“Ngài Heronius!”
Chiếc xe bay có biểu tượng quân đội vững vàng dừng lại, viện trưởng của học viện San Feth cười khanh khách bước lên đón: “Lần này phải phiền làm phiền anh rồi.”
“Viện trưởng Mundo.”
Heronius khẽ gật đầu với ông ta, lạnh nhạt chào hỏi.
“Biết anh không thích nói chuyện.” Omega đã qua tuổi trung niên vẫn xinh đẹp dịu dàng cười một tiếng, đưa hai miếng dán ra: “Quy tắc cũ, sau khi dán lên đi vào, chừng nào kết thúc toạ đàm mới có thể đi ra.”
Học viện San Feth là học viện Omega nổi tiếng nhất Đế quốc, toàn bộ học viện có mấy ngàn Qmega cấp bậc xuất sắc, được quản lý rất nghiêm ngặt, nói chung là không cho phép Alpha vào.
Nhưng cũng không phải không có ngoại lệ.
Ví dụ như mỗi năm đều sẽ bị mời ngài nguyên soái đến học viện để triển khai phổ cập kiến thức an toàn về Trùng tộc.
Mà vì để không gây ra náo loạn, Alpha tiến vào học viện cần phải dán miếng dán ngăn tin tức tố ở trên người.
Heronius nhận miếng dán, đưa một miếng cho thanh niên đang theo sát phía sau: “Dán lên đi.”
Ánh mắt của Đồ Cửu khẽ nhúc nhích, xé miếng dán rồi đến gần người đàn ông: “Nguyên soái, thuộc hạ dán giúp ngài, ngài tự dán cũng không tiện.”
Chỉ dán miếng dán mà thôi, sao có thể không tiện chứ?
Chi bằng nói, mấy chuyện này chỉ có tự mình làm là tiện nhất.
Dẫu sao thì tuyến thể của Alpha đều nhỏ và nhẵn, giống với da thịt, khó có thể phân biệt, chỉ có bản thân mới có thể biết được vị trí chính xác, nhờ người ngoài dán giúp, ngược lại phải càng phức tạp hơn một tý.
Huống chi, khác với Omega bất đồng, Alpha trời sinh đã có tính công kích đối với những người cùng giới, trong kỳ rút, khi ngửi được mùi tin tức tố đều chán ghét đến muốn đánh một trận, càng đừng nói đến việc để người cùng giới đυ.ng tới tuyến thể của mình, chuyện đó tuyệt đối không thể.
Nhưng Heronius chỉ nghiêng đầu liếc y một cái, trong mắt mang theo sự bất đắc dĩ nhỏ đến khó phát hiện, ngay sau đó dung túng cúi đầu lộ ra gáy: “Được.”
Đồ Cửu kích động mím môi, cẩn thận giơ tay nhẹ nhàng sờ soạng chỗ hiểm của người đàn ông: “Là ở vị trí này sao?”
“Sang bên trái một ít.”
Giọng nói lạnh lùng thường ngày của người đàn ông lại trầm hơn, có chút khàn khàn: “Ở chỗ đó, dán lên đi.”
Những ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng dán miếng dán vào tuyến thể, ngăn mùi tin tức tố lạnh hơi mang rỉ sét của người đàn ông.
Thanh niên hứng khởi buông tay, trên má thoáng hiện rặng mây đỏ, trong mắt lấp lánh ánh nước, thần thái vô cùng diễm lệ đa tình.
Heronius vốn định đưa miếng dán ra lại dừng một chút.
Đôi mắt vàng chói của anh hơi sâu, tiếng nói khàn khàn: “Xoay qua, tôi dán cho cậu.”
Đồ Cửu tim đập lỡ một nhịp.
Y rất sợ mình sẽ mất bình tĩnh khi bị đàn ông chạm vào, nhưng lại thật sự không nở bỏ cơ hội gần gũi.
Do dự một chút, y mới nghe lời xoay người đưa lưng về phía người đàn ông, dịu ngoan cúi đầu lộ ra sau cổ.
Bàn tay hơi thô ráp của anh chạm vào làn da nóng như thiêu đốt, y gần như lập tức liền rùng mình một cái, trái tim đập loạn xạ.
“Là chỗ này sao?”
Cái tay kia vuốt ve làn da mỏng trên cổ y, cố ý hay vô tình cọ qua tuyến thể mẫn cảm: “Hay là chỗ này?”
Đồ Cửu cắn môi dưới, gần như mất hết sức lực dưới sự đυ.ng chạm của người đàn ông, y thở hổn hển nhẹ nhàng trả lời: “Ở chỗ đó.”
Tiếng nói mềm mại thở nhẹ lọt vào tai, Heronius tức khắc không còn tâm tình trêu thanh niên nữa.
Hắn lấy làm tự hào tự chủ, đối mặt người này khi, lại thật sự có chút bạc nhược.
“Được.”
Sau khi nhanh chóng dán miếng dán lên, anh liền lập tức thu hồi tay, vẻ mặt tự nhiên nhìn về phía viện trưởng Mundo ánh mắt kỳ dị: “Toạ đàm lần này sẽ diễn ra ở đâu?”
“Vẫn là ở hội trường.”
Viện trưởng Mundo kiềm chế thu hồi ánh mắt, dịu giọng đáp lại.
Làm một người trường thành lõi đời, ông ta hết sức rõ ràng nguyên tắc có chuyện có thể hỏi, có chuyện không thể hỏi, thức thời lựa chọn chứng mất trí nhớ ngắn hạn.
“Quy trình cơ bản vẫn giống như những năm trước, sau khi anh lên đài, hãy phổ biến các chủng loại và tính đáng sợ của Trùng tộc, cổ vũ nhóm Omega một chút, để bọn họ nghiêm túc học tập kỹ năng của thầy xoa dịu tinh thần, sau này cũng có thể dốc một phần sức vì các chiến sĩ.”
Trong thời đại giữa các hành tinh, kẻ địch lớn nhất của loài người đã không phải đồng loại, mà là Trùng tộc đáng sợ không ngừng sinh sôi nảy nở.
Sự ổn định và hòa bình trong Đế quốc, không thể tách rời khỏi nỗ lực của những chiến sĩ bảo vệ cửa khẩu của tinh cầu.
Mundo vẫn luôn cảm thấy, Omega có thể được nuôi ở trong nhà ấm, nhưng bọn họ phải biết được nỗi thống khổ của thế giới và những khủng hoảng mà nhân loại đang phải đối mặt.
Bọn họ không thể lên chiến trường, nhưng cũng có thể bỏ ra một phần sức vì quốc gia, ví dụ như, xoa dịu tinh thần những người lính bình thường bị tổn thương vì chiến tranh, mà không phải học những kỹ năng này chỉ để tìm một tấm chồng.
Heronius gật gật đầu, nhìn thoáng qua thanh niên vẫn đang đỏ mặt, bỗng nhiên nhíu nmày.
Học viện San Feth có nhiều Omega như vậy, mà người này lại là một Alpha trẻ tuổi xuất chúng và xinh đẹp.
Anh đột nhiên có chút hối hận đã dẫn theo thanh niên đến đây.
……
“Khi nào nguyên soái đến nhỉ?”
“Cậu gấp cái gì? Tình yêu dâng trào à?”
“Khỏi cần ôm hy vọng gì cả, nguyên soái trưởng thành lâu như thế cũng chưa từng thích một Omega nào, cậu ấy à, xùy……”
“Các cậu biết không? Có tin đồn nói thực ra nguyên soái thích cùng giới, cho nên mới không cưới vợ trong nhiều năm như thế, thậm chí cũng chưa hẹn hò với Omega……”
Trong hội trường to lớn, gần một nghìn tân sinh viên đang xì xào bàn tán sôi nổi.
“Michelle? Michelle?”
Thiếu niên nhỏ xinh có mái tóc dài màu lam đẩy đẩy bạn thân: “Cậu đang nghĩ gì đấy?”
Thiếu niên tóc nâu mắt xanh phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt hoảng hốt lắc lắc đầu: “Không có gì.”
“Thật sao?” Ya"an nghi ngờ nhìn chằm chằm cậu ta: “Gần đây cậu cứ luôn thất thần.”
Cậu ta lo lắng thấp giọng dò hỏi: “Có liên quan với nhà Bleyer sao? Bọn họ bắt nạt cậu hả?”
“Tôi biết ngay ông bố đó không có lòng tốt gì mà, lúc trước nhiều năm như vậy ông ta cũng chưa từng thừa nhận thân phận của cậu, nhưng sau khi cậu kiểm tra ra được lực tinh thần cấp SSS thì mới ra mặt nói muốn nhận cậu về gia tộc……”
Thiếu niên tóc lam bĩu môi, chắc chắn nói: “Ông ta chỉ muốn lợi dụng cậu, dù có thể nào cậu nhất định cũng đừng tin ông ta!”
“Tôi biết.”
Michelle thuận miệng đáp lại, không tự giác nhìn chằm chằm cửa hội trường, lại ngẩn ra lần nữa.
Mãi cho đến khi thanh niên mặc quân phục màu trắng cùng với người đàn ông tóc vàng mắt vàng cao lớn đi vào lễ đường, cậu ta mới thay đổi sắc mặt giữa vô số tiếng kinh ngạc thốt lên.
“Anh?!”