Ngay khi ấn Diêm Vương đang ngây người.Đột nhiên, Phong Cảnh Thần giơ tay lên.
Bàn tay phải trắng trẻo thon dài với những khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng vồ một cái vào không khí.
Trong tích tắc, khu đất nhỏ của họ nổi gió.
Không khí lan tỏa trong phạm vi 10 mét vuông, bỗng chốc bị Phong Cảnh Thần nắm gọn trong lòng bàn tay!
Ấn Diêm Vương vô thức nhảy dựng lên, kinh ngạc hét: "Không thể nào!!"
Thứ vô hình vô chất giống như không khí.
Cho dù là Diêm Vương đến đây, cũng không thể nắm nó trong tay như bắt ruồi vậy được!!
Không biết Phong Cảnh Thần có nghe thấy lời ấn Diêm Vương nói không, nhưng đáy mắt cậu bắn ra một tia sáng chói lọi.
Đôi môi mỏng cong lên một nụ cười ẩn ý: "Không có gì là không thể."
Đôi mắt cậu nhìn chăm chú về phía trước, trong đầu đã đầy rẫy những công thức và quá trình tính toán dày đặc.
Phong Cảnh Thần bây giờ cảm thấy mình rất đỉnh.
Bộ não chưa bao giờ tỉnh táo như vậy, suy nghĩ cũng chưa từng ngừng lại. Cậu như một chiếc máy tính không biết mệt mỏi, liên tục suy tính bước tiếp theo!
"Bước đầu tiên, là công thức hấp dẫn." Phong Cảnh Thần vừa dứt lời, những tính toán trong đầu lại có được một kết quả tốt hơn.
Cậu lại nắm chặt tay một lần nữa.
"Vù——"
Không khí trong phạm vi 10 dặm, lại lập tức bị Phong Cảnh Thần hút vào lòng bàn tay!
Lượng âm khí khổng lồ như vậy ngưng tụ thành một cục nhỏ, tạo ra xung kích năng lượng suýt làm ấn Diêm Vương bay không vững.
Ngay cả thuật báo mộng của Ôn Hân Nghiên cũng bắt đầu đứt quãng!
May mắn là tình trạng này không kéo dài lâu.
Nửa giây, công thức và tính toán trong đầu Phong Cảnh Thần đã hoàn thành một lần cập nhật và lặp lại: "Bước thứ hai, là hấp thụ..."
Cậu bóp mạnh tay phải.
Lượng âm khí khổng lồ trong lòng bàn tay nổ tung trong nháy mắt! Trực tiếp xông vào cơ thể Phong Cảnh Thần!
Giây tiếp theo.
"Phụt——!" Phong Cảnh Thần phun ra một ngụm máu tươi! Cả người mất hết sức lực ngã xuống đất.
"!!" Tim ấn Diêm Vương đập lộn tùng phèo, bay vọt đến, lo lắng hỏi: "Thần Thần, cậu sao vậy?!"
Phong Cảnh Thần khẽ lắc đầu, cúi đầu suy nghĩ một lúc.
Đột nhiên, đáy mắt cậu lóe lên ánh sáng phấn khích: "Chỉ còn một chút nữa thôi."
Mặt cậu tái nhợt như tờ giấy, nhưng vẻ mặt lại đắm chìm trong sự điên cuồng: "Công thức hấp thụ vẫn còn hơi thô bạo, chỉ cần cải tiến thêm một chút, đổi một giá trị nhẹ nhàng hơn... Khụ khụ!"
Cậu thậm chí còn ho ra máu!
Ấn Diêm Vương hét lên: "A a a! Thần Thần! Đừng nói nữa! Mau chữa thương đi, chữa thương đi!!"
Phong Cảnh Thần ngẩng mắt nhìn ấn Diêm Vương đang nóng lòng như lửa đốt, khóe miệng lại treo một nụ cười thong dong: "Đừng căng thẳng... Khụ khụ."
Cậu mở hệ thống không gian, đầu ngón tay nhanh chóng lướt qua màn hình.
Việc ho ra máu liên tục khiến sắc mặt cậu càng thêm tái nhợt, nhưng lại làm nổi bật vẻ mặt bình tĩnh của cậu một cách đặc biệt kỳ lạ: "Tình hình hiện tại, cũng nằm trong tính toán của tôi... Khụ."
Ấn Diêm Vương gần như phát điên: "Được rồi được rồi tôi biết rồi! Cậu đừng nói nữa!”
Cảm giác như nếu Thần Thần nói thêm một từ nữa thì sẽ tắt thở ngay vậy!
Phong Cảnh Thần khẽ cười một tiếng.
Sau vài tiếng ho nữa, cuối cùng đầu ngón tay cậu dừng lại ở một mặt hàng tên là [Thuốc bổ] trị giá 1000 điểm.
Đây là thuốc chữa thương chất lượng tốt của không gian cấp hai, chỉ cần không phải vết thương gần chết, thì nó có thể vớt được một mạng về.
Tài khoản của Phong Cảnh Thần hiện tại còn vừa đúng 1000 điểm.
Cậu nhấn chọn mua..
Sau đó một viên thuốc nhỏ như viên kẹo sô-cô-la lập tức rơi vào lòng bàn tay.
Cậu không do dự nuốt xuống!
Ấn Diêm Vương nhìn Phong Cảnh Thần chăm chú, lo lắng nói: "Có hiệu quả không? Hay là chúng ta mua thêm?"
Vừa dứt lời, sắc mặt của Phong Cảnh Thần đã trở nên hồng hào trở lại một cách rõ ràng.
Thật sự có tác dụng ngay lập tức!
Ấn Diêm Vương im lặng.
Phong Cảnh Thần nhắm mắt lại, hít thở sâu vài lần, rất nhanh đã thở đều trở lại.
Cậu nhanh nhẹn đứng dậy, hoạt động chân tay một chút, hài lòng nói: "Gần như đúng với tính toán của tôi, đã hồi phục khoảng 90%. Có thể tạm thời coi là vật liệu thí nghiệm cho tương lai."