“Nhất Nhất thật ngoan.” Bùi Thư Nghiễn thưởng cho cô bằng một nụ hôn trên trán, ôm người càng chặt hơn.
*
Tin tức chị ruột Kiều Nặc thay thế Sở Vi Nhu tham gia chương trình giải trí, rất nhanh đã truyền tới tai đương sự.
Cô ta vô cùng lo lắng, đi đi lại lại trong phòng, rõ ràng nên là cô ta và Kiều Nặc cùng tham gia, sao bỗng nhiên có một chị gái chạy tới?
Hơn nữa còn là chị ruột, Kiều Nặc không phải trẻ mồ côi à?
Tài nguyên này cô ta phải vất vả lắm mới kiếm được từ chỗ Kiều Nặc, vừa xuất đạo đã lên đến đỉnh cao, toàn bộ công ty trừ cậu ra thì không còn người khác.
Con đường thăng cấp trong giới giải trí thật sự quá khó đi, tuy cô ta tìm được một con đường tắt, đường đi tương đối dễ dàng so với người khác, nhưng du͙© vọиɠ khống chế của người kia quá mạnh mẽ, tất cả thông báo đều phải được anh ta xét duyệt mới có thể tiếp, vả lại đều là chút tài nguyên không đau không ngứa, không có tí trợ giúp nào đối với sự phát triển của cô ta.
Cô ta không cam lòng bị người khác khống chế, nếu đã chọn con đường này, thì sẽ chạy nước rút lêи đỉиɦ núi cao nhất.
Cho nên, cô ta thừa dịp đối phương không rảnh để ý đến mình, tận dụng mọi thứ để tìm tài nguyên mới cho mình, Kiều Nặc chính là trợ lực mà cô ta coi trọng nhất.
Để thu hút sự chú ý của cậu, cô ta đã hỏi thăm hành trình của cậu, bấm giờ xuất hiện ở nơi cậu có thể nhìn thấy.
Nghiêm túc luyện tập vũ đạo, luyện âm chuẩn, soi gương đối diễn, tạo ra cảnh tượng cố gắng tiến bộ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cảm giác đồng cảm và tán thưởng của cậu.
Bề ngoài Kiều Nặc kiêu căng lạnh lùng, không giỏi giao tiếp, nhưng thật ra tính cách rất mềm mỏng, thấy cô ta khắc khổ luyện tập nhưng không được trọng dụng, thỉnh thoảng cậu sẽ lên tiếng chỉ đạo, lâu dần, cô ta thăm dò ra tính cách của cậu.
Hơn nữa khi cậu ngẫu nhiên nhìn về phía mình, ánh mắt quyến luyến lại khắc chế, khiến cho cô ta không nhịn được suy đoán, chẳng lẽ đối phương có tình cảm với mình?
Sau khi phát hiện điểm này, lá gan cô ta lớn dần lên, tần suất ngẫu nhiên gặp gỡ cũng trở nên nhiều hơn, thậm chí sẽ tự mình nấu canh nấu cơm cho cậu, quan tâm đầy đủ.
Chẳng mấy chốc, cô ta đã hoàn toàn chiếm được lòng tin của cậu.
Khi Kiều Nặc bắt đầu đưa cô ta cùng quay quảng cáo, lên chương trình, cô ta đã biết, kế hoạch của mình thành công rồi.
là chương trình giải trí cuộc sống bùng nổ gần đây, tất cả khách quý tham gia diễn tập mùa thứ nhất đều nổi tiếng, vị trí thực lực có tăng trưởng rõ rệt, dẫn đến mùa thứ hai vừa mới tuyên truyền, đã trở thành bánh trái thơm ngon bị mọi người tranh đoạt khắp nơi.
Kiều Nặc là khách mời do đạo diễn chỉ định, mà cô ta bởi vì có Kiều Nặc chiếu cố, phá lệ có quyền tham dự.
Điều này đối với cô ta mà nói giống như miếng bánh từ trên trời rơi xuống, sao cô ta có thể không kích động được chứ.
Dù phải liều chết cô ta cũng phải nắm lấy cơ hội này.
Cho nên, cho dù chị ruột Kiều Nặc tới, cô ta chắc chắn không buông tha.
Dựa theo tính tình Kiều Nặc, nhất định sẽ cho cô ta một lời giải thích, cho dù bồi thường ngang nhau cũng tốt, dù sao cũng tốt hơn ngồi chờ chết.
Nghĩ vậy, cô ta điều chỉnh tâm trạng một lần nữa, thay quần áo, trang điểm hơi tiều tụy trước gương, đi về phía phòng nghỉ của Kiều Nặc.
Lúc này Kiều Nặc đang chọn danh sách nam nghệ sĩ mà tổng giám đốc Từ đưa cho cậu, chỉ điểm cho Triệu Duệ đang nổi tiếng.
Cố Sâm chợt cảm thấy không ổn: “Tổ tông của tôi ơi, đừng nói với tôi cậu định chọn anh ta dẫn dắt Sở Vi Nhu đấy nhé?”
“Có vấn đề gì sao?” Kiều Nặc nhướng mày nhìn về phía anh ta.
“Một rapper, một ca sĩ, trời sinh đã đối đầu nhau, cậu thử nói xem có vấn đề gì?”
Mỗi ngành nghề đều có dây xích khinh bỉ, dây xích khinh bỉ của giới âm nhạc chính là phong cách âm nhạc.
Triệu Duệ không chỉ công khai diss Kiều Nặc một lần, ý tứ trong đó là chê kiểu cách có bệnh liên miên dài dòng, không thẳng thắn như rap.
Hai người được công nhận là đối thủ một mất một còn, khi gặp mặt nhất định phải khịa nhau vài câu, nếu tham gia chung chương trình giải trí, độ đề tài có thể được kéo đầy, nhưng giá trị thù hận mà, e rằng sẽ bùng nổ, hiệu quả tiết mục có, nhưng đối với nhiệt độ hiện tại của Kiều Nặc mà nói thì không cần.
Hơn nữa, nếu Triệu Duệ thật sự muốn đi, thì lượng công việc của anh ta lại nhiều hơn, vừa phải đúng lúc tung tin xấu, vừa phải khống chế bình luận, chiếu cố hai người cùng một lúc quá hao tổn tinh lực.
Kiều Nặc lơ đễnh nói: “Chị của tôi gây chuyện đã quen, đạo diễn bên kia chắc chắn rất mất hứng, tôi vừa muốn tạ lỗi đạo diễn, lại phải bồi thường Sở Vi Nhu, không có chút thành ý sao được!”
“Từ đã, nếu chương trình giải trí này không có cậu, ngay cả tư cách tham dự Sở Vi Nhu cũng không có, xóa tên thì xóa tên thôi, bồi thường cô ta làm cái gì? Chuyện này đáng giá để cậu uy hϊếp tổng giám đốc Từ, ép anh ấy bật đèn xanh cho cậu à?”
Không phải Cố Sâm không nhìn ra Sở Vi Nhu muốn lợi dụng nhiệt độ của Kiều Nặc để mưu cầu phúc lợi, nhưng mà khi nghĩ Kiều Nặc cần đề tài, thỉnh thoảng cũng cần làm chút chuyện mập mờ kí©ɧ ŧɧí©ɧ fan bạn gái và fan vợ, tăng thêm độ chú ý, cho nên anh ta mới để mặc cho Sở Vi Nhu hút máu, nhưng nếu Kiều Nặc thật sự động tâm, vậy thì phiền toái rồi.
Kiều Nặc xụ mặt đáp: “Đừng nói bậy, chúng tôi chỉ là quan hệ đồng nghiệp bình thường thôi, nếu thật sự có lòng riêng, có lẽ là tôi nhìn thấy bóng dáng của mình trên người cô ấy, người mới ra mặt không dễ, thuận đường giúp một tay mà thôi.”
“Trong công ty nhiều nữ nghệ sĩ như vậy, sao cậu không giúp người khác, chỉ giúp cô ta?”
Kiều Nặc nghe xong có hơi chột dạ, đôi lúc khi nhìn Sở Vi Nhu có thể khiến cậu nhớ tới Kiều Nhất, cậu muốn hấp thụ chút quan tâm ở trên người cô ta, không hơn.
Nhưng cậu không thể nói được, bởi vì quá mất mặt, loại khủng long bạo chúa hình người như Kiều Nhất, căn bản không đáng để cậu nhớ nhung!
“Sao anh nói nhảm nhiều như vậy, chỉ Triệu Duệ thôi!”
Kiều Nặc tức giận ném tài liệu vào lòng anh ta, đứng dậy định đi ra ngoài.
Cố Sâm tức giận không chịu được: “Tên nhóc thối, cậu thật sự muốn tôi mệt chết chứ gì.”
Kiều Nặc biết một khi Triệu Duệ cùng cậu tham gia chương trình, sẽ không tránh khỏi phải nhờ anh ta khống chế bình luận.
Cậu đưa lưng về phía anh ta vẫy tay nói: “Phí thông báo kỳ này đều cho anh, coi như tạ tội.”
Một câu nói khiến cơn tức giận của Cố Sâm tan hơn phân nửa.
Bảo sao anh ta nói Kiều Nặc đơn thuần, tùy tiện oán giận vài câu, cậu đã mềm lòng, cây rụng tiền như vậy cũng không nhiều lắm, nhất định phải nắm chặt!
Kiều Nặc vừa đẩy cửa ra, đã thấy Sở Vi Nhu đi về phía văn phòng tổng giám đốc, nhìn thoáng qua dáng vẻ tiều tụy của đối phương, Kiều Nặc hơi nhíu mày.
“Kiều Nặc.” Cô ta cố gắng nặn ra một nụ cười, vẫy tay với cậu.
“Tổng giám đốc Từ tìm cô?” Kiều Nặc nói thẳng.
Sở Vi Nhu gật đầu, mặt mày cong cong tràn đầy ôn hoà, “Cũng không biết tổng giám đốc Từ tìm tôi có chuyện gì, tôi có hơi khẩn trương.”