Nhà Trọ Địa Ngục

Quyển 19 - Chương 3

Chương 3 quyển 19

Khi Lý ẩn tỉnh lại, chỉ nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động đặt ở trên bàn kêu lên. Hắn dụi dụi con mắt, mà Tử Dạ ngủ ở bên cạnh cũng ngồi dậy.

Lý ẩn cầm điện thoại xem xét, người gọi tới là Ngân Vũ.

Bên trong căn hộ gọi di động cho mình, phải chăng là…

Lý Ẩn lập tức chuyển cuộc gọi, Còn chưa kịp mở miệng. Đã nghe thấy thanh âm của ngân vũ của dồn dập: Lí ẩn! chúng tôi vừa nhận được 1 huyết tự chỉ thị mới, nội dung là…

Đợi Lý Ẩn nghe xong ngọn nguồn sự tình, xoay người xuống giường, khoác thêm áo, kiên định nói: “ Tốt, ta hiểu rồi. Ngân Vũ, ngươi nên cẩn thận một chút,huyết tự lần này chỉ sợ cũng sẽ phi thường nguy hiểm. ”

Huyết thư chỉ thị đặc thù , từ trước đến nay điều ẩn giấu rất nhiều bẫy rập tử lộ. Huyết tự 6 khỏa đầu người và huyết tự đưa tin đều là như thế. Mà Ngân Vũ ở lần huyết tự 6 khỏa đầu người trước, nàng là tìm đường sống trong cõi chết, mới có thể miễn cưỡng trở về nhà trọ. Mà bây giờ, lần huyết tự này…

“ Tử Dạ, ngươi tiếp tục ngủ đi.” Lí ẩn quay đầu nhìn Tử Dạ đang định đứng dậy nói: “ Ngươi mệt mỏi một ngày rồi, nên nghỉ ngơi một chút. Ta đi tìm Ngân Dạ, mọi người cũng tìm đối sách .”

Bên trong nhà khách Cánh Đồng Tuyết, Tiểu Dạ Tử nghe xong tất cả những lời miêu tả, nàng nhìn kỹ những tình báo thu hoạch được trước mắt, sau đó tiếp tục hỏi: “ Nói cách khác, thời điểm ở Nhật Bản tinh thần của Họa Cát tiểu thư đã có vấn đề rồi sao? ”.

Đúng, bất quá chúng tôi chỉ coi là nguyên nhân do áp lực từ dư luận, một thời gian ngắn trước xuất hiện rất nhiều tin đồn tiểu thư chỉnh dung, nhưng về sau cũng được từng bước để xuống. Lần này đến trung quốc tuyên truyền bộ phim Huyết Điểu, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.

“ Cư nhiên ở tầng trệt có bảo an trông coi, như thế nào lại để cho nàng cùng Fukui tiên sinh rời khỏi. ”

“Ta cũng không hiểu, chỉ có nhân viên phục vụ và người có thẻ làm việc mới có thể ra vào nơi này. Nếu như tiểu thư cùng Fukui tiên sinh có chuyện mà nói… rốt cuộc là làm như thế nào để giấu diếm bảo an mang họ đi đây? Thần cốc tiểu thư, xin nhờ ngươi rồi, hy vọng ngươi có thể giải quyết chuyện này, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, chúng tôi cũng không muốn báo cảnh sát. Từ hiện trường mà xem, không hề có dấu hiệu vật lộn, khẳng định là nàng tự mình rời đi. ”

Tiểu Dạ Tử khép lại bút ký, tiếp tục hỏi: “Ta lại hỏi một vấn đề. Ngươi với tư cách là trợ thủ ở bên người Fukui tiên sinh, Các ngươi có hay không từng tiếp xúc đến hiện tượng dị thường nào đó, như là ‘ chuyện ma quái’ .”

"À? Không, không có,Còn không có khoa trương tới như vậy, Thần Cốc tiểu thư ngươi như thế nào lại nói như vậy? Cái này cũng quá khoa trương đi a."

"Không, tùy tiện hỏi mà thôi." Tiểu Dạ Tử nói đến đây, sau đó nhìn nội dung trên bút ký rồi lâm vào trầm tư. qua hồi lâu sau mới mở miệng nói: "Ngươi cho rằng, nàng sẽ tới nơi nào?"

"Cái này, ta cũng không biết, trên thực tế đây là lần đầu tiên tiểu thư tới Trung Quốc, nàng đối với đường đi có lẽ cũng chưa quen thuộc, cho nên hiện tại ta cũng rất lo lắng. Tuy muốn kiệt lực giấu giếm nhưng không biết dấu được đến bao lâu, đã gọi điện thoại tạm thời hủy bỏ mọi hoạt động ngày hôm nay, với bên ngoài chỉ có thể nói rằng thân thể nàng không được khỏe mạnh. Vô luận như thế nào, nhất định phải mau chóng tìm được nàng. Thần Cốc tiểu thư, ta có thể hay không làm việc không được thỏa đáng, có nên báo cho cảnh sát ?"

Tiểu Dạ Tử đem bút ký thả lại trên người nói ra: "Mang ta tới phòng nàng nhìn một cái, ta phải thu thập đủ tài liệu mới có khả năng đưa ra phán đoán. Đã làm phiền ngươi."

"Tốt, Thần Cốc tiểu thư, ngươi đi theo ta, ta mang ngươi đi."

Sau đó, Sơn Mẫn Tử liền đứng dậy, mang theo Tiểu Dạ Tử hướng phía thang máy đi đến, lúc này, Sơn Mẫn Tử đã đem thần cốc Tiểu Dạ Tử đối đãi giống như là cứu tinh.

gian phòng của Họa Cát Tường Nhân vẫn bảo trì rất hoàn hảo. Đồ vật đều được đặt rất chỉnh tề, mà ở trước gương, còn để lại không ít đồ trang điểm. Mà quần áo của Họa Cát Tường Nhân vứt rất bừa bộn ở trên giường. Hoàn toàn chính xác, đúng như lời nói của Sơn Mẫn Tử, nhìn không ra rằng Họa Cát Tường Nhân bị người ta bắt đi. Tiểu Dạ Tử đi đi lại lại chầm chậm , nàng chú ý tới, chăn ở trên giường bị xốc lên một nửa, mà gối đầu thì bị ướt một mảng lớn.

"Là mồ hôi sao?" Tiểu Dạ Tử sờ lên gối đầu, sau đó quay đầu lại nói: "Xem ra có thể là tiểu thư hẳn đã cải trang rồi rời khỏi nơi này, bất quá nàng rõ ràng rất bối rối, quần áo thay ra cứ như vậy ném bừa bộ trên giường. Xem ra nàng phi thường sợ hãi. Các ngươi thật sự không có đầu mối sao? Nàng đến cùng sợ mấy thứ gì đó?"

"Cái này, chúng tôi thật sự không rõ ràng lắm, có lẽ Fukui tiên sinh biết, thế nhưng mà hắn cũng không thấy đâu ."

"Mang ta tới phòng Fukui tiên sinh nhìn xem."

"Tốt, phòng của hắn ở ngay bên cạnh, Thần Cốc tiểu thư, mời đi theo ta."

Mà gian phòng của Fukui thì đơn giản hơn nhiều, nhìn không ra bất luận cái biến hóa gì. Mà thời điểm phát hiện Fukui Minh không có, cánh cửa gian phòng này hoàn toàn rộng mở.

Sau khi xem xét hết 2 phòng, Tiểu Dạ Tử liền nói : " Sơn tiểu thư, vẫn là nên báo cảnh sát. Sau khi báo cảnh sát, tra hỏi những người trong khách sạn, cùng tìm kiếm những người đã nhìn thấy Họa Cát rời khỏi nơi này sẽ nhanh hơn chút ít. Nếu hai người cùng đi mà nói, có thể sẽ có người nhìn thấy. hơn nữa Họa Cát tiểu thư lại là đại minh tinh, rất dễ dàng bị nhận ra, nếu như che khuất bộ mặt, ngược lại làm cho người ta càng thêm chú ý."

"Thế nhưng mà, báo cảnh sát mà nói..." Sơn Mẫn Tử vẫn rất do dự.

"Hiện tại đã trễ như vậy, nếu như Họa Cát tiểu thư gặp chuyện không may mà nói..., ngươi có thể gánh trách nhiệm này sao?" Tiểu Dạ Tử mặt lạnh xuống: "Lập tức báo động! Nếu không, để tự ta làm!"

"Ta phải thương lượng chuyện này với công ty một chút..."

Nhưng mà Tiểu Dạ Tử căn bản không thèm để ý tới, đã lấy điện thoại gọi "110", nàng hiện tại, rõ ràng đã mất kiên nhẫn.

Không lâu sau, xe cảnh sát bao vây nhà khách Cánh Đồng Tuyết , hơn nữa bắt đầu triển khai điều tra. Đồng thời, Tiểu Dạ Tử đặc biệt nói với Sơn Mẫn Tử, nếu như cảnh sát tìm được Họa Cát Tường Nhân, tất yếu phải liên lạc với nàng.

Cảnh sát tham gia truy tìm mà nói..., quá trình sẽ nhanh và tiện hơn rất nhiều . Dù sao Họa Cát Tường Nhân cũng là đại minh tinh, chỉ cần bị nhận ra, chính là sẽ bị mọi người vây quanh, thời đại này, nói không chừng sẽ xuất hiện ngay trên website nào đấy, như vậy liền dễ dàng hơn nhiều . Hơn nữa tin tức công khai, chỉ sợ người hâm mộ cũng ra nhập vào hàng ngũ truy tìm. Vô luận như thế nào, nhất định phải sớm hơn một bước tìm ra được Họa Cát Tường Nhân, nếu không, mảnh vỡ địa ngục khế ước liền không thể nào lấy được nữa!

Điểm này, là điều hộ gia đình không thể nào tiếp nhận được. Huyết tự bình thường đã làm người ta tức đến lộn ruột, Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị đã trở thành nỗi hy vọng duy nhất của hộ gia đình, một khi có thể thu hoạch được khế ước địa ngục toàn vẹn, như vậy tất có hi vọng sống sót. Đương nhiên, đến lúc đó vì tranh cướp mảnh vỡ địa ngục khế ước, tất sẽ xảy ra một tràng huyết tinh!

Lúc này Họa Cát đang co rúm người, xuyên qua một con hẻm nhỏ, không ngừng chạy vội! cái cảm giác mãnh liệt vừa rồi lại tới, "Nó" càng ngày càng gần rồi ! Nhất định theo từ nhà khách đuổi tới đây! Nghĩ vậy, liền làm cho nàng cảm giác phi thường sợ hãi. Giờ phút này, trên đường cái chỉ có vài người lác đác, chung quanh là một mảnh tối đen, thật sự quá mức dọa người. Từ khi cầm được tấm da dê này, nàng vẫn không ngừng sợ hãi. Hiện tại, thực không biết nên làm như thế nào mới có thể đào tẩu!

Nàng lần đầu tiên tới trung quốc, đối với thành phố K này cũng không hiểu rõ. Giờ phút này căn bản không biết nên làm như thế nào. Cho dù mua một phần bản đồ cũng không hiểu được tiếng trung. Nàng lại càng không dám cầu viện ai, đối phương nhất định sẽ coi nàng là bị chứng vọng tưởng, không, nói không chừng đối phương sẽ ngụy trang thành người mình quen biết!

Tinh thần của Họa Cát Tường Nhân bây giờ đã lâm vào một trạng thái dị thường, giống như trạng thái bị bắt buộc. Giờ phút này, nàng chẳng còn lý trí và tinh thần , chỉ biết là trốn, trốn, trốn! Mà dưới tình huống bình thường , với thái độ của người bình thường , hẳn là sẽ tìm kiếm trợ giúp của người khác, đi về nơi công cộng mới đúng, thế nhưng nàng lại ngược lại, hướng về nơi chẳng ai lui tới, bởi vì nàng sợ hãi cái người muốn bắt lấy tấm da dê kia, nó sẽ ẩn núp trong đám người, tùy thời hành động. Nàng là minh tinh, vô luận đến nơi nào cũng bị người ta phát hiện, cho nên, nàng tuyệt đối không thể để cho hành tung của mình bị bại lộ.

Cho nên, nàng ngược lại tận lực chạy về nơi vắng vẻ. Lúc này, gương mặt vốn thanh thuần xinh đẹp, trong mắt đã che kín tơ máu, sợ hãi đã đem biểu lộ hoàn toàn bản vặn vẹo, không giống bình thường. Không, thật sự nàng đã chẳng còn bình thường.

Từ lúc huyết tự bắt đầu, cái loại không bình thường này đã đạt tới đỉnh phong.

Bất quá, bởi vì không dám ngồi tàu điện ngầm và taxi, nàng không thể trốn quá xa. Lần này bởi vì đến trung quốc, cho nên ngồi xe hơi chính là phương tiện tốt nhất, hiện tại, nếu như có một cái xe, liền có thể tới nơi vắng vẻ rồi. Họa Cát Tường Nhân nghĩ như

vậy, nàng bắt đầu tìm kiếm trên đường cái.

Lúc này, nàng bất tri bất giác tới trước một bãi đỗ xe ở dưới một tòa nhà cao tầng. Lúc này trong cửa lớn đi ra một thanh niên mặc đồ đen. Trong tay hắn có cầm chìa khóa, đi đến trước một cái xe, vừa mở cửa bước vào, liền cảm thấy đầu bị đập mạnh một cái!

Họa Cát Tường Nhân nhìn thấy ở ven đường có một khối đá lớn, liền đem tới hung hăng nện vào đầu hắn! Đầu hắn tức khắc nở hoa, Họa Cát liền lấy chìa khóa trong tay hắn, mở cửa tiến vào trong xe. Sau đó, đóng cửa xe, phát động động cơ.

Họa Cát Tường Nhân đã hoàn toàn thất thường rồi. Logic và nhận thức đều không còn tồn tại, chỉ cần có thể đào tẩu, nàng nguyện ý bỏ ra một cái giá lớn!

Lái xe hơi, tiến vào một con đường cái vắng vẻ, nàng hung hăng đạp chân ga, không ngừng gia tốc. Trôi qua hơn 10 phút sau, nàng mới cảm giác được, cái cảm giác khủng bố kia, đã dần dần tiêu tán .

"Tạm thời, bỏ qua rồi, "Nó" bỏ qua rồi..."

Mà hộ gia đình ở bên kia, đều đang lắng nghe suy đoán của Tiểu Dạ Tử.

"Chúng ta làm sao tìm được nàng?" Lâm Thiên Trạch lo lắng hỏi: "Thành phố K lớn như vậy, nếu nàng tìm một chỗ trốn đi, trong thời gian ngắn chúng ta làm sao..."

"Yên tâm đi, " Tiểu Dạ Tử lại không hốt hoảng chút nào: " "Bối rối" ở trong huyết tự, so với quỷ hồn truy đuổi càng thêm đáng sợ hơn. Nhà trọ nhất định sẽ lưu cho chúng ta manh mối, chúng ta chỉ cần men theo manh mối đi tìm là được rồi. Trước mắt đã báo cảnh sát, tất cả mọi người nên chú ý. Bất quá ta cũng có ý nghĩ của ta."

Ngân Vũ nhìn chăm chú lên Tiểu Dạ Tử bộ dáng thoạt nhìn không hề sợ hãi, vấn đạo: "Cái nhìn của ngươi là gì? tìm tòi GPS sao?"

"Đây là phương pháp xử lý sơ bộ, nhưng nhà trọ sẽ không để cho chúng ta dễ dàng làm như vậy. Ta đã hỏi rồi, trên người Họa Cát Tường Nhân không hề có tiền mặt. nếu như nàng muốn tiêu tiền, nhất định phải tới cây ATM đổi tiền mặt, như vậy sẽ xuất hiện ghi chép, là chúng ta có thể tìm được. Vì phòng ngừa vạn nhất, ta đã đặt trên người một cảnh sát, thiết bị nghe trộm."

"Fukui Minh đã xảy ra chuyện gì?" Ngân Vũ lại hỏi: "Ngươi cho rằng hắn như thế nào? là cùng một chỗ với nàng rời đi, hay vẫn là..."

"Dữ nhiều lành ít." Tiểu Dạ Tử lại nói: "Người đại diện không có lý do gì lại cùng với nàng đào tẩu. Ta nghĩ, chỉ sợ hắn đã chết, nhưng thi thể lại không tìm thấy. Điểm này, rất đáng sợ."

Ngân Vũ cũng đồng ý: " Theo như huyết tự, thời gian của chúng ta đang rất gấp gáp, một khi Họa Cát Tường Nhân biến mất trên thế gian này, chúng ta liền không thể nào hoàn thành huyết tự. Lúc đó, 7 người chúng ta, chỉ có thể nhận lấy cái chết!"