Tổng Đốc Độc Đoán Và Tiểu Liêu Thê Của Anh Ấy

Chương 9

"Tôi... tôi... thật ngại quá, thật ngại quá! Tôi thật sự không phải cố ý, vừa mới trượt một chút..."

Trần Nhiễm Nhiễm sắc mặt kích động, rút ra cổ tay của mình, từ trên người hắn đứng lên, nhưng còn không quên ở chống đỡ thân thể của mình thời điểm, lại mượn lực mà ấn một cái l*иg ngực của hắn, lại lại làm bộ phi thường ngượng ngùng mà rút về.

"Không đúng, không đúng!" mặt Trần Nhiễm Nhiễm đỏ bừng.

Lần thứ hai! Lần thứ hai! Cô có thể xác định dáng người cẩu nam nhân này đặc biệt tốt! Nhập cổ phần không thua thiệt!! Cổ...... trượt!

Mục Kiêu: "......"

Anh ngồi thẳng trên sô pha, giơ tay, vén áo ngủ lên: "Nước của em, thật chuẩn."

Trần Nhiễm Nhiễm nhìn anh, có một ít nước ấm hắt lên mặt, trên cổ anh, theo anh ngồi thẳng, bọt nước lăn xuống, trượt vào cơ bụng anh, đi xuống......

Chất liệu quần áo dính nước dán ở trên ngực của hắn, lộ ra bộ ngực to lớn của hắn, bạn trai lực max! Kí©ɧ ŧɧí©ɧ tố max.

Đây là cái gì, đây là ướt thân hấp dẫn!

Cục bộ ướt thân hấp dẫn!

Muốn chết!

Trần Nhiễm Nhiễm thu hồi ánh mắt của mình, ngăn chặn nhịp tim thình thịch thình thịch của mình: Không thể nhìn quá nhiều, không thể nhìn quá nhiều, nếu không sẽ bị phát hiện mục đích! Bình tĩnh, bình tĩnh nào, Trần Nhiễm Nhiễm!

"Tôi ngồi trước máy tính hơi khát nước, muốn đi uống nước."Cô nhỏ giọng giải thích.

"Vậy em đã đánh được bao nhiêu chữ?" anh hỏi.

Trần Nhiễm Nhiễm: "......"

Cô ngẩng đầu, ngượng ngùng cười:

"Tôi theo thói quen chuẩn bị một đoạn thời gian ngắn, chờ ta văn tư tuôn trào về sau, tôi có thể liền mạch lưu loát viết ra hai ngàn chữ chương!"

Nụ cười của nàng sáng lạn, giống như đang nói với Mục Kiêu, nàng viết ra hai ngàn chữ vô cùng lợi hại.

Nếu Mục Kiêu là người ngoài giới, không chừng hắn thật sự bị cô lừa gạt một chút, nhưng, một trong những thân phận của Mục Kiêu là tổng biên tập, đã sớm hiểu rõ ngành giải trí văn hóa này, nhất là đối với tác giả, biên tập viên, internet, xuất bản, điện ảnh và truyền hình các loại vô cùng hiểu rõ, cho nên --

Hai ngàn chữ này, thật là một cái tác giả cơ bản yêu cầu mà thôi, đến trong miệng của nàng lại trở nên như vậy không dậy nổi...

Còn ấp ủ...... Cô sờ soạng gần nửa giờ rồi, còn ấp ủ!

Thật không hổ là vua kéo bản thảo Trần Nhiễm Nhiễm.

"Ha! "Mục Kiêu khẽ ha một tiếng, lười tranh luận với cô.

"Đi làm việc đi."

Trần Nhiễm Nhiễm mơ hồ có vui vẻ, người này không trách nàng giội nước ăn hắn đậu hủ, vạn tuế!

"Tránh xa tôi ra."

Không nghĩ tới, hắn câu tiếp theo dĩ nhiên như vậy vô tình, trực tiếp đem Trần Nhiễm Nhiễm từ thiên đường kéo tới địa ngục.

Trần Nhiễm Nhiễm nhất thời không biết nói cái gì cho phải.

Nhưng giây lát sau, người đàn ông đứng trước mặt cô, hai tay vén vạt áo lên.

Trần Nhiễm Nhiễm nhìn đến tim đập nhanh cộng thêm khuôn mặt đỏ bừng: "Cởi! Cởi ra! Cởi ra! Cho em gái thấy cơ bụng tám múi và sợi nhân ngư của anh đi!"