Ánh nắng ban mai nhẹ nhàng xuyên qua tán lá cây, rọi xuống khuôn mặt Lăng Thiên khi hắn đứng trước cổng chính của Huyền Kiếm môn. Dưới sự dẫn dắt của vị lão sư, hắn bước vào khuôn viên của môn phái với trái tim đầy hào hứng và kỳ vọng.
Huyền Kiếm môn nổi tiếng là một trong những môn phái tu tiên hàng đầu trong khu vực, nơi đào tạo ra nhiều bậc cao nhân và đại tiên tôn danh tiếng. Nhưng để trở thành một phần của môn phái này, Lăng Thiên biết rằng mình sẽ phải vượt qua những thử thách khắc nghiệt nhất.
Vị lão sư dẫn Lăng Thiên đến một khu vực rộng lớn, nơi hàng trăm đệ tử khác cũng đang tập trung. Ai nấy đều có vẻ mặt nghiêm nghị, tập trung vào việc rèn luyện. Khi đến một khu vực trống trải, lão sư dừng lại và quay sang Lăng Thiên.
"Đây là nơi các đệ tử mới sẽ trải qua thử thách đầu tiên," lão sư nói, giọng nghiêm nghị nhưng không kém phần khích lệ. "Ngươi cần phải chứng minh lòng quyết tâm và khả năng của mình để được chấp nhận."
Lăng Thiên gật đầu, ánh mắt lấp lánh sự quyết tâm. Hắn bước vào giữa sân, nơi đã được chuẩn bị sẵn cho buổi thử thách. Xung quanh, các đệ tử khác dừng lại để quan sát, ánh mắt tò mò nhưng cũng không thiếu phần thử thách.
Thử thách đầu tiên là một trận đấu tay đôi với một trong những đệ tử kỳ cựu của Huyền Kiếm môn. Đối thủ của Lăng Thiên là Trần Vũ, một thanh niên có vẻ ngoài lạnh lùng, ánh mắt sắc như dao và phong thái tự tin. Trần Vũ đã nổi tiếng trong môn phái với khả năng kiếm thuật điêu luyện và sức mạnh phi thường.
"Ngươi là Lăng Thiên?" Trần Vũ hỏi, giọng nói lạnh lùng nhưng không kém phần tôn trọng. "Ta đã nghe nói về ngươi. Hãy cho ta thấy ngươi có xứng đáng bước chân vào Huyền Kiếm môn hay không."
Lăng Thiên cúi đầu chào, không hề tỏ ra e ngại. "Ta sẽ làm hết sức mình."
Trận đấu bắt đầu với sự chú ý cao độ từ tất cả mọi người xung quanh. Trần Vũ là người tấn công trước, thanh kiếm của hắn phát ra những đường kiếm sắc bén và uyển chuyển. Lăng Thiên nhanh chóng phản ứng, sử dụng kiếm pháp cơ bản mà hắn đã luyện tập bấy lâu để đỡ đòn và tìm kiếm cơ hội phản công.
Dù bị áp đảo bởi tốc độ và sức mạnh của Trần Vũ, Lăng Thiên vẫn giữ vững tinh thần, không ngừng di chuyển và tránh né. Hắn nhận ra rằng chỉ dựa vào kiếm pháp cơ bản sẽ không đủ để đánh bại đối thủ mạnh mẽ này. Hắn cần phải nghĩ ra cách để lật ngược tình thế.
Nhớ lại những bài học và kinh nghiệm đã trải qua, Lăng Thiên quyết định thay đổi chiến thuật. Hắn tập trung vào việc phòng thủ, chờ đợi thời cơ để phản công. Mỗi đòn tấn công của Trần Vũ đều bị Lăng Thiên chặn lại, và dần dần, khoảng cách giữa hai người bắt đầu thu hẹp.
Một cơ hội bất ngờ xuất hiện khi Trần Vũ thực hiện một đòn tấn công mạnh mẽ nhưng có phần liều lĩnh. Lăng Thiên nhanh chóng nhận ra điểm yếu trong chiêu thức và phản công bằng một đường kiếm chính xác, đánh trúng vào điểm sơ hở của Trần Vũ.
Trần Vũ bị đẩy lùi vài bước, ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên. Tuy nhiên, hắn không để sự ngạc nhiên làm mình mất tập trung, ngay lập tức lấy lại thế trận và tiếp tục tấn công. Lần này, cả hai bên đều đã nhận ra sự mạnh mẽ của đối thủ và không ai dám chủ quan.
Cuộc đấu kéo dài, sự căng thẳng và kịch tính tăng lên theo từng phút. Cuối cùng, trong một khoảnh khắc quyết định, Lăng Thiên sử dụng toàn bộ sức mạnh và kỹ năng của mình để tung ra một đòn quyết định. Thanh kiếm của hắn lướt qua không khí, mang theo sự quyết tâm và niềm tin không thể lay chuyển.
Đòn đánh của Lăng Thiên chạm trúng mục tiêu, khiến Trần Vũ không thể đỡ nổi. Trần Vũ ngã xuống đất, thở dốc nhưng ánh mắt lộ rõ sự tôn trọng và công nhận.
"Ngươi thật sự rất mạnh," Trần Vũ nói, giọng nói dù mệt mỏi nhưng đầy khâm phục. "Ta tin rằng ngươi sẽ là một đệ tử xuất sắc của Huyền Kiếm môn."
Lăng Thiên cúi đầu cảm ơn, lòng tràn đầy cảm xúc. Thử thách đầu tiên đã qua, nhưng hắn biết rằng đây chỉ là bước khởi đầu. Con đường phía trước còn dài và đầy gian nan, nhưng hắn sẽ không bao giờ lùi bước.
Vị lão sư bước tới, ánh mắt đầy tự hào. "Lăng Thiên, ngươi đã chứng minh được khả năng của mình. Từ giờ, ngươi chính thức trở thành đệ tử của Huyền Kiếm môn. Hãy tiếp tục rèn luyện và không ngừng cố gắng."
Lăng Thiên cúi đầu trước vị lão sư, cảm nhận được niềm tự hào và trách nhiệm lớn lao. Hắn hứa với bản thân sẽ không bao giờ ngừng nỗ lực, sẽ vượt qua mọi thử thách để chạm đến đỉnh cao của Đạo, trở thành Vô Thượng Tiên Tôn như trong truyền thuyết.