Có Phải Dẫn Đường Trùng Sinh Rồi Không?

Chương 4-3:

Sầm Chân trở về hiện thực từ những suy nghĩ về tiểu thuyết, tinh thần vực của lính gác trước mặt này cực kỳ hẹp hòi, số báo danh là 2081 đảo lại vừa đúng là 1802, ở “Liên Nghị Hội” không có lính gác nào thấy được sư tử của y, không phải vừa lúc chứng minh được tinh thần lực của y cao sao? Lại nghĩ đến hội chứng héo rút không gian tinh thần… Sầm Chân rơi vào mê man, Liên Ngự sao có thể cùng mình có độ tương thích là 60.23%?

Hoặc là do hắn nhạy cảm quá, Liên Ngự chỉ là một người qua đường mắc bệnh tâm thần mà thôi; hoặc lính gác hắc ám 1802 là một hàm phê* lớn, dẫn đường có thể cứu y gần ngay trước mắt, đáng tiếc y lại không phát hiện.

(Hàm phê)憨批: là sự kết hợp giữa ngốc nghếch cùng đần độn, là tiếng địa phương của một thế hệ ở phía Bắc Thiểm Tây, từ ngữ tương tự là 铁憨憨

Là từ thông dụng trên internet, chính là chỉ kẻ đần, nhưng so với đần đồn, từ này có ý nhẹ hơn chút.

Nhưng điều sau căn bản không được thành lập, mỗi dẫn đường sau khi ra đời đều sẽ đi đến bệnh viện trung ương kiểm tra sức khoẻ với đăng ký thông tin định kỳ. Sau khi thức tỉnh, Bạch Tháp cũng sẽ ghi lại tình trạng tinh thần lực cùng thể năng của bọn họ. Sầm Chân trong tiểu thuyết cũng không phải là loại thích che giấu, sao lại không thể kết đôi với Liên Ngự?

Hơn nữa trong di ngôn 1802 còn nhắc đến lúc y thức tỉnh đã biết mình mắc chứng héo rút. Thời gian thức tỉnh thông thường của lính gác là từ 10 tuổi đến 12 tuổi, điều này cũng làm cho tình huống sau khi “Sầm Chân” bị phá hủy tuyến thể, y mới bắt đầu tìm dẫn đường thích hợp để chữa bệnh không tồn tại.

Tuy rằng tất cả phân tích đều hướng về tình huống thứ nhất, nhưng Sầm Chân vẫn cảm thấy 2081 cùng 1802 quá mức trùng hợp. Hắn nhận lấy bảng số 10, cài ở trước ngực, tiếp theo đứng ở khu vực thi đấu chỉ định, trong thâm tâm quyết định phải quan sát người bệnh tâm thần này một chút.

Bệnh tâm thần hiển nhiên không biết được nội tâm đang gió nổi mây vần* của Sầm Chân, y cười tủm tỉm đi vòng quanh Sầm Chân, đột nhiên nói: “Đôi mắt cậu rất đẹp.”

Gió nổi mây vần(风起云涌): là một phép ẩn dụ cho sự xuất hiện của những điều mới nối tiếp nhau, và động lực phát triển rất mạnh mẽ.

“…” Sầm Chân không biểu cảm nhắm mắt lại.

“Màu xanh lam trong suốt giống như biển cả, cũng giống trời xanh… Cậu không chịu thả tinh thần thể ra, bởi vì nó là sinh vật biển sao?”

“…”

“Cá heo? Sứa? Hay là…không phải là sao biển chứ?”

“Yên lặng, cậu ồn quá, ảnh hưởng tôi nghe quy tắc.”

Thật ra, ở hiện trường ngoại trừ Sầm Chân, căn bản không có ai nghe thầy chủ nhiệm giải thích cả. Dù sao cũng là hạng mục quan trọng của “Liên Nghị Hội”, phần lớn mọi người đều hiểu rõ đến từng chi tiết, cũng chỉ có dân ngoại lai là Sầm Chân mới tiếp xúc lần đầu tiên.

Địa điểm trò chơi là khu vực được hợp thành từ 50 phòng hình tam giác đều, ở ba mặt tường của mỗi phòng đều sẽ có một cánh cửa. Lúc bắt đầu, lính gác cùng dẫn đường của mỗi đội sẽ được chia tách ra, che lại năm giác quan rồi được phân ngẫu nhiên vào một phòng nào đó.

Trò chơi thường kéo dài một tiếng đồng hồ, áp dụng phương thức tích điểm tích lũy. Phương thức thứ nhất để giành được điểm tích lũy là: Thu thập huy chương được đặt trên trần của căn phòng, có tất cả 25 huy chương, đội nào lấy được huy chương đầu tiên sẽ tích lũy được 2 điểm cho mỗi cái; hai là: Gỡ xuống bảng số đeo trước ngực của đối thủ, nghĩa là có thể giành được huy chương của đối phương, người nào bị gỡ xuống bảng số sẽ không thể di chuyển được trong 10 phút, khi trò chơi kết thúc mỗi đội sẽ có được 1 điểm cho 1 huy chương mà mình có được.