Đoạn phim ngắn của Hứa Hơi Hơi hiện lên sự tinh xảo xa hoa của những chiếc túi xách, quần áo và trang sức hàng hiệu, làm người xem kinh ngạc và cảm thán.
“Tôi năm nay 25 tuổi, hiện đang đảm nhiệm vai trò nhà thiết kế trang sức tại công ty của gia đình để tích lũy kinh nghiệm."
Hứa Hơi Hơi vừa nói vừa lơ đãng liếc nhìn Phó Yến Trạch, nhưng cô ta thấy anh chỉ rũ đầu, lười biếng tựa vào sofa chứ không chú ý đến mình. Sắc mặt cô ta lại bắt đầu trở nên lạnh lùng.
“Hơi Hơi cũng thực ưu tú, tôi rất thích kiểu đại tiểu thư kiêu ngạo như cô ấy.”
“Nữ số bốn và nam số bốn quen biết nhau, chắc là cô ấy thích nam số bốn đó, cô ấy nhìn anh ấy rất nhiều lần.”
“Cũng có thể là như vậy, nhưng Phó Yến Trạch không tương tác gì với cô ấy cả.”
“Mọi người đừng nói lung tung, đây là cặp đôi tôi ship đó. Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu thôi mà.”
......
“Nếu mọi người đã làm quen nhau rồi thì bây giờ chúng ta hãy quyết định nhóm nấu ăn đi.” Ôn Sơ Lễ nói. Anh là người lớn tuổi nhất trong nhóm, nên dường như tự động đảm nhận vai trò người phát ngôn.
“Được thôi.” Lục Chỉ An đáp lại ngay.
Bốn vị nam khách mời đều vượt quá mong đợi của cô ta. Cô ta nghĩ việc tham gia chương trình lần này thực sự đáng giá. Cô ta thích Ôn Sơ Lễ và Phó Yến Trạch nhất. Hai người này không chỉ đẹp trai mà còn có nền tảng kinh tế vững chắc. Nếu cả hai đều có thiện cảm với cô ta thì chương trình chắc chắn sẽ rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Nghĩ vậy, cô ta nở nụ cười ngọt ngào.
Nhưng Ôn Sơ Lễ chỉ nhìn cô ta một cái, sau đó lễ phép mỉm cười mà không nói gì thêm.
“Sao ngượng thế, ha ha.”
“Quả nhiên trong những ngày đầu tiên của chương trình, mọi người đều rất rụt rè.”
Khi không khí sắp rơi vào im lặng lần nữa thì giọng nói dịu dàng của Mênh Mông vang lên: “Tôi rất ít khi xuống bếp nên kỹ năng nấu ăn không được tốt lắm, có lẽ cần phải ở cùng nhóm với người có kinh nghiệm, tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Tiểu Phì Miêu thì thầm: “Mênh Mông, trước đây cô luôn nói không biết nấu ăn, cô thậm chí còn chưa từng vào bếp, cô chắc mình sẽ giúp đỡ được sao?”
“Tôi đương nhiên sẽ không nấu ăn, để phái nam xuống bếp không phải tốt rồi sao?”
Cuộc trò chuyện của Mênh Mông với Tiểu Phì Miêu đầy lười biếng và quyến rũ, hoàn toàn khác biệt với vẻ ngoài ngọt ngào và mềm mại khi cô ngồi trên sofa.
Nghe Mênh Mông nói như vậy, Tống Du Bạch lập tức đáp lại: "Mênh Mông, tôi cảm thấy kỹ năng nấu ăn của mình cũng khá, cô có muốn cùng tôi vào một nhóm không?" Anh ta chờ đợi câu trả lời của Mênh Mông với ánh mắt đầy mong chờ.
Nhưng trước khi Mênh Mông kịp trả lời, một giọng nam ôn hòa khác lại vang lên: "Tôi ở nhà cũng thường xuyên nấu ăn, Mênh Mông cũng có thể chọn cùng một nhóm với tôi."
Ôn Sơ Lễ nói với giọng điệu đáng tin cậy.
Tống Du Bạch nhìn về phía Ôn Sơ Lễ, nụ cười rạng rỡ của anh ta chợt phai nhạt.
Người xem trên mạng bắt đầu điên cuồng bình luận.
"Tôi yêu nhất những tình huống như vậy!"
"Phải rồi, chương trình hẹn hò mà mọi người đều dĩ hoà vi quý thì còn gì vui, phải có Tu La Tràng mới đúng!"
"A a a, kích động quá!"
"Mênh Mông, anh là đầu bếp nè, chọn anh đi!"
Mênh Mông thoạt nhìn không biết làm sao, khuôn mặt trắng nõn của cô lại nổi lên màu hồng đào. Cố Từ ở đối diện nhẹ nhàng liếc mắt một cái rồi nghĩ thầm "Xì. Thật dễ dàng thẹn thùng."
Hứa Hơi Hơi không ngờ Thẩm Mênh Mông, người ăn mặc bình thường và chỉ được cái mặt đẹp, lại được hoan nghênh đến vậy. Cô ta liếc nhìn Phó Yến Trạch, đối phương vẫn không có bất kỳ phản ứng dư thừa nào với tất cả các cô gái. Hứa Hơi Hơi nhẹ nhàng thở phào.
Diệp Lăng không đành lòng để tiểu tiên nữ phù hợp với thẩm mỹ của mình bị khó xử nên đề nghị: “Nếu không chúng ta rút thăm quyết định đi.”
Ngay sau đó, cô ấy nhận được ánh mắt đầy lòng biết ơn từ Mênh Mông, đôi mắt đào hoa trời sinh mang theo ánh nước si tình làm trái tim Diệp Lăng như bị trúng tên của Thần tình yêu.
“Đạo diễn, làm vậy cũng có thể tránh cho mọi người khó xử.” Diệp Lăng nói tiếp.
Lục Chỉ An cũng không muốn các cô gái khác nhận được nhiều sự chú ý hơn mình, vả lại Ôn Sơ Lễ là một trong những người cô ta muốn chọn.
Tổ chương trình nhìn phản hồi của khán giả, do dự một chút, rồi đồng ý với đề xuất của Diệp Lăng.