Ban đầu ở dưới Lôi Đình sơn, lúc Mục Thiên Vũ cùng Hỏa Nhi gặp rủi ro, Lâm Minh từng chiếu cố Hỏa Nhi, nướng con hoẵng cho Hỏa Nhi ăn, đối với Chu Tước tuổi thọ dài mà nói, Hỏa Nhi vẫn còn bé, có chút ngây thơ không biết mùi vị, mặc dù Lâm Minh cùng Hỏa Nhi tiếp xúc thời gian rất ngắn, nhưng đã lưu lại ấn tượng rất tốt đối với con Chu Tước ngốc này.
Hỏa Nhi là Chu Tước bản mạng của Mục Thiên Vũ, một người một thú tình cảm sâu đậm, hiện tại, Hỏa Nhi lại bị Âm Dương huyền cung bắt đi?
- Bọn họ muốn Chu Tước làm cái gì?
Lâm Minh có chút tức giận, nghe ý tứ của Mục Thiên Vũ, Âm Dương huyền cung là bỏ đá xuống giếng, thừa dịp Thần Hoàng đảo nguy nan liền rao giá trên trời, chẳng những muốn hai con Chu Tước, hơn nữa còn mơ ước một ít bí thuật của Thần Hoàng đảo, thậm chí nghĩ tới chiếm đoạt Thần Hoàng đảo.
Nghe được lời của Lâm Minh, trong ánh mắt Mục Thiên Vũ hiện lên một tia bi thiết, sâu kín nói:
- Bọn họ muốn Chu Tước là vì để lấy tinh huyết Chu Tước ra, ghép trên người nam đệ tử Âm Dương huyền cung, sau Chu Tước, bọn họ còn muốn Thanh Loan, lấy máu huyết Thanh Loan ra để ghép trên người nữ đệ tử Âm Dương huyền cung, những ngày qua, cơ hồ qua mỗi ngày chúng ta cũng phải đàm phán cùng Âm Dương huyền cung, thương lượng cái giá mà chúng ta muốn, hình thức bức nhân, chúng ta không thể không kéo dài nhượng bộ, mà bọn họ lại được voi đòi tiên.
Lúc trước Thần Hoàng đảo định cư ở Âm Dương huyền cung, chuyện tình liên quan đến tài nguyên, bí pháp lại thủy chung không có thảo luận, loại đàm phán liên quan đến ích lợi trọng đại của tông môn này, rất nhiều lần cũng là kiểu chạy maratong, nói chuyện nói một năm cũng không kỳ quái.
Mấy tháng gần đây, Âm Dương huyền cung đã đàm phán cùng Thần Hoàng đảo hai mươi lần, chi tiết lặp đi lặp lại, đắn đo cân nhắc, mà nói tóm lại Thần Hoàng đảo càng ngày càng thua thiệt, thực lực không bằng người, phía trên bàn đàm phán sẽ phải nén giận.
Sắc mặt Lâm Minh trầm xuống, nguyên lai là như vậy...
Âm Dương huyền cung hiện tại đã bắt đi hai con Chu Tước, tinh huyết Chu Tước đối với Thần Hoàng đảo mà nói cực kỳ trân quý, nói không khoa trương chút nào, thì một vài giọt máu huyết, phối hợp một chút bí pháp cùng một đệ tử Thần Hoàng đảo tư chất coi như có thể, thì có thể nuôi dưỡng được một cường giả Toàn Đan!
Ban đầu, Lâm Minh cũng là bởi vì có tinh huyết Chu Tước, mới kéo Tần Hạnh Hiên từ bên bờ tử vong trở lại.
Máu huyết cực kỳ trân quý, vô luận là đối với võ giả hay là đối với thánh thú cũng tốt.
Tinh huyết Chu Tước của Thần Hoàng đảo đều là ở lúc tuổi thọ lão Chu Tước đã già mới có thể lấy ra, một con Chu Tước cũng chính là lấy ra hai ba mươi giọt.
Đối với Chu Tước có sinh mạng lực tràn đầy, Thần Hoàng đảo chưa bao giờ sẽ liều mạng hao tổn cái giá rất lớn là sinh mệnh lực để ép buộc lấy tinh huyết Chu Tước ra. Dù sao máu huyết cơ hồ không cách nào đền bù, lấy ra một giọt sẽ ít đi một giọt.
Hơn nữa Hỏa Nhi tuổi nhỏ, hiện tại lấy tinh huyết Chu Tước ra từ trên người nó làm sao chịu được?
Chu Tước càng nhỏ càng yếu ớt, lấy máu huyết ra sẽ làm cho tuổi thọ, thực lực của nó cũng sẽ bị ảnh hưởng thật lớn, thậm chí sẽ trực tiếp làm cho nó chết non.
Nhìn ánh mắt khe khẽ đỏ lên của Mục Thiên Vũ, trong lòng Lâm Minh vô cùng giận.
- Vũ Nhi, ngươi mới vừa nói bọn họ muốn chiếm đoạt Thần Hoàng đảo, là chuyện gì xảy ra?
Mục Thiên Vũ thở dài một hơi, nói:
- Công pháp của Âm Dương huyền cung là nam nữ song tu, âm dương bù đắp, chủ tu nguyên khí Thủy Hỏa. Tương tự với Băng Hỏa của Thần Hoàng đảo ta, mấy tháng gần đây đệ tử Âm Dương huyền cung hoặc là dùng ích lợi hấp dẫn, hoặc là dùng thủ đoạn cưỡng bức, thậm chí dùng dược vật, sinh hoạt vợ chồng cùng đệ tử Thần Hoàng đảo ta, gạo sống nấu thành cơm chín, rồi sau đó thành thân...
Mục Thiên Vũ nói tới đây trong lòng rất không có tư vị, thật ra thì đệ tử Thần Hoàng đảo bị đệ tử Âm Dương huyền cung dụ dỗ chỉ chiếm nửa số mà thôi, nửa số còn lại là tự nguyện, ít nhất cũng là ỡm ờ.
Dù sao ngay cả bây giờ là tông môn tứ phẩm, thật ra thì tài nguyên tu luyện căn bản không có nhiều, đại trận tu luyện, dược viên không cần phải nói, ngay cả linh sơn Tiểu Yến sơn dưới chân, cũng chỉ là linh địa cấp bậc tương đương với tông môn tam phẩm.
Điều kiện ác liệt như vậy, dựa vào cái gì mà hấp dẫn môn hạ đệ tử?
Huống chi thời khắc Thần Hoàng đảo gặp phải nguy cơ đến từ Nam Hải Ma Vực, có thể nói là ăn bữa hôm lo bữa mai, đệ tử Thần Hoàng đảo phái nữ chiếm đa số, nữ hài tử cho dù là võ giả cũng đều là người trời sinh có sự nhu nhược trong lòng, cần người bảo vệ, dưới loại tình huống sống đầu đường xó chợ này, dưới tình huống nguy ở sớm tối, rất dễ dàng bị lời ngon tiếng ngọt của nam tử đả động, từ yêu thương đến lên giường, cuối cùng hy lý hồ đồ liền thành thân.
Cho nên, mấy tháng này, liên tiếp có nữ đệ tử của Thần Hoàng đảo thành thân, thậm chí đã mang thai.
Một khi kết làm vợ chồng, bọn họ dĩ nhiên sẽ ở lại Âm Dương huyền cung, thứ nhất là Âm Dương huyền cung cường thế, thứ hai là Âm Dương huyền cung vô luận là Tu luyện địa, linh địa chủ phong phẩm chất cao, còn tốt hơn một chút so sánh với Thần Hoàng đảo trước kia.
Tiếp tục như vậy, Thần Hoàng đảo sớm muộn cũng sẽ bị đào rỗng, hơn nữa đáng giận nhất là nam đệ tử của Âm Dương huyền cung chọn nữ đệ tử vừa có thiên phú xuất chúng vừa có dung mạo xinh đẹp của Thần Hoàng đảo để hạ thủ, lúc không theo đuổi được mới suy tính tới một chút nữ đệ tử kém hơn, hơn nữa còn có thể bội tình bạc nghĩa với đối phương.
- Vũ Nhi, ngươi nói bọn họ dùng thuốc?
Lâm Minh trầm giọng hỏi.
- Chẳng qua là có hai người bị trúng dược, chúng ta từng truy cứu, yêu cầu trừng trị hai tên bại hoại kia, nhưng sau này không biết Âm Dương huyền cung đưa ra điều kiện gì, hai nữ đệ tử bị hại kia cũng không muốn truy cứu, ngược lại nhận mệnh.
Mục Thiên Vũ nói tới đây, thở dài một tiếng, nhớ tới Tinh Dương ban đầu chịu trách nhiệm xử lý chuyện này, trong nội tâm nàng thầm hận, nói:
- Thiếu cung chủ Tinh Dương của Âm Dương huyền cung, hẳn là đánh chú ý tới trên người muội muội ta, muốn kết làm vợ cùng muội muội ta, hơn nữa chuyện này, cung chủ Âm Dương huyền cung đã chính thức đề cập tới chuyện này với chưởng môn sư tôn, mặc dù bị chưởng môn sư tôn từ chối, nhưng là năm rộng tháng dài, chưa chắc sẽ không phát sinh biến cố gì.
Mục Thiên Vũ rất lo lắng cho muội muội, suy nghĩ một chút, liền báo cho Lâm Minh biết chuyện này, nàng cũng không có nói ra chuyện Tinh Dương mơ ước mình, tuy nhiên chuyện này cũng đã đủ để cho Lâm Minh nổi giận.
Mục thị tỷ muội của Thần Hoàng đảo, một khi phát sinh quan hệ, có thể thừa kế một tia huyết mạch thánh thú trong cơ thể các nàng, Tinh Dương này thật đúng là tính toán tốt!
Lâm Minh nói:
- Sáng sớm ngày mai, ta cùng ngươi đi tới ngọn núi cao nhất của Âm Dương huyền cung, bản thân ta muốn biết một chút về thiếu cung chủ của Âm Dương huyền cung này là người ra sao!
Thanh âm của Lâm Minh mang theo một cỗ khí phách thống trị vận mệnh người khác, đây là tới từ tự tin về thực lực tuyệt đối, Huyễn Vô Cực thì Lâm Minh không phải là đối thủ, nhưng là đối mặt với Âm Dương huyền cung, hắn lại không sợ chút nào!
Cỗ khí thế chân thật đáng tin này, để cho trong lòng Mục Thiên Vũ ấm áp.
Mặc dù nàng không thèm để ý thực lực của Lâm Minh mạnh bao nhiêu, nhưng nữ hài nào không hy vọng người trong lòng của mình có thực lực xuất chúng, có thể che gió che mưa cho mình a?
Hai người nói tới đây không hề nói gì nữa, mà là tĩnh hạ tâm lai hưởng thụ ôn tồn giờ phút này, một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Sáng sớm, Lâm Minh cùng Mục Thiên Vũ rời giường thật sớm, mặt trời mới mọc, phía trên cỏ xanh còn dính giọt sương nặng trịch, không khí trong lành.
Lâm Minh đẩy cửa đi ra ngoài, thấy hai nam một nữ ở cách đó không xa, ba người cũng là khí chất xuất chúng, một người thiếu nữ trong đó mặc áo lam cười như không cười nhìn về Lâm Minh, bên trong ánh mắt có loại ý vị sâu xa.
Thiếu nữ này chính là Lam Thấm, nàng khanh khách cười:
- Lâm huynh, tối hôm qua rất vui sướиɠ sao?
Nghe câu hỏi thăm rõ ràng có hàm ý khác này, mặt Lâm Minh lộ vẻ cổ quái, hắn không có tâm tình ồn ào cùng Lam Thấm, dứt khoát bỏ mặc đối với vấn đề này.
Lam Thấm le lưỡi, cười xấu xa như cũ.
- Lâm huynh, đây chính là tông môn Thần Hoàng đảo ngươi đã lớn lên?
Ở bên cạnh Lam Thấm, Đoan Mộc Quần mở miệng hỏi, sáng sớm hôm nay hắn cũng đại khái dò xét tình huống Thần Hoàng đảo một chút, mặc dù đã sớm ngờ tới Thần Hoàng đảo không phải là đại tông môn gì, nếu không cũng không bị Nam Hải Ma Vực diệt, nhưng là thấy tình huống bây giờ, thật sự làm cho người ta cảm thấy có chút quá khó
Cả tông môn tổng cộng có hơn một ngàn người, cao thủ Toàn Đan chỉ có mười, cao thủ Mệnh Vẫn tầng một hai người, một người trong đó lại đã suy giảm tới tính mạng bản nguyên, không có bao nhiêu lực chiến đấu.
Nơi này tạm thời chỉ là một linh địa tam phẩm, đặt ở Thánh Ma đại lục cũng không được coi là môn phái nhỏ, trận tu luyện, dược viên hay gì đó cũng không có, quả thực không nỡ nhìn thẳng.
Loại tông môn này, làm sao sẽ bồi dưỡng được loại yêu nghiệt như Lâm Minh?
Vô luận là Đoan Mộc Quần hay là Phong Thần, cũng cảm thấy không cách nào hiểu.
- Ừm!
Lâm Minh gật đầu, đây chính là tông môn hắn xuất thân, đối với Thất Huyền cốc, Lâm Minh không có tình cảm gì, còn đối với Thần Hoàng đảo, hắn lại coi là cái nhà thứ hai của mình.
- Lâm huynh, nếu có tài nguyên gì Thần Hoàng đảo khó tìm thì có thể để cho chúng ta hỗ trợ.
Đoan Mộc Quần cho rằng, tông môn tứ phẩm giống như Thần Hoàng đảo tác dụng có thể đưa đến cho Lâm Minh thật sự rất có hạn, hắn lại không thể trực tiếp mời Lâm Minh gia nhập Thần Mộc thánh địa, cũng chỉ có thể giúp Lâm Minh tìm tài nguyên...
Lâm Minh khẽ mỉm cười, nói:
- Cảm ơn hảo ý của Đoan Mộc huynh, nếu như ngày sau trở về Thánh Ma đại lục nữa, ta chỉ sợ thật sự sẽ phải tới cửa làm phiền.
Lâm Minh tính toán ngày sau tinh luyện đạo luyện dược, mở ra Bát Môn Độn Giáp, Đạo Cung Cửu Tinh trải bằng con đường cho mình, đến lúc đó ắt phải cần mua một chút tài nguyên.
Bàn về nhân mạch, năng lực tìm kiếm tài nguyên, vận dụng lực lượng của một thánh địa tự nhiên dễ dàng hơn nhiều so sánh với Lâm Minh chính mình đi tìm.
- Lâm huynh khách khí.
Đoan Mộc Quần mỉm cười nói.
Đúng lúc này, Mục Dục Hoàng, Mục Phượng Tiên, Mục Băng Vân ba người từ nơi không xa đi tới, ngày hôm qua bởi vì Lâm Minh vội vã gặp Mục Thiên Vũ, chẳng qua là vội vã gặp đám người Mục Dục Hoàng, căn bản chưa kịp nói gì.
Hôm nay, Mục Dục Hoàng đang muốn nói chuyện cùng Lâm Minh một phen, lại liếc thấy đám người Đoan Mộc Quần, Mục Dục Hoàng hơi ngẩn ra, ba người trước mắt tựa hồ không phải là loài người, bọn họ là chủng tộc gì? Từ đâu tới?
Do dự một chút, Mục Dục Hoàng chân nguyên truyền âm nói với Lâm Minh:
- Lâm Minh, ba người này là bằng hữu của ngươi?
Lâm Minh gật đầu.
Không nghi ngờ chút nào, xuất thân của ba người cũng rất có lai lịch, Mục Dục Hoàng cũng không có hỏi nhiều, đang muốn cặn kẽ hỏi thăm Lâm Minh một chút xem trong hai năm qua rốt cuộc hắn có kỳ ngộ gì, vì sao có thể đột phá Toàn Đan nhanh như vậy.
Nhưng là đúng lúc này, một chiếc Linh chu gào thét đi qua đỉnh đầu mọi người, rơi vào trong phòng nghị sự cách đó không xa.
Thấy dấu hiệu nước lửa phía trên chiếc Linh chu này, sắc mặt Mục Dục Hoàng trầm xuống, đây là Linh chu của Âm Dương huyền cung, bọn họ tới Tiểu Yến sơn, tự nhiên vẫn là vì chuyện đàm phán.
Mục Dục Hoàng chân nguyên truyền âm nói với Lâm Minh:
- Lâm Minh, ngươi ở chỗ này chờ, về chuyện tình ngươi bình an trở về, nhất định không nên lộ ra, cũng không cần để cho bất luận kẻ nào biết, nếu không sẽ có người gây bất lợi đối với ngươi.