Thiên Kim Thật Dựa Vào Livestream Đoán Mệnh Mà Nổi Tiếng Ngang

Chương 19: Cô ấy từng nói sẽ giúp anh chữa chân

Hơn trăm ngàn người kiễng chân chờ đợi ở trong phòng livestream, chờ đợi Khương Chi đưa ra đáp án.

Cuối cùng, cô mở miệng.

“Được. Nhưng anh chỉ có một cơ hội này, bỏ lỡ rồi, tiền sẽ không lấy lại được.”

“Văn minh hài hòa” vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, “Kính xin đại sư chỉ điểm!”

“Năm phút sau, Anh gọi điện thoại đòi tiền đối phương.” Cô nói, “Cơ hội mà tôi nói, là thời điểm này.”

[Ý của streamer là đòi tiền vào thời điểm này thì chắc chắn có thể đòi được sao?]

[Thật mơ hồ! Nhưng tôi đã bắt đầu chờ mong rồi phải làm sao đây? Thời gian nhanh lên đi!]

“Văn minh hài hòa” khẩn trương hỏi: “Vậy đại sư, tôi có cần tắt video trước không?”

Khương Chi không nhanh không chậm trả lời: “Không cần, cùng chờ đi.”

Dù sao cô cũng không vội mấy phút này.

“Được!”

Trong lúc chờ đợi, Khương Chi cầm lấy giấy vàng và bút lông trong tay bắt đầu vẽ.

Cư dân mạng trong phòng livestream nhất thời trừng to mắt, [Tôi không nhìn lầm đó chứ, streamer vẽ bùa ngay tại đây sao?]

[Có ai biết đây là bùa gì không? Có tác dụng gì chứ?]

[Cậu ngốc à, trực tiếp hỏi streamer là được rồi!]

Khương Chi liếc khu bình luận, đáp: “Bây giờ tôi đang vẽ bùa thanh tinh, chuyên trị tinh thần không yên, ai cần thì có thể để lại lời nhắn.”

[Nghe có vẻ lợi hại nhỉ? Bao nhiêu tiền một lá?]

“Năm trăm một lá, không miễn phí vận chuyển.”

[Mẹ nó, đắt vậy!]

Có cư dân mạng trực tiếp nhắn lại: “Đại sư, cho tôi một lá, tôi cảm thấy gần đây tôi rất cần cái này!”

[Streamer, có loại bùa nào có thể phòng tiểu nhân không!]

[Tôi muốn bùa hộ mệnh, loại có thể trừ tà ấy!]

[Tôi muốn cái đơn giản nhất thôi, có loại bùa chiêu tài không!]

[Tôi cũng muốn chiêu tài!]

Bình luận xuất hiện càng nhiều hơn.

Khương Chi bình tĩnh mở miệng: “Thứ mọi người nói chỗ tôi đều có, nhưng một mình tôi vẽ không được nhiều lắm, số lượng có hạn, mọi người tự giành đi.”

Nói xong đã mở một chỗ trưng bày: “Cần loại nào thì ghi chú, mấy ngày nay sẽ liên tục gửi hàng.”

Tổng cộng cũng chỉ có năm mươi phần tồn kho mà thôi, mọi người vừa thấy có liên kết, lập tức tranh nhau đặt hàng!

[Mẹ nó, các người có tốc độ gì thế, giành nhanh như thế sao!]

[Không phải vừa rồi có người nói năm trăm đắt sao? Tại sao lại hết trong một giây rồi!] Có người kinh ngạc.

Thực ra mấu chốt chính là bọn họ chưa từng dùng lá bùa này, lần đầu bán đã bị cướp sạch, mới là khoa trương nhất.

Cư dân mạng giành được biểu thị: [Tuy rằng chưa từng dùng, nhưng mua thử xem là biết ngay thôi!]

Diệp Kỳ Thụy vẫn ngồi xổm trong phòng livestream tức chết đi được!

Trực tiếp gửi bình luận, [Ai cho mấy người nhanh tay như vậy? Ngay cả một lá cũng không để lại cho ông đây!]

Mọi người nhìn anh phá phòng ngự cũng là cười đến không chịu được, không nghĩ tới bọn họ còn có thể nhìn thấy dáng vẻ Diệp Tam thiếu bởi vì không cướp được đồ mà phẫn nộ giậm chân.

Có người nịnh nọt tỏ vẻ có thể nhường thứ mình giành được được cho anh anh, nhưng Diệp Kỳ Thụy đã từ chối.

[Không phải ông đây tự mình giành, ông đây không cần!]

Khương đại sư hãy nhìn kỹ, anh ta không phải là loại người không có cốt khí như thế!

Mà Khương Chi cũng không bỏ qua một màn này, thấy anh ta gửi bình luận, khóe miệng lộ ra ý cười.

Diệp Kỳ Thụy lập tức vui vẻ, cười đến ngốc nghếch: [Hê hê!]

Chị Diệp Hàm trực tiếp tát vào gáy anh ta, bất lực nói: “Nhìn dáng vẻ liếʍ chó của em kìa! Chị cũng chê em làm nhà chúng ta mất mặt đó!”

“Em nào có?” Anh ta từ trên ghế nhảy dựng lên cũng không quên nắm chặt điện thoại, “Chị, chị không cảm thấy Khương đại sư cười rộ lên trông vô cùng xinh đẹp sao! Ai cũng có lòng yêu thích cái đẹp, em chỉ đơn thuần là cảm kích và kính ngưỡng với Khương đại sư thôi, không phải như kiểu chị nghĩ đâu!”

Hàm Diệp càng bất lực hơn, “Chị biết, em cần gì phải giải thích ở đây? Ý của chị là bình thường khi em gặp Khương đại sư, nhớ quản lý biểu cảm nhiều một chút, đừng để người ta thấy ghét bỏ!”

Diệp Tam thiếu gãi đầu, lại ngồi trở lại: “Chị, em muốn tiếp tục xem livestream, chị ra ngoài đi!”

Diệp Hàm buồn cười lắc đầu: “Được được được, chị đi đây!”

Đi ra ngoài đóng cửa lại, để lại không gian cho em trai.

“Lục tổng, anh không giành sao?” Từ Sùng đang đang xem livestream với ông chủ nhà mình không nhịn được tò mò mà hỏi một câu, vừa rồi Lục tổng cũng không ấn vào link kia.

Lục Tư Thần chậm rãi ngước mắt lên.

“Ở gần như vậy, còn cần giành sai?”

Ngụ ý, trực tiếp đến tìm mua là được. Cuối cùng Từ Sùng đã hiểu, nhất thời cảm thấy bội phục.

“Cũng đúng!”

Hơn nữa lúc trước Khương tiểu thư từng nói còn có thể tới giúp Lục tổng trừ ta, muốn giúp Lục tổng chữa khỏi chân.

Anh ta cảm thấy Khương tiểu thư là người đã nói thì sẽ làm, sẽ không cho lừa gạt Lục tổng.

Đến lúc đó người cũng đến rồi, còn không phải là cơ hội mua bùa sao.

……

Trong phòng livestream, cư dân mạng “Văn minh hài hòa” khẩn trương hỏi: “Năm phút đã đến, đại sư, vậy bây giờ tôi gọi điện thoại sao?”

Khương Chi gật đầu: “Ừ, gọi đi, trực tiếp đòi tiền, không cần quanh co lòng vòng.”

“Được!”

Dựa theo lời cô nói, “Văn minh hài hòa” chờ điện thoại vừa gọi được, liền đi thẳng vào vấn đề bảo đối phương trả tiền.

“Lần này cậu nhất định phải trả, nói cái gì cũng không được!”

Đối diện: “Không phải chỉ là một trăm ngàn thôi sao? Cứ thúc giục hoài, phiền muốn chết.... Được rồi, tôi trả cho anh còn không được sao?”

Điện thoại bị cúp.

“Văn minh hài hòa” sửng sốt, sau đó liền nhìn thấy thông báo từ tài khoản trên điện thoại hiện lên.

“Đại sư, cậu ta thật sự đã chuyển cho tôi một trăm ngàn kia rồi!!” Hoàn toàn không thể tin vào mắt mình, xác nhận lại thêm nhiều lần nữa.

Khương Chi mỉm cười: “Tôi nói rồi, chỉ có lúc này mới có tiền. Phần công lao này là của anh, bởi vì anh đồng ý làm theo lời tôi, cho nên, anh đã nhận được hồi báo.”

“Văn minh hài hòa” vui vẻ đến sắp khóc, liên tục cúi đầu với cô, “Cuối cùng lần này tôi đã có thể gom đủ sính lễ rồi!”

[Chúc mừng! Trăm năm hảo hơn, chúc vĩnh viễn!]

[Streamer thật sự là quá thần kỳ rồi, không uổng công mấy ngày nay tôi đã theo dõi!]

[Lại còn có thể đòi nợ cho người khác, lợi hại quá đi, tôi tâm phục khẩu phục!]

[Còn có cái gì mà streamer không biết không?]

Đối mặt với những lời nói nịnh nọt của cư dân mạng, Khương Chi không kiêu không vội mà nói: “Người tiếp theo.”

Người phía trước vừa rời khỏi liên lạc, đã có người cướp được cơ hội liên lạc.

“Đại sư, cứu mạng!”

Người này tên là Trục Quang, trông tầm hai mươi tám tuổi, trước mắt hai vành mắt thâm quầng nồng đậm, vừa nhìn chính là đã rất lâu rồi không được ngủ ngon.

“Không giấu cô, mỗi buổi tối tôi đi ngủ đều có ma áp giường, trong mơ còn bị một đống thứ không biết là ma quỷ hay là người dây dưa không dứt... Tinh thần sắp sụp đổ rồi!”

[Đáng thương như vậy sao, nghe thấy quả thật là rất thảm!]

[Không cần lo lắng, streamer sẽ giúp cậu giải quyết vấn đề này!]

Ánh mắt Khương Chi dừng trên mặt người thanh niên này, lại có chút hứng thú mà nhếch môi.

“Vị cư dân mạng này, anh có nghĩ tới, có lẽ không phải là vấn đề phong thủy không?”

Trục Quang suy sụp mặt hỏi: “Đại sư, đây là ý gì?”

[Xem ra là vị cư dân mạng này đã làm chuyện xấu nên mới gặp phải loại báo ứng này rồi!]

“Hoàn toàn ngược lại.” Chỉ nghe thấy giọng nói thản nhiên của Khương Chi: “Anh ta cũng là người bị hại.”