Cố Lê nói xong thì mọi người có mặt ở đây đều có chút kinh ngạc!
Công việc ở bệnh viện và tiền lương 80 tệ, đây là thứ bao nhiêu người hâm mộ mà không được đó!
Cố Lê đương nhiên đã chú ý đến biểu cảm của họ, nhưng vẫn bình tĩnh chờ đáp án!
Triệu Hằng Kiệt và Cố Hàn Tùng liếc nhìn nhau một cái, liền có quyết định.
“Cháu như vậy sẽ chịu thiệt đó cô nhóc, có điều nếu cháu đã coi mình như bên hợp tác của bệnh viện, vậy vì để giữ lại người hợp tác có năng lực như cháu cháu cung cấp dược phẩm, bệnh viện bọn chú cho cháu 70% lợi nhuận, thế nào?” Triệu Hằng Kiệt dò hỏi.
Hai mắt Cố Lê sáng lên, không ngờ nha!
Đây chẳng phải chính là đã tìm cho mình kênh chính quy nền tảng lớn mạnh hay sao?
70% mặc dù đã bao gồm tất cả vốn gốc và phí tổn, thì cô cũng kiếm được không ít đâu! Vốn gốc bao nhiêu tiền cô biết rõ!
“Được ạ! Hợp tác vui vẻ!”
Cố Lê đứng dậy duỗi tay về phía Triệu Hằng Kiệt.
Triệu Hằng Kiệt cười ha ha đứng lên, hai người coi như đã quyết định việc này.
“Còn có một điểm, bột cầm máu cháu hy vọng trong sáu tháng đầu chỉ cung cấp sử dụng ở nội bộ bộ đội, sau này số lượng nhiều rồi, bệnh viện có thể tự chủ sắp xếp, chủ yếu là vì dược liệu dự trữ.” Cố Lê bổ sung thêm.
“Được, cái này cậu có thể làm chủ, lão Triệu ông cảm thấy thế nào?” Cố Hàn Tùng hỏi.
“Không thành vấn đề! Quân đội chắc chắn được ưu tiên sử dụng!”
Triệu Hằng Kiệt đương nhiên không có vấn đề gì, thời buổi này người có thể chảy máu nhiều phần lớn đều là chiến sĩ tiền tuyến!
Cố Lê rất hài lòng với chuyến đi này.
“Vân Triệt, rượu thuốc!”
Sở Vân Triệt nhanh chóng lấy ra bột cầm máu và rượu thuốc tan máu bầm mang theo tới.
“Ai muốn thử rượu thuốc?” Sở Vân Triệt nhìn về phía Cố Hàn Tùng và Triệu Hằng Kiệt.
“Chú!”
“Cậu!”
“Cùng nhau tới đi ạ! Cứ xoa bóp cổ một lúc!”
Cố Lê ở bên cạnh chỉ đạo thủ pháp, Cố Hàn Tùng và Triệu Hằng Kiệt đều vô cùng hài lòng.
Tuy rằng không hề bị thương, nhưng cổ ai mà không có chút thông thoải mái chứ!
Cái này xoa bóp lên cả người đều thư giãn hơn nhiều!
“Cái này có thể dùng cho các binh sĩ va va chạm chạm khi huấn luyện hằng ngày! Hoạt huyết tan máu bầm, tiêu sưng giảm đau, hiệu quả rất tốt!” Cố Lê giải thích.
“Cái này số lượng thế nào?” Hai mắt Triệu Hằng Kiệt đều sáng cả lên, bột cầm máu ông chưa đích thân dùng thử, nhưng cái anyf ong có thể đích thân trải nghiệm rồi!
“Không thành vấn đề! Chỉ là cháu cần có bình thuốc!” Cố Lê thuận tiện đưa ra nhu cầu của mình.
“Không thành vấn đề, lấy 100 bình trước nhé, chú bảo người đưa đến cho cháu!”
“Vâng! Cháu sẽ gửi lô bột cầm máu đầu tiên nhanh nhất có thể.”
Bước đi đầu tiên của Cố Lê rất thuận lợi, tiếp theo đã có thể tiếp tục thực hiện rồi!
Chỉ là cần phải có thời gian khảo nghiệm.
Chào tạm biệt sư trưởng Cố và viện trưởng Triệu, Sở Vân Triệt đưa Cố Lê ra khỏi quân khu, anh còn có huấn luyện, không cách nào đưa cô về được!
“Em nhớ đường mà, anh đi đi! Em về nấu cơm trước, chờ buổi trưa anh về nhà!” Cố Lê khuyên bảo.
“Được!” Sở Vân Triệt đồng ý, trong ánh mắt đều là không nỡ.
Cố Lê ngược lại rất vô tư, lên xe đạp liền đi mất.
Cô bây giờ đang vui vẻ chết đi được!
Từ từ lên kế hoạch đó!
Đều đang tiến hành theo kế hoạch của cô.
Cố Lê về đến nhà, nhìn thời gian vẫn còn sớm, trực tiếp vào không gian.
Đầu tiên tạo ra một lọ rượu thuốc, rượu trắng hôm qua còn dư, trong này chủ yếu là bỏ thêm nước linh tuyền, dược hiệu sẽ mạnh hơn gấp trăm lần, hiệu quả chắc chắn tốt!
Sau đó lại làm một ít bột cầm máu, giữ lại dự phòng.
Về phần trồng dược liệu gì, thu hoạch cái gì, loại nào cần phải lấy từ không gian của cô, cũng thuận tiện lập một danh sách.
Tốn hết gần một tiếng, cô đã làm xong rồi.
Chỉ chờ ruộng thuốc được phê duyệt, thuận tiện tìm một số người thu dược liệu, đương nhiên việc này không gấp, cô có thể tự lên núi hái thảo dược trước.
Ngoài ra căn phòng đang để trống kia, cô cần đổi thành phòng bào chế thuốc, không thể chỉ có thuộc mà không có chỗ được!
Tự mình vừa sắp xếp tóm lược vừa kiểm tra bổ sung thiếu sót.
Sau khi không còn vấn đề gì nữa thì ra khỏi không gian, chuẩn bị nấu bữa trưa.
Bữa trưa ninh canh xương cải chíp, cắt một đĩa thịt nguội, hai món này hôm qua còn thừa, lại quấy thêm một quả trứng gà, món chính ăn bánh bột ngô rau dại.
Sau khi nghĩ xong, nhìn thời gian, Cố Lê liền ngâm nga khúc hát bắt đầu hành động!
Thuận tiện cô còn phải nghĩ xem, buổi chiều ông bà đến, nấu những món gì cho họ ăn.
Xào mấy món, món chính ăn mì sợi đi!
Lên xe sủi cảo xuống xe mì đó!
Cố Lê vừa ra khỏi bếp, đã nghe thấy tiếng cửa vang lên, là Sở Vân Triệt đã về!
“Chồng!”
“Để anh bưng, em đi ngồi chờ anh!” Sở Vân Triệt nói rồi liền đi rửa tay.
“Vâng ạ!” Cố Lê đáp lại, cái gì cũng không để anh làm, anh sẽ không vui đâu!
Người đàn ông tốt, trong mắt nhất định phải có việc để làm!
“Chồng, buổi chiều em vẫn muốn đến Hợp tác xã Cung Tiêu một chuyến, trong nhà hết đồ ăn rồi!”
“Được! Trên đường chú ý an toàn, có thể nhờ chị dâu nào đó đi chung với em!” Sở Vân Triệt dặn dò.
“Không cần, người ta đều bận cả đấy! Đâu có không biết xấu hổ làm phiền người ta chứ!” Cố Lê còn lâu mới muốn đi chung với người khác, cô dự định lấy một số đồ ăn từ trong không gia ra, cho ông bà cụ ăn ngon một chút mới được.
Cứ nói là đến chợ đen mua! Dù sao an toàn quay về, Sở Vân Triệt cũng sẽ không nói gì cả.
Cơm nước xong, Cố Lê nói với Sở Vân Triệt ý tưởng dùng phòng phía Tây làm phòng bào chế thuốc.
Còn nhờ anh giúp tìm thợ mộc làm mấy cái kệ, đây đều là Cố Lê tự mình vẽ.
Về phần một số công cụ bào chế thuốc cần dùng, khi số lượng ít, dùng cái gì cũng được, sau này số lượng lớn rồi, thì phải làm phiền viện trưởng Triệu chuẩn bị cho một bộ!
Mấu chốt nhất của bột cầm máy chính là tam thất, vị thuốc này được sinh trưởng bằng cách uống nước linh tuyền, hiệu quả dĩ nhiên tốt.
Cho nên mặc dù không được trồng ở không gian, Cố Lê cũng có thể bảo đảm chất lượng của thuốc.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao cô cần ruộng thuốc.
Cô có dược phẩm ra ngoài cuồn cuộn không ngừng, nhưng thậm chí không hề nhìn thấy dược liệu lấy vào, kiểu gì cũng không hợp lý.
Về phần chọn người, cô vẫn đang quan sát trong quân tẩu, phụ nữ bất kể ở thời đại nào nếu như có sự nghiệp của riêng mình, vậy thì mới có sự tự tin.
Cô cũng hiểu được một số gian khổ của quân tẩu.
Rất nhiều người đều khó khăn lắm mới chịu đựng được đến khi người đàn ông có thể đạt đến cấp bậc có thể tùy quân, nhưng tiền lương hàng tháng của đàn ông không chỉ phải gửi về nhà, mà còn phải lo liệu một ngày ba bữa cho gia đình nhỏ này của mình, một xu hận không thể bẻ thành tám để tiêu.
Tuy nói có một số quân tẩu chẳng ra làm sao, nhưng Cố Lê vẫn chưa gặp phải cực phẩm ở khu nhà gia đình hiện tại, mấy lần tiếp xúc cảm thấy mọi người đều khá ổn, có lẽ vận may của cô tương đối tốt?
Hơn nữa con người thời đại này đều rất thành thật, không có nhiều người thích làm ra vẻ và gây chuyện như vậy.
Nếu như nhóm quân tẩu này luôn gây ra một số chuyện xấu ở hậu phương, vậy cánh đàn ông ở phía trước nào có thể toàn tâm toàn ý đi canh nhà giữ nước.
Cho nên Cố Lê cung cấp một số cơ hội trong khả năng của mình, nếu như có thể khiến nhóm này trở thành gia đình quân nhân được yêu thương chăm sóc nhất, đó tất nhiên là một việc rất có ý nghĩa.
Cô sẵn lòng tin rằng, thế giới này, đáng giá!
Ngủ trưa xong, Cô Lê và Sở Vân Triệt cùng nhau thức dậy, cùng nhau ra ngoài.
Khi Cố Lê đạp đến nơi không có ai thì dừng lại, lấy ra từ trong không gian một con gà, một miếng thịt bò, đậu phụ, thịt lợn, mỡ lợn, một con cá, rau củ theo mùa, còn lấy ra một ít táo, mì sợi.
Mãi đến khi sọt đựng đầy ắp mới dừng lại!
Sau đó tay nhỏ vung lên, bỏ trở lại vào không gian! Sắp đến khu nhà gia đình lại lấy ra! Rất nặng đó!
Sau một loạt thao tác, Cố Lê trực tiếp dẹp đường hồi phủ!