấu trận đấu.
Chàng trai cầm khoát đao rơi vào sự tấn công dày đặc như vũ bão, hoàn toàn bị dắt mũi, không cách nào cắt đuôi Đổng Kỳ Dật được, khoát đao rụt về, rồi lại bị Đổng Kỳ Dật nhẹ nhàng xuất hiện, lợi dụng lúc anh ta điều chỉnh quỹ đạo tấn công, dùng mũi kiếm chém vào khe hở, tạo ra sát thương lớn.
Hoảng hốt sức khiến đao loạn, chàng trai cầm khoát đao càng đánh càng vô lực, không còn khí thế đè ép Đổng Kỳ Dật như trước nữa, năm giây sau, máu của anh ta hoàn toàn bị quét sạch, ngã xuống mặt đất.
Đội của chàng trai cầm khoát đao mất một tay đột kích, cục diện trận đấu biến thành bốn đánh ba, đội ngũ của Đổng Kỳ Dật hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội thở dốc, nhanh chóng tập trung ép sát, dồn sát thương vào chiến sĩ thuẫn kiếm phía trước.
Thắng bại đã định.
Từ khi hai bên đánh nhau cho tới khi phân thắng bại, quá trình hết sức nhanh chóng, người xung quanh thậm chí còn chưa kịp phản ứng.
“Má ơi, không phải chứ?”
“Như thế mà còn gϊếŧ ngược được sao?”
“Không phải, lúc nãy cậu ta làm sao né tránh khoát đao vậy? Sao tôi không thấy?”
“Trâu bò! Đúng là có chút tài năng mà.”
Ngô Phi Ngang không nghe tiếng tung hô của người xung quanh, cậu ta quay đầu, nhìn sang Trần Tinh Nhiên với ánh mắt khó hiểu.
“Sao cậu biết Đổng Kỳ Dật sẽ thắng?”
“Khoát đao mạnh, trọng lượng so với binh khí bình thường thì nặng hơn, bởi vậy khi giao đấu với trường kiếm phải giữ lại ba phần sức lực, rồi mượn lực ở eo để tiến đánh. Nếu như giống người cầm khoát đao này mỗi nhát chém ra đều là toàn bộ sức lực, tuy nhìn qua có vẻ mạnh mẽ nhưng thật ra là đang mở rộng cơ thể, sơ hở quá rõ ràng.”
Trần Tinh Nhiên lắc đầu: “Chỉ cần nắm chắc cơ hội thì anh ta sẽ không có khả năng đánh trả.”
Đối với Trần Tinh Nhiên xuất thân gia tộc cổ võ, hình ảnh chàng trai cầm khoát đao kia non nớt giống như người mới học cầm binh khí vậy, cậu chỉ lướt nhìn là trong đầu đã hiện lên vô số phương pháp tấn công hóa giải rồi.
Đúng là người trẻ, chiến đấu vẫn quá mức bất chấp.
Cậu nói xong, nhìn xung quanh rồi hỏi: “A91 nằm ở đâu thế?”
“… Tớ dẫn cậu đi.”
Ngô Phi Ngang nghẹn lời, dường như cậu ta vừa mới quen biết Trần Tinh Nhiên vậy, quan sát cậu hết lần này tới lần khác: “Không ngờ lý luận của cậu lại vững chắc như thế.”
Nghĩ lại cũng đúng, Học viện Thể thao điện tử Thủ Đô là học viện số một chuyên đào tạo tuyển thủ chuyên nghiệp, điểm nhập học rất cao, không phải ai cũng vào được, tuy Trần Tinh Nhiên không giỏi thao tác, nhập học đã nửa học kỳ nhưng vẫn chưa lên được bậc Bạch Kinh, nhưng thành tích lý thuyết của cậu chắc chắn không tệ.
Trần Tinh Nhiên mỉm cười, không đáp.
Ngô Phi Ngang dẫn Trần Tinh Nhiên tới khoang thao tác có đánh số A91.