Editor: sukiee
“Nhị sư huynh, muội đói quá.” Sắc mặt Giang Chi giống như muốn thăng thiên đến nơi rồi.
Minh Nhuận sửng sốt, hiểu rõ đi tới, cười cười ra tiếng: “Lại đây đi, huynh nấu cơm cho muội ăn.”
Vừa nói hắn vừa đi đến một bên lấy một cái bình sứ đưa cho Giang Chi: “Đây là Tích Cốc Đan, trước khi đạt Trúc Cơ, nếu là muốn bế quan tu luyện, hoặc là đói bụng, có thể ăn cái này trước.”
“Cảm ơn nhị sư huynh.” Giang Chi vui vẻ nhận lấy.
Kỳ thật nàng cũng có Tích Cốc Đan, nhưng mà nàng đã đói tói hôn mê, không nhớ tới.
Sau khi Giang Chi ăn uống no đủ, cảm ơn nhị sư huynh một phen, lại hỏi: “Nhị sư huynh, hiện tại muội đã thành công dẫn khí nhập thể, có thể học tập một ít pháp thuật cơ sở không?”
Minh Nhuận nhẹ nhàng nói: “Sư tôn đã nói, phải đợi đến luyện khí trung kỳ đã.”
“Vậy nhị sư huynh, huynh có thể giúp muội thiết lập một cái kết giới trường kỳ trong phòng không?” Giang Chi sợ động tĩnh tu luyện quá lớn sẽ khiến người khác chú ý.
“Sư tôn đã giúp muội, còn có Nhuyễn sư muội đều thiết kết giới rồi, các muội có thể yên tâm tu luyện.” Minh Nhuận nói, khiến cho Giang Chi khá an tâm.
Đôi mắt xinh đẹp của Giang Chi có chút kinh ngạc, sau đó thấp giọng hỏi: “Ngày thường sư tôn ở nơi nào vậy?”
Trong tiểu thuyết đều không có đề cập đến nơi ở của sư tôn.
“Sư tôn bình thường đều tu luyện ở Kỳ Hiểm Phong. Cũng không biết tối hôm qua làm sao lại trở lại, còn cho thiết lập kết giới ở phòng các muội.” Minh Nhuận chậm rãi nói
Đỉnh Kỳ Hiểm cách nơi này mấy vạn dặm, nơi đó dân cư thưa thớt, hơn nữa núi non hiểm trở, mãnh thú hung thú rất nhiều, giống nhau không có người đặt chân.
【 Xem ra tối hôm qua sư tôn đã cảm nhận được khí tức của Ma tộc. 】
【 Đáng tiếc, sư tôn đại khái không đoán được Bạch Nhuyễn Nhuyễn cấu kết với Ma tộc. 】
Minh Nhuận nghe được tiếng lòng của Giang Chi, sắc mặt trở nên trầm tư. Chẳng lẽ ngày hôm qua thật sự có Ma tộc tiến vào sao? Nếu thật sự có mà thiên thạch của tông môn cũng chưa có thể phát hiện ra Ma tộc thì xem ra cái tên Ma tộc này tu vi nhất định không thấp.
Hơn nữa Nhuyễn Nhuyễn sư muội ngoan như vậy sẽ thực sự có liên hệ với Ma tộc sao?
Minh Nhuận cau mày, xem ra cần phải chú ý đến Nhuyễn Nhuyễn sư muội một chút.
Bất tri bất giác, hắn đã bắt đầu đem tiếng lòng của Giang Chi để ở trong lòng.
Giang Chi chào nhị sư huynh một tiếng rồi trở về tiếp tục tu luyện.
Nhị sư huynh quả nhiên là người tốt, Bạch Nhuyễn Nhuyễn còn chưa có tới, sư huynh đều đã làm một phần đồ ăn chờ Bạch Nhuyễn Nhuyễn.
Bạch Nhuyễn Nhuyễn ngủ tới rồi giữa trưa còn không có tỉnh, Minh Nhuận lo lắng nàng đã xảy ra chuyện gì, liền đi tới gõ cửa phòng Bạch Nhuyễn Nhuyễn.
Cửa phòng mở ra.
“Nhị sư huynh, làm sao vậy?” Sắc mặt Bạch Nhuyễn Nhuyễn vẫn còn có chút tái nhợt.
“Huynh thấy muội đã tới giữa trưa rồi còn chưa có tỉnh, đồ ăn cũng đã làm được một lúc rồi, có chút lo lắng nên đến đây nhìn xem.”
Minh Nhuận nhẹ nhàng nói, con ngươi xanh thẳm nhìn Bạch Nhuyễn Nhuyễn, “Huynh có học một chút y thuật, nhìn mặt muội tiều tụy như vậy, để huynh giúp muội xem như thế nào?”
Bạch Nhuyễn Nhuyễn sợ hãi sẽ bị nhìn ra việc chính mình đã phá thân, liền lắc lắc đầu: “Không cần, cảm ơn nhị sư huynh.”
“Đây là Bổ Khí Đan, rất tốt cho thân thể.” Minh Nhuận lấy ra một bình sứ đưa cho Bạch Nhuyễn Nhuyễn.
Trên mặt Bạch Nhuyễn Nhuyễn hiện lên nụ cười: “Cảm ơn nhị sư huynh.”
Nàng tiếp nhận đan dược.
“Đồ ăn vẫn còn ấm, muội có muốn ăn luôn không?” Minh Nhuận ôn hòa nhìn nàng.
“Phiền toái nhị sư huynh, lát nữa muội sẽ đi ăn.” Bạch Nhuyễn Nhuyễn thẹn thùng nói.
Minh Nhuận gật đầu, xoay người rời đi.
Mà ở bên kia, Giang Chi đang tu luyện. Hiện tại nàng cuối cùng cũng hiểu được toàn linh căn tu luyện thống khổ như thế nào, vì sao mà ở Tu Tiên giới càng ít linh căn càng tốt.
Bởi vì linh căn càng ít, chỉ cần tu luyện một loại linh căn này thì có thể tăng lên tu vi.