Phương Thức Chính Xác Chinh Phục Thanh Khống

Chương 3

Phương Tri Nhiên vội vàng ra khỏi địa điểm hội chợ anime, lao vào một chiếc taxi đậu bên đường.

"Tài xế, đại học A, chạy càng nhanh càng tốt." Cậu thở hổn hển nói xong thì nghe điện thoại.

“Hoa Tuyết.” Người bạn hỏi: “Cái bóng vừa rồi là cậu à?”

Phương Tri Nhiên: "Là tớ, tớ phải quay lại trường học, đột nhiên nhận được yêu cầu của “học chửa”.”

"Cái gì cơ?" Người ở đầu bên kia điện thoại ngạc nhiên.

"Là đàn anh tiến sĩ của tớ gọi tớ, đột nhiên nói muốn tâm sự với tớ về tình hình học tập gần đây.” Phương Tri Nhiên nói.

“Đột ngột vậy.” Người bạn tôi nói: “Tớ đang điều chỉnh thiết bị, định chụp vài tấm cho cậu, vừa ngẩng đầu lên đã chẳng thấy bóng dáng đâu.”

Người bạn: "Cậu định cứ như vậy đi gặp đàn anh à? Cho anh ta một cú sốc về thế giới 2D hả?"

"Tớ đã tẩy trang cấp tốc rồi." Phương Tri Nhiên nói.

Chỉ vài chữ ngắn ngủn, bao gồm nhưng không giới hạn lao vào nhà vệ sinh nam tại hội chợ anime, khiến cho đám otaku sốc trợn mắt há hốc mồm, tháo trang sức, rửa mặt, thay quần áo, rồi vừa lăn vừa bò keo lên một chiếc taxi.

"Cậu giỏi thật." Người bạn ngạc nhiên cảm thán.

Không, không giỏi lắm, Phương Tri Nhiên nói.

Trong lúc vội vàng, cậu chưa kịp cởi đôi tất có đai với đai đùi, chỉ kịp mặc chiếc quần thể thao rộng rãi bên ngoài.

Cũng may mức độ phát triển của bộ não con người có hạn, không có ai có khả năng nhìn xuyên thấu.

“Nghiên cứu sinh bận rộn thật.” Người bạn cảm thán.

“Cũng tạm, học cũng khá thú vị.” Phương Tri Nhiên nói: “Yên tâm, anh ấy sẽ không làm khó tới đâu, anh ấy còn chẳng thèm quan tâm đến tớ.”

Đàn anh của cậu là Quý Hành Xuyên, năm nay đang học tiến sĩ năm thứ hai, là nhân vật hàng đầu trên diễn đàn trong khuôn viên đại học A.

Chỉ mỗi chủ đề "Cách vào tài khoản WeChat của Quý Hành Xuyên", cậu đã lướt thấy trên diễn đàn mấy chục lần.

Anh còn từng đóng góp một câu trả lời…

Đăng danh mục sách ôn thi thạc sĩ của Khoa Vật lý, đạt danh hiệu “tác giả từng bình luận”.

Người nhúng tay quả nhiên không biết lòng người tốt.

Cậu là sinh viên năm thứ nhất khoa Vật lý, trước khi ra nước ngoài, người hướng dẫn đã giao cậu cho Quý Hành Xuyên, nhờ Quý Hành Xuyên để mắt đến cậu nhiều hơn.

Phương Tri Nhiên cảm thấy rằng đàn anh này chắc là đang để mắt đến cậu bằng suy nghĩ.

Nếu không thì tại sao từ khi khai giảng đến giờ đã nửa học kỳ trôi qua, cậu mới chỉ gặp Quý Hành Xuyên có một lần.