Kết Hôn Chớp Nhoáng Với Sĩ Quan Mạnh Nhất! Sau Khi Tùy Quân Được Sủng Tận Trời

Chương 42: Điều này chứng tỏ cái gì

Trì Yến!

Trì Yến giống mẹ!

Đúng!

Lúc đó cô cứ cảm thấy người đàn ông đó rất quen, nhưng không để trong lòng, chỉ nghĩ đến giao dịch, hiện tại đột nhiên đặt anh ấy vào giả thiết, liên tưởng một chút có thể là người nhà của mình!

Anh ấy, vậy mà lại giống mẹ mình!

Điều này chứng tỏ cái gì?

Cô hít vào một hơi lạnh, ngày mai lên trấn cô dự định gọi điện thoại.

……

“Lê Lê à, ông bà tới rồi, cháu có nhà không?”

Ngoài cửa truyền tới tiếng của ông nội, Cố Lê lập tức hoàn hồn!

Xít! Thế mà bị bỏng tay rồi! Cũng may không nghiêm trọng!

“Ở nhà ạ, ông, cháu tới liền!”

Cô vội vàng nhét củi vào bếp, đã sắp rán xong rồi, lại lật đậu phụ, lúc này mới lau lau tay đi mở cửa.

“Ông, bà, mợ, Tiểu Lý, mau vào đi ạ! Chúng ta sắp dọn cơm rồi.

“Mợ đến giúp cháu, còn có gì cần làm không?” Ngô Thiến Như nói rồi liền đi rửa tay.

“Anh cũng đến giúp em!” Tiểu Lý có vẻ rất tích cực.

“Vậy Tiểu Lý giúp em bưng đồ ăn đi! Đậu phụ rán xong ngay thôi! Mợ giúp cháu lật xem bánh xèo, còn có mấy cái cuối cùng là xong rồi!” Nói xong còn không quên dặn hai người gia rửa tay đến phòng khách ngồi.

“Nghe theo Lê Lê, cơm này thực sự quá thơm, ông cũng đói luôn rồi!” Ông cụ Cố vỗ vỗ bụng cười nói.

“Lão già này, tí nữa ăn nhiều chút, cơm cháu gái tôi nấu lại chả ngon!” Bà cụ vẻ mặt kiêu ngạo, bước chân đi đường cũng nhanh hơn mấy phần, vững vàng lắm đây!

Cố Lê nhìn bóng lưng của hai người, thầm nhủ với mình, nhất định phải chăm sóc tốt sức khỏe của hai vị, hy vọng có thể chờ đến khi mẹ trở về, cô luôn cảm thấy mẹ không giống đã qua đời, lúc đó cô còn nhỏ, hiện tại nhớ lại có rất nhiều chỗ không hợp lý.

Khi mấy chiếc bánh rau cuối cùng ra khỏi nồi, Cố Hàn Tùng và Sở Vân Triệt đã cùng nhau vào nhà.

“Cậu, Vân Triệt, rửa tay ăn cơm!”

“Ừ, được, Lê Lê lại nấu không ít món ngon nhỉ! Cậu ngửi mà chảy cả nước miếng rồi đây!” Cố Hàn Tùng xắn tay áo cười nói, quay mặt nói với Sở Vân Triệt, “Thằng nhóc thối này, cưới được con gái nhà bọn tôi, đúng là có phúc! Ngày ngày có thể ăn được! Hừ!”

Sở Vân Triệt không nói gì, nhưng biểu cảm kiêu ngạo kia, giống như khiến người ta nhìn là có thể tức chết.

Lúc này anh đã rửa tay xong, vội vàng chạy đến bên cạnh Cố Lê, nhỏ giọng nói.

“Vợ, có mệt không em, những thảo dược đó sẽ không phải do em hái hết đó chứ?”

“Không mệt, phần lớn đều là các chị dâu, còn nhiều hơn trong dự đoán của em, ăn cơm trước đi, chồng! Lúc ngủ trưa nói với anh.”

“Được!” Sở Vân Triệt lén nhéo tay Cố Lê.

Bữa trưa cả nhà lại ăn no căng.

Sau khi ăn xong, Cố Lê đề nghị hay là dọn dẹp phòng sách một chút, để ông bà ở chỗ của bọn họ, nhưng hai người già không chịu, hai vợ chồng trẻ vừa kết hôn, bọn họ cũng không muốn quấy rầy thêm, hơn nữa lúc này con trai không phát huy tác dụng, thì còn chờ đến bao giờ, với lại cũng không xa.

Bọn họ sẵn lòng xe đưa xe đón như này, mỗi ngày đều có thể gặp được cháu gái, đã cảm thấy mỹ mãn lắm rồi, còn có thể ăn được món ngon, đâu còn mong muốn gì thêm.

Cố Lê bất đắc dĩ, chỉ có thể theo ý của họ.

Có điều lần này lúc gần đi, cô đã bắt mạch cho mấy người, bắt đầu vê thuốc viên.

Nghe lời nói của ông bà, mấy ngày tới bọn họ vẫn phải về thủ đô, ông nội còn có một số việc phải làm, bà nội ngược lại không có việc gì, nhưng một mình cũng không muốn ở lại gây thêm phiền phức cho bọn trẻ, huống hồ ông không rời khỏi bà được, bà cũng muốn về thủ đô kiểm tra xem có thể có thêm nhiều tin tức về con gái Cố Hàm Yên hơn hay không.

Huống hồ lần này tới vội vàng, chưa chuẩn bị gì cả, lần trước bà nhìn thấy bà cụ Sở đang làm quần áo trẻ con, cho ai thì không cần nói cũng biết, sao bà có thể tụt lại được, nhất định phải làm, còn phải làm nhiều hơn bà ấy, cho nên cũng bận lắm.

Lần này tới biết cháu gái sống tốt, thì bà cụ đã vui rồi, huống hồ con trai cả ở bên này, cũng rất yên tâm.

Sau khi mọi người rời đi, Cố Lê và Sở Vân Triệt cũng chuẩn bị ngủ trưa.

Cố Lê nằm trên giường nói về chuyện của các chị dâu với Sở Vân Triệt, còn hỏi về tiến độ của ruộng thuốc, Sở Vân Triệt không ngờ kế hoạch của vợ nhiều như vậy, hơn nữa mỗi một bước đều rất có quy hoạch, lại bội phục cô hơn mấy phần.

Vợ của mình, quả nhiên lợi hại!

Đương nhiên việc sản xuất thuốc, thực ra còn sớm hơn kế hoạch của Cố Lê, cô vốn dĩ là đang nghĩ cách để cải thiện hương vị đồ ăn của khu nhà gia đình trước, ai người giữa chừng sư trưởng Cố bất ngờ bị đứt tay, vì thế cô nhanh chóng điều chỉnh phương án, kết quả hiện tại rất tốt, cô rất hài lòng.

“Vợ, vẫn là câu nói đó, chỉ cần em vui vẻ, muốn làm gì anh cũng hết sức ủng hộ, chỉ là có một yêu cầu, em đừng để mình mệt là được, nhé?” Sở Vân Triệt ôm người mềm mại trong lòng, nghiêm túc nói.

Cố Lê ngẩng đầu lên hôn chụt một cái, “Biết rồi!”

“Vợ, thời gian buổi trưa quá ngắn, buổi tối cho em!” Sở Vân Triệt khàn giọng nói.

Cố Lê nhanh chóng lùi lại, sao nào, người đàn ông này không làm còn không thể hôn ư?

Sở Vân Triệt sao có thể để cô chạy, anh bây giờ đều đang nghiêm túc tập trung hoàn thành huấn luyện mỗi ngày với hiệu suất cao, chính là vì để có thể về nhà sớm chút ôm cô lấy vợ mềm mại, hơn nữa anh phát hiện thể lực của mình lại đã có đột phá mới, anh biết đây đều là công lao của vợ, đương nhiên muốn thương vợ hẳn hoi rồi!

May mà Cố Lê không biết anh nghĩ như vậy, nếu không sẽ khóc chết mất, cực khổ cho anh ăn no, cũng không phải là để anh chỉ tới ăn cô!

Buổi chiều sau khi Sở Vân Triệt rời đi, Cố Lê cũng rời giường!

Cô gom thảo dược có thể dùng được trong sân lại mang vào không gian.

Bột cầm máu bắt đầu làm trước, ngày mai lại đi mua một ít rượu trắng, đem số rượu thuốc còn lại làm đầy 100 bình mà bệnh viện cần.

Lần sau cô định đổi thành thuốc mỡ, rượu của rượu thuốc ở thời đại này khó kiếm, những phiếu trong tay cô vẫn là lục ra được từ trong số phiếu mà trong nhà cho.

[Cố Lê: Người máy lao động, giúp tôi trồng 10 mẫu tam thất, địa du, bồ hoàng, mạt dược.]

[Người máy lao động: Đã rõ!]

Ruộng thuốc của Cố Lê có thể thay đổi theo môi trường sinh trưởng của các loại dược liệu khác nhau, hơn nữa tốc độ sinh trưởng cực nhanh, đây đều là hồi báo cho hì hà hì hục cố gắng trước kia của cô!

Hóa ra là để cô dùng ở đây!

Bột cầm máu ở không gian đều là sau khi cô phối xong, máy móc nghiền thành bột, rất nhanh.

Tranh thủ thời gian này, cô lại đi lấy dược liệu cần cho ông bà và cậu mợ dùng, mấy ngày tới có thể cho bọn họ.

Trong cơ thể ông nội vẫn là nhiều vết thương cũ, bà nội chủ yếu là suy nghĩ quá mức, đều không phải bệnh nặng gì, tình huống của cậu mợ cũng gần như vậy, chỉ cần mỗi năm điều trị một tháng, bình thường uống ít thuốc viên bảo vệ sức khỏe là được.

Thuốc bảo vệ sức khỏe Cố Lê có cả đống đây này, loại thuốc thường dùng trong nhà cô làm trước đây, lấy thuốc viên Trung y ra dùng cũng không đột ngột, nhưng giống như một số thuốc viên nén có thành phần hóa học, cô tạm thời vẫn không dễ dàng sử dụng, dù sao trình độ chữa bệnh bây giờ không thể đạt được, hơn nữa rất nhiều thành phần hiện tại cũng chưa có.

Nhưng cô sẽ nghĩ cách, khiến chúng đều có thể phát huy được tác dụng của mình.

Làm xong những thứ này, cô ngửi ngửi, trên người có mùi thuốc, vì thế đi ngâm mình trong nước linh tuyền, cái này khác với việc tắm rửa bình thường hằng ngày, cách mấy ngày dành thời gian ngâm một chút thì có thể khiến cơ thể cô càng khỏe mạnh hơn.

Khoảng thời gian thư thái luôn trôi qua rất nhanh, Cố Lê lấy một số nguyên liệu nấu ăn và gói gia vị phải cho các chị dâu rồi rời khỏi không gian.

Buổi chiều ông bà nói không qua đây nữa, tới một chuyến phải đi thăm chiến hữu cũ, có điều cậu nói chủ yếu là khoe Cố Lê.

Ôi chao, đúng là càng già càng đáng yêu mà!

Cho nên cô và Sở Vân Triệt định ăn mì bò, thuận tiện là sốt thịt bò, dù sao thịt bò lần trước cũng được công khai rồi.

Sở Vân Triệt từ trước tới nay đều chưa từng hỏi, cô cảm thấy có lẽ anh đã biết được chút gì đó?

Nhưng cô thật sự rất cẩn thận rồi!

Haizz! Chỉ có thể nói có ông chồng lợi hại, cũng là có phiền não đấy! Ví dụ như không dễ lừa gạt!