Cẩu nam nhân, hôm nay anh không thèm liếc tôi một cái, hôm nào phải bắt anh ta mua túi xách cho tôi, hừ.
Trần Nhiễm Nhiễm mở máy tính, tìm kiếm thông tin cá nhân của Mục Kiêu...
Phát hiện số liệu đặc biệt ít, chính là một câu giới thiệu: [Mục Kiêu, thiên tài toàn năng, thái tử gia tập đoàn Mục thị.]
Thiên tài toàn năng? Cái gì cũng là thiên tài? Cái gì cũng là loại đứng đầu? Lợi hại như vậy?
Trần Nhiễm Nhiễm gãi đầu, ánh mắt đặt ở [Mục thị tập đoàn thái tử gia] bảy chữ phía trên, bảy chữ này hàm lượng vàng phi thường cao, bởi vì, Mục thị tập đoàn là bổn quốc lớn nhất đầu rồng xí nghiệp, dưới cờ nghiệp vụ cơ bản bao gồm các ngành các nghề, người này là người giàu nhất a!
Trần Nhiễm Nhiễm nhìn đến đây, lại hối hận kích động mà làm xấu chuyện, sớm biết như vậy thật sự cần phải tìm hiểu kỹ.
Bất quá hiện tại còn tốt, cô có thể cứu vãn một đợt sóng lớn!
Trực tiếp lên diễn đàn Thiên Áp náo nhiệt nhất cả nước, dùng ID tài khoản phụ: "Từ chối trì hoãn" đăng nhập, phát ra bài post:
[Như thế nào trêu chọc nam thần? Đang online chờ, rất gấp]
Cô ước chừng đợi nửa phút, liền thấy có tin nhắn nhắc nhở.
Trần Nhiễm Nhiễm nhanh chóng mở ra.
Lầu 1 ăn nho: [Còn phải nói? Cởi hết rồi!]
Trần Nhiễm Nhiễm: "......"
Cô bốp bốp trả lời: [Tỷ muội có chút cuồng dã ha, bởi vì một chút hiểu lầm nhỏ, tôi không thể dùng cởi sạch cái này để hấp dẫn hắn, sẽ mất hết thiện cảm.]
Cô nghĩ, cởi sạch đưa lên, đó là một chiêu cuối cùng!
Lầu hai nói đều đúng: [Tạo ra một chút cơ hội, cùng hắn đến chút mập mờ]
Trần Nhiễm Nhiễm gật đầu, cái này tốt, cái này có thể.
Cô trả lời: [Cảm ơn Tập Mỹ, ngựa gỗ~]
Lầu 3 một tay: [Tạo ra nhiều khoảnh khắc thời gian một mình ở chung, luôn luôn có cơ hội chứ?]
Trần Nhiễm Nhiễm trả lời: [Hiện tại người đó đang ở trước mặt tôi!]
Một bàn tay ở tầng 3 lập tức trả lời Trần Nhiễm Nhiễm: [Còn chờ gì nữa? Đi trêu chọc đi! Đi thẳng!]
Ngoại trừ lầu 3 trả lời như vậy, những người phía dưới đều nhao nhao cổ động cô - -
[Xông!]
[Xông lên là xong việc!]
【 tin tưởng tôi, coi như là khối titan sắt thép, tại người chủ động dưới, cũng sẽ biến thành nhiễu chỉ nhu 】
[Cố lên, chọc gãy chân nam thần là được rồi!]
[Tỷ muội, xông lên, lớn mật một chút!]
[Tỷ muội mau đi, chờ ngươi trả lời trực tiếp tiếp theo!]
Trần Nhiễm Nhiễm nhận được sự cổ vũ cực lớn, nhìn về phía Mục Kiêu đang nằm trên sô pha.
Lúc này, hắn tựa hồ ở trên sô pha nửa ngủ nửa tỉnh, hai chân kia thật lâu mới có thể nhúc nhích một chút.
Dễ thương quá! Chân kia thật đáng yêu đi! Không nghĩ tới hắn còn có một mặt như vậy!
Trần Nhiễm Nhiễm rón rén đứng dậy, đi vào phòng ngủ lấy một chiếc áo khoác mỏng.
Mục Kiêu mở đôi mắt đẹp, quét Trần Nhiễm Nhiễm một cái, sau đó lại nhắm lại
Trần Nhiễm Nhiễm cầm áo khoác sắp đến thư phòng thời điểm, bỗng nhiên nghĩ: Không đúng, đây không phải cho thấy cô đã rất tốt với hắn sao? Còn nữa, ý nghĩ của cô là đợi lát nữa sẽ nhào vào lòng anh......
Nếu như áo khoác khoác ở trên người hắn, chẳng phải là ngăn cách hai người tiếp xúc?
Ha ha ha! Có rồi!
Trần Nhiễm Nhiễm một lần nữa quay về phòng ngủ, đem áo khoác thả trở lại trong tủ quần áo, sau đó rót một ly nước ấm.
Mục Kiêu lại mở mắt nhìn động tác nhỏ của cô, lại nhắm mắt lại.
Trần Nhiễm Nhiễm bưng một ly nước ấm vào thư phòng, cô còn nhấp một ngụm, sau đó đi qua trước sô pha Mục Kiêu đang nằm.
Mục Kiêu nhắm mắt: "......"
Trong nháy mắt tiếp theo......
Trần Nhiễm Nhiễm trực tiếp hắt nước ấm trong tay lên áo ngủ bằng bông của Mục Kiêu, cả người cũng nhào vào trong ngực hắn, bàn tay nhỏ bé trượt từ ngực hắn xuống cơ bụng...
"A a a, giống như trong tưởng tượng, cơ bụng tám múi!! Cảm thấy tốt, cứng abs!! Cú ngã này, đáng giá!"
Mục Kiêu: "......"
Anh mở mắt, nhíu mày, nắm lấy cổ tay cô, biết rõ còn hỏi:
"Em đang làm gì vậy?"