Trong lúc nhất thời Sở Vân Triệt cũng nhìn đến đơ luôn, bàn tay to xoa xoa đầu Cố Lê.
“Chúc em ngủ ngon, ngày mai gặp, anh về đây!”
Ủa? Ít nhất phải có một nụ hôn trán chứ! Cứ thế đi luôn?
Cố Lê túm lấy cánh tay của người đàn ông, mượn sức kiễng chân, hôn một cái.
Chiều cao này? Ngại quá, vốn dĩ muốn hôn môi, cuối cùng chỉ có thể hôn đến cằm!
Sở Vân Triệt trực tiếp bế cô lên, áp lên tường, nụ hôn mãnh liệt nhắm thẳng môi cô, nhưng mà chỉ có ma sát thôi!
Cố Lê lúc này mới biết, người đàn ông của cô đơn thuần nhường nào.
Cô đành tạm thời làm mẫu vậy!
Lưỡi nhỏ thử vươn ra, cạy mở hàm răng của người đàn ông, xông vào va chạm bừa bãi.
Sở Vân Triệt vừa sốc vừa ngạc nhiên, giống như ngay lập tức mở ra cánh cổng của thế giới mới, hậu quả chính là Cố Lê suýt nữa bị hôn đến mức ngạt thở.
Cuối cùng Sở Vân Triệt trực tiếp bế cô lên giường, dặn dò cô nghỉ ngơi thật tốt, đắp chăn đàng hoàng rồi mới vội vàng rời đi.
Che đầu, hoãn lại một lúc, cô mới vào không gian.
Đồ ăn cần ăn trên đường ngày mai, cô đã đóng gói vào hôm cơm từ trước rồi, trong bình nước cũng đã rót đầy nước linh tuyền, nếu không phải thời đại hạn chế, cô còn muốn chuẩn bị theo kiểu ra ngoài dã ngoại của đời sau, cũng may đã kiểm soát được bản thân.
Nhìn thấy mấy cái túi vải mà mình đã chuẩn bị sẵn, yên tâm ngủ một giấc thật ngon lành.
Bên này Sở Vân Triệt trở về thì không được bình tĩnh như vậy, xông vào tắm nước lạnh rất lâu mới dằn được khô nóng trong người, cuối cùng ép buộc mình đi ngủ, sau nửa đêm cũng coi như một đêm không mộng mị.
Sáng sớm hôm sau.
Hai người ăn ý mở cửa phòng ra.
“Chào buổi sáng!”
“Chào buổi sáng! Anh A Triệt! Chúng ta chất đồ lên xe trước sao?”
Cố Lê mặc một chiếc váy đỏ, giống như đóa hoa kiều diễm ướŧ áŧ, khiến người ta không nhịn được muốn hái xuống thưởng thực.
“Được, để anh, em đừng động vào!” Sở Vân Triệt thu dọn phòng mình xong, lại cầm bốn cái túi lớn trong phòng Cố Lê lên xe.
Hoàn toàn có chỗ chứa!
Sớm biết thì đã chuẩn bị nhiều hơn một chút rồi!
Chỉ đành đến khu nhà gia đình rồi lại tìm cơ hội ra ngoài lấy đồ vậy.
Hai người vừa định khởi động xe thì nhìn thấy thím Phương đang cầm một tay nải chạy về phía bọn họ.
“Nhóc Lê, chờ một chút!”
Cố Lê rút chân đã đặt trên xe lại.
“Thím, thím tới rồi ạ?”
“Cầm lấy cái này, đi đi, nhớ phải viết thư cho thím, có việc gì thì gọi điện cho chú của cháu! Lên xe đi!” Nói rồi liền đẩy người lên xe.
Cả quá trình nước chảy mây trôi.
Còn chưa đợi Cố Lê nói thêm cái gì, thím Phương đã quay người rời đi rồi.
Thôi vậy! Cô cũng không quen với việc ly biệt như này cho lắm!
Nhưng vẫn thò đầu ra hét to một tiếng, “Cảm ơn thím ạ!”
Cố Lê liếc nhìn Sở Vân Triệt ngồi ở ghế lái, chỉ thấy ánh mắt anh dịu dàng nhìn cô nhẹ giọng nói, “Sau này có cơ hội sẽ dẫn em về!”
“Vâng! Chúng ta đi đăng ký kết hôn thôi!” Nghĩ đến đây, tâm trạng của Cố Lê lập tức trở nên kích động khẩn trương.
Sau khi bỏ tay nải xuống, tay nhỏ còn vỗ vỗ ngực!
Sở Vân Triệt cười thấp một tiếng, “Lê Lê, chúng ta xuất phát thôi!”
Xe nhanh chóng chạy đến Cục Dân Chính.
Thời gian còn sớm, Cục Dân Chính vừa mới mở cửa, bọn họ là cặp vợ chồng mới cưới đầu tiên của hôm nay.
Toàn bộ quá trình vô cùng nhanh!
Cố Lê không quên chia kẹo cưới cho bọn họ, nhận được lời chúc phúc từ các nhân viên.
Đi ra ngoài, nhìn giấy hôn thú khổ lớn như bằng khen trên tay, Cố Lê vẫn còn có chút ngây ngốc.
Cô tới thế giới này chưa được mấy ngày vậy mà đã gả mình đi rồi!
Liếc nhìn người đàn ông hiếm khi lộ ra biểu cảm trên mặt ở bên cạnh, gật gật đầu.
“Người đàn ông mà Cố Lê em coi trọng đúng là đẹp trai! Chồng, quãng đời còn lại xin chỉ giáo nhiều hơn!” Cố Lê nghiêng đầu cười ngọt ngào, vươn bàn tay trắng nõn ra.
Sở Vân Triệt nắm lấy, đôi mắt đào hoa chứa đầy tình yêu, “Vợ, anh sẽ trung với em, giống như trung với đất nước!”
“Hôm nay còn phải gấp rút lên đường, đi thôi, đến tiệm cơm quốc doanh ăn sáng rồi xuất phát!”
“Được, nghe vợ!”
Cố Lê không thể nghe người này nói chuyện, thả thính người ta còn không tự biết!
Cái này nếu như ở trên giường…… Á! Dừng lại!
Ban ngày ban mặt, cô lại đang nghĩ cái gì vậy chứ!
Có điều rất chờ mong là đúng rồi!
Hai người ăn no rồi liền cất bước lên đường về bộ đội thành phố Tế.
Trước khi lên xe, Cố Lê bảo Sở Vân Triệt uống chút nước linh tuyền, có cái này bổ sung thể lực, anh sẽ không vất vả như vậy nữa!
Người đàn ông của mình còn không cho phép mình thương sao.
Trên đường đi, không hề nhàm chán chút nào.
Cố Lê rất tò mò cuộc sống bộ đội và quân nhân của niên đại này, cho nên tìm hiểu một chút, đương nhiên những việc Sở Vân Triệt kể cho cô nghe đều là việc được phép nói.
Sở Vân Triệt thực ra đã đặc biệt hỏi mấy đại đội trưởng đã kết hôn, nhờ bọn họ hỏi thử các chị dâu về việc mua đồ ăn linh tinh, ví dụ như ở đâu có chợ lớn, Hợp tác xã Cung Tiêu khi nào có xe, v.v.
Bản thân anh ngày thường vẫn luôn là huấn luyện, ra ngoài làm nhiệm vụ, ăn ở căng tin, rất ít khi chú ý đến những việc như mua sắm.
Đã hỏi thăm một chút, khi Cố Lê hỏi tới, anh liền có thể nói ra được một hai.
“Khu nhà của chúng ta có gần núi không anh?”
“Có, chẳng qua núi sâu không an toàn, nhưng ở bên ngoài thì vẫn ổn, đến lúc đó có thể kết bạn đi chung với các chị dâu khác!” Sở Vân Triệt kiên nhẫn nói.
“Vâng ạ, em biết rồi!”
Cố Lê càng chờ mong hơn rồi!
Xe ước chừng đi được 4 giờ, Cố Lê yêu cầu dừng lại nghỉ ngơi một lúc, ăn chút đồ, uống chút nước.
Lúc này mới phát hiện trong tay nải mà thím Phương cho cô, là 10 cái bánh bao trắng nhân thịt và 8 quả trứng gà, vẫn còn nóng hổi, chắc chắn là vừa sáng sớm đã thức dậy chuẩn bị.
Trong lòng Cố Lê thầm cảm ơn thêm lần nữa.
Sở Vân Triệt để ý thấy tâm trạng của cô gái nhỏ có một thoáng sa sút, sờ sờ đầu cô.
“Vợ à, sau này anh đều có anh!”
“Ừm, anh A Triệt, em chỉ có anh thôi!”
Thật sự là chỉ có anh thôi! Anh tuyệt đối đừng phụ lòng cô!
Nếu không, cô cũng sẽ trở nên rất cực đoan đấy! Ủa? Sao lại cảm thấy có hơi bệnh kiều(*) nhỉ?
(*)病娇 - bệnh kiều (tiếng Nhật là Yandere): Thuật ngữ này là sự kết hợp của từ "yanderu" (điên dại, bất ổn tâm lý) và "dere" (có tình cảm, thân thiện). Một nhân vật yandere thường được miêu tả là người có tình cảm mãnh liệt, thậm chí ám ảnh đối với một nhân vật khác, và sẵn sàng thực hiện hành động cực đoan hoặc bạo lực để bảo vệ hoặc giữ gìn mối quan hệ này.
Cố Lê lắc lắc đầu, lắc luôn ý nghĩ này ra ngoài!
Hai người xuống xe hoạt động một chút, cảm giác toàn bộ trạng thái đều khôi phục rồi, lúc này mới lên xe tiếp tục lên đường.
Cố Lê cũng tranh thủ cơ hội hiếm khi hai người được ở chung này, tìm hiểu về Sở Vân Triệt một chút, cũng chia sẻ cho anh về một số sở thích của mình.
Kiểu người vừa gặp đã yêu, nhanh chóng kết hôn chớp nhoáng như bọn họ, mình không nói lại bắt đối phương tốn thời gian đi tìm hiểu thì chung quy sẽ bị chậm.
Mọi người lại không phải không mọc miệng, đương nhiên nói trước rồi mới tiếp xúc nghiệm nghiệm chứng rồi!
Cô chính là gấp rút đi để trải qua cuộc sống tốt đẹp đấy!
Đường xá của thời đại này cũng không được bằng phẳng giống như đời sau, nhưng cũng may xe cộ trên đường rất ít, gần như toàn bộ hành trình đều chỉ có một chiếc xe của bọn họ, cho nên cũng coi như thuận lợi.
Sở Vân Triệt không biết là bởi vì sự đồng hành của Cố Lê hay là đăng ký kết hôn nên tâm trạng cực tốt, toàn bộ hành trình lái xe đều không hề cảm thấy mệt mỏi, thậm chí còn có tràn đầy sức lực.
Lúc hai người đến được bộ đội, đã là bốn giờ chiều rồi.
Sau khi lính gác kiểm tra, liền trực tiếp cho qua.
“Đợi một chút!”
“Hử?” Sở Vân Triệt nhìn về phía Cố Lê, chỉ thấy cô đang lục tay nải nhỏ của mình, lấy ra một túi kẹo cưới, bên trong có đủ các loại kẹo.
Sở Vân Triệt nhận lấy đưa cho anh lính trẻ.
“Hôm nay đăng ký kết hôn, dính chút không khí vui mừng!”
Sau khi anh lính nhận lấy, lớn tiếng nói một câu, “Chúc đoàn trưởng Sở và chị dâu tân hôn vui vẻ!”