Thương Bách Ngôn hoàn toàn không có chút tình cảm nào với Lê Đào Đào. Dù đã sống cùng nhau hai năm, tình cảm giữa họ vẫn chẳng tiến triển được gì.
Nguyên nhân là vì Lê Đào Đào luôn xem những người phụ nữ xung quanh Thương Bách Ngôn như đối thủ, gây cản trở và làm ảnh hưởng đến các mối quan hệ của anh ta. Điều này khiến Thương Bách Ngôn ngày càng chán ghét cô hơn.
Chuyện này, cả gia đình họ Thương đều biết rõ.
Khi Lê Đào Đào và Thương Tự xảy ra chuyện, mọi người trong gia đình đều hiểu rằng có lẽ sự việc đúng như lời Thương Bách Ngôn nói: Lê Đào Đào có ý định lập kế để tiếp cận Thương Bách Ngôn, nhưng cuối cùng lại bị phản đòn, vô tình dẫn đến việc cô và Thương Tự có quan hệ với nhau.
Thương lão gia nhìn Thương Tự, thấy anh khẽ gật đầu rồi quay sang Lê Đào Đào.
Ông quyết định:
“Đào Đào, mọi chuyện đã rồi, Thương Tự sẽ có trách nhiệm với con. Chỉ cần con đồng ý, con sẽ trở thành vợ của Thương Tự.”
Ánh mắt Thương Bách Ngôn thoáng nét vui mừng, cuối cùng cũng thoát khỏi người phụ nữ đáng ghét này!
Tuy nhiên…
Anh thoáng cảm thấy áy náy khi nhìn về phía Thương Tự, nhưng lại phát hiện Thương Tự đang chăm chú nhìn Lê Đào Đào mà không chớp mắt.
Lê Đào Đào lúc này đang suy nghĩ mâu thuẫn:
[ A, rốt cuộc cũng đến bước này! Theo cốt truyện, đáng lẽ Lê Đào Đào phải khóc lóc từ chối, không để cho Thương Tự có cơ hội. Thương Bách Ngôn vì muốn thoát khỏi Lê Đào Đào mà tiết lộ chuyện này, khiến mọi người đều biết và ba mẹ mình cũng đến ép buộc mình phải gả cho Thương Tự… ]
[ Lê Đào Đào vốn không muốn, nhưng sau khi nhìn thấy Thương Tự hôn nữ chính, cô bị kích động và quyết định rằng nếu không thể làm vợ của nam chính, thì sẽ làm thẩm thẩm của anh ấy. Như vậy, mỗi khi gặp, nam nữ chính đều phải kính trọng mình như trưởng bối... Chậc, không thể không nói, Lê Đào Đào thực sự đỉnh đấy… Tôi thích! ]
[ Lẽ ra giờ tôi phải khóc lóc từ chối việc gả cho tiểu thúc nhà họ Thương, nhưng mà… trời ơi, gương mặt này, thân hình này, giọng nói này, từ chối liệu mình còn là phụ nữ nữa không? ]
【Hơn nữa, tôi đã chiếm tiện nghi của người ta rồi còn muốn nhục nhã người ta, nói rằng người ta lớn tuổi không xứng với mình, rồi muốn làm cho nam chính phải phơi bày chuyện của chúng ta, để Thương Tự bị nghi ngờ là đã ức hϊếp mình - cô gái nhỏ bé này, hủy hoại danh tiếng của hắn... Không được, nếu làm vậy thật, tôi còn là người sao?!】
Thương Tự khẽ mím môi, nhịn cười, nhìn chằm chằm Lê Đào Đào.
Chẳng lẽ hai năm nay hắn về nhà cũ quá ít sao? Rõ ràng đã gặp Lê Đào Đào không ít lần, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhận ra...
Cô gái nhỏ này thật thú vị!
Thương Tự chăm chú quan sát Lê Đào Đào, chờ xem phản ứng của cô.
Chỉ thấy Lê Đào Đào dường như đã hạ quyết tâm, giọt lệ trong veo lăn dài:
“Thương Bách Ngôn, anh thật sự muốn tôi gả cho tiểu thúc của anh sao?! Anh suy nghĩ kỹ rồi chứ? Một khi em đã thành thẩm thẩm của anh, giữa chúng ta sẽ chẳng còn chút khả năng nào đâu!”
Thương Bách Ngôn lạnh nhạt đáp lại:
“Thẩm thẩm, tôi từ trước đến giờ chưa từng thích cô, giữa chúng ta căn bản là không có khả năng!”
Lê Đào Đào che miệng lại:
“Anh... Được, tôi sẽ gả cho tiểu thúc của anh! Thương Bách Ngôn, anh đừng hối hận! Khi tôi trở thành thẩm thẩm của anh, chắc chắn sẽ không để cho anh sống yên ổn!”
【Thống Tử, tôi diễn đạt không? Tiết kiệm được đoạn làm mất danh tiếng của Thương Tự, đi thẳng vào vấn đề!】
【Ký chủ, ngài vốn phải làm theo cốt truyện...】
Lê Đào Đào thản nhiên nghĩ:
【Không làm theo cốt truyện thì sao chứ? Tôi cũng đâu có lệch nhân vật! Cậu xem, chẳng phải tôi đã chịu sự kích động từ Thương Bách Ngôn, vì yêu sinh hận, định làm thẩm thẩm của hắn để trả thù rồi mới đồng ý gả sao?】
Hệ thống: 【... Là.】
Lê Đào Đào mỉm cười nhếch môi:
【Vậy là được rồi! Cậu thấy không, tôi đâu có lệch vai, lại còn đẩy nhanh cốt truyện. Dù gì hủy hay không hủy danh tiếng của tiểu thúc Thương cũng không ảnh hưởng cốt truyện, sao phải lãng phí thời gian, đúng không?】
Hệ thống: 【...】
Có gì đó sai sai nhưng không thể phản bác được, là chuyện gì đây?
Hệ thống rơi vào trạng thái hỗn loạn.