Cái nhà tắm này còn lớn hơn cả tưởng tượng của Vưu Mễ.
Khi cậu bước vào, người phục vụ không hề để ý đến vị khách mới.
Vưu Mễ đi qua cửa lớn, dựa vào chỉ dẫn trên tường mà nhanh chóng tìm đến quầy lễ tân.
Khi cậu cố gắng giơ cao phiếu tắm của mình lên, cô gái ở quầy lễ tân bị giật mình một phen.
Tuy nhiên, với tính chuyên nghiệp cao, cô ấy nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, mỉm cười nhận lấy phiếu tắm, sau đó dùng tua mềm của mình nâng cậu lên ghế cao: “Xin anh chờ một lát, phiếu của anh cần được kích hoạt trước.”
Vưu Mễ ngồi ngay ngắn trên ghế, theo chỉ dẫn của cô gái mà dùng quang não kích hoạt phiếu.
“Được rồi, xin mời đi theo lối này, phía trước là phòng tắm và suối nước nóng, còn bên kia là khu vực mát-xa và làm đẹp, thêm một chút nữa bên phải là khu vực nghỉ ngơi...”
“Vâng, cảm ơn.”
Xuống khỏi ghế, Vưu Mễ theo chỉ dẫn của cô gái mà đi đến phòng tắm.
Sau khi tắm xong, một người phục vụ mang đến cho cậu đồ uống: “Anh có muốn mát-xa không? Nếu cần, chúng tôi sẽ tìm một người mát-xa chuyên nghiệp cho anh.”
Đưa những thợ mát-xa bình thường vào e là cậu bé này sẽ không chịu nổi.
Vưu Mễ lắc đầu, cậu buộc áo tắm lại rồi đi thẳng đến khu vực làm đẹp, tìm đến phòng cắt tóc rồi đẩy cửa bước vào.
Phòng cắt tóc được trang trí rất giống với những chuỗi tiệm cắt tóc mà Vưu Mễ đã thấy ở thế giới loài người trước khi xuyên không, ánh sáng rực rỡ, không khí ngập tràn mùi keo xịt tóc đủ loại.
Khách hàng ngồi thành hàng trước gương, vừa ăn vặt vừa trò chuyện với thợ cắt tóc, trong khi những người thợ tóc liên tục vung kéo và dụng cụ cắt tóc.
Điểm khác biệt duy nhất là kích thước khổng lồ với dấu vết quái vật đáng sợ.
Kích thước của Vưu Mễ quá nhỏ, ở đây sẽ có nhiều bất tiện. May mắn thay, khi cậu tắm, cô gái ở quầy lễ tân đã thông báo tình trạng của cậu cho các người phục vụ, vì vậy khi cậu bước vào phòng cắt tóc, một thợ cắt tóc quái vật đã chuẩn bị sẵn, dùng tua nâng cậu lên ghế cắt tóc xoay: “Cậu bé, cậu muốn kiểu tóc nào?”
“Ờ... cắt ngắn một chút là được rồi.” Vưu Mễ cố gắng giữ bình tĩnh nói: “Ngày mai tôi phải đi làm rồi.”
“Được, để tôi lo!” Người thợ cắt tóc nhanh chóng quàng khăn cho cậu, cầm lấy chiếc kéo và cái lược nhỏ nhất, ngắm nghía đầu cậu một chút, rồi bắt đầu cắt tóc một cách nhẹ nhàng.
Khu vực VIP của nhà tắm.
Trong suối nước nóng sâu trong rừng trúc, một người đàn ông tóc đỏ nhắm mắt lại, thân hình cao lớn vạm vỡ, cơ bắp săn chắc, khi quay người lại, để lộ ra chiếc vây cá mập đáng sợ trên lưng...
“Thiếu gia, ngài định ở đây bao lâu nữa? Nguyên soái và phu nhân vẫn luôn tìm ngài.” Người hầu đứng xa xa nói đầy bất lực.
“Ít nhất là hôm nay tôi sẽ không trở về. Nếu cậu dám tiết lộ hành tung của tôi...”
“Tôi nào dám nói? Nhưng xin ngài đừng làm khó tôi quá...”
Người đàn ông cười lạnh: “Yên tâm, tôi đã nói với họ là tôi rời khỏi khu trung tâm rồi. Nhà tắm này có thể ngắt định vị quang não, chỉ cần cậu hợp tác với tôi, họ sẽ không phát hiện. Được rồi, đừng làm phiền tôi nữa.”
Người hầu đành phải lui xuống, trước khi đi còn liếc nhìn bóng dáng đó một lần nữa, không kìm lòng được mà nói thêm: “Thiếu gia Tân Văn, trốn tránh cũng vô ích, ngài sớm muộn gì cũng phải quyết định.”
Người đàn ông trong nước ngẩn ra, mặt đen lại: “...Cút!”
Thực ra, anh ta hiểu điều này hơn ai hết.
Là con trai duy nhất của nguyên soái, không chỉ ba anh ta mà ngay cả Hoàng Đế bây giờ cũng đang nghiêng về phía hoàng tử Ước Sắt.