Vô Thượng Tiên Tôn

Chương 1: Hành Trình Bắt Đầu

Thiên Thanh phong, ngọn núi cao nhất trong vùng Thiên Hạc sơn, được phủ kín bởi những đám mây trắng như lụa, tạo nên một cảnh sắc đẹp mê hồn mà bất kỳ ai cũng phải ngước nhìn. Nơi đây là nhà của nhiều bậc cao nhân tu tiên, những người dành cả đời để truy cầu Đạo, tìm kiếm sự bất tử và vượt qua giới hạn của nhân gian.

Giữa không gian tĩnh lặng của buổi sáng sớm, khi mặt trời còn chưa thức giấc, một thanh niên trẻ tuổi đang bước từng bước lêи đỉиɦ Thiên Thanh phong. Người thanh niên này không phải ai khác mà chính là Lăng Thiên, một thiếu niên với đôi mắt sáng ngời và khí chất phi phàm. Lăng Thiên không phải là người bình thường, hắn mang trong mình một số mệnh đặc biệt, một tài năng thiên bẩm khiến nhiều người phải ghen tị.

Lăng Thiên lớn lên trong một gia đình bình thường tại thôn nhỏ dưới chân núi. Tuy nhiên, từ khi còn nhỏ, hắn đã luôn cảm nhận được một sức mạnh kỳ lạ trong mình, một thứ gì đó thôi thúc hắn không ngừng vươn lên và tìm hiểu về thế giới tu tiên. Ngày qua ngày, hắn đã luyện tập chăm chỉ, rèn luyện thân thể và trí óc, chuẩn bị cho một ngày bước chân vào con đường tu tiên gian khổ.

Hôm nay chính là ngày đó. Lăng Thiên đã nhận được lời mời từ một trong những môn phái tu tiên mạnh nhất khu vực, Huyền Kiếm môn, để tham gia buổi tuyển chọn đệ tử. Đây là cơ hội mà hắn đã chờ đợi bấy lâu, và hắn quyết tâm không để vuột mất. Trên vai mang theo một chiếc ba lô nhỏ chứa những vật dụng cần thiết, Lăng Thiên hít một hơi thật sâu, nhìn lêи đỉиɦ núi cao chót vót và bắt đầu bước lên những bậc thang đá.

Mỗi bước chân là một thử thách, nhưng cũng là một sự khẳng định cho ý chí và quyết tâm của hắn. Thiên Thanh phong không phải là ngọn núi dễ chinh phục. Nhiều người đã bỏ cuộc giữa chừng vì không chịu nổi mệt mỏi và khó khăn. Nhưng với Lăng Thiên, hắn biết rằng chỉ cần kiên trì, chỉ cần giữ vững niềm tin, mọi thứ sẽ trở nên khả thi.

Sau vài giờ leo núi, mồ hôi đẫm lưng áo, cuối cùng Lăng Thiên cũng đến được cổng chính của Huyền Kiếm môn. Trước mắt hắn là một cảnh tượng hùng vĩ với những tòa nhà cổ kính, những khu vườn tràn ngập linh khí và những đệ tử đang chăm chỉ luyện tập khắp nơi. Khung cảnh này như một bức tranh hoàn mỹ, mỗi chi tiết đều tỏa ra vẻ đẹp và sự yên bình của một thế giới tiên gia.

Tại cổng chính, một vị lão sư với mái tóc bạc trắng và ánh mắt sắc lạnh đang đứng chờ. Ông ta nhìn Lăng Thiên từ đầu đến chân, rồi khẽ gật đầu hài lòng.

"Ngươi là Lăng Thiên?" lão sư hỏi, giọng nói trầm ấm nhưng không kém phần uy nghiêm.

"Vâng, thưa lão sư. Con là Lăng Thiên." Lăng Thiên đáp lại, cố gắng giữ cho giọng mình thật vững vàng.

"Tốt lắm. Ta đã nghe nhiều về ngươi. Đến đây, ta sẽ đưa ngươi đi gặp chưởng môn."

Lão sư quay người, dẫn Lăng Thiên đi sâu vào trong Huyền Kiếm môn. Trên đường đi, Lăng Thiên không khỏi ngỡ ngàng trước quy mô và sự kỳ vĩ của môn phái này. Mỗi bước chân như dẫn hắn vào một thế giới khác, nơi mà mọi thứ đều toát lên sự thanh cao và huyền bí.

Khi đến trước một tòa điện lớn, lão sư dừng lại và ra hiệu cho Lăng Thiên chờ đợi. Sau vài phút, cánh cửa điện mở ra, và một giọng nói uy nghiêm vang lên từ bên trong.

"Mời vào."

Lăng Thiên bước vào, trái tim đập mạnh trong l*иg ngực. Trước mắt hắn là một người đàn ông trung niên, khuôn mặt nghiêm nghị nhưng ánh mắt lại vô cùng hiền hòa. Đây chính là chưởng môn của Huyền Kiếm môn, một người có danh tiếng lẫy lừng trong giới tu tiên.

"Lăng Thiên, ta đã nghe nhiều về ngươi," chưởng môn nói, mắt nhìn chăm chú vào hắn. "Ngươi có sẵn sàng chấp nhận mọi thử thách để trở thành đệ tử của Huyền Kiếm môn không?"

"Con sẵn sàng, thưa chưởng môn!" Lăng Thiên đáp, giọng nói chứa đầy quyết tâm.

"Rất tốt. Từ giờ phút này, ngươi sẽ là một phần của Huyền Kiếm môn. Hãy chuẩn bị tinh thần, con đường phía trước sẽ không hề dễ dàng. Nhưng ta tin rằng, với sự kiên trì và tài năng của ngươi, ngươi sẽ vượt qua mọi thử thách và trở thành một người tu tiên xuất chúng."

Lăng Thiên cúi đầu, lòng tràn đầy cảm xúc. Hành trình của hắn chỉ mới bắt đầu, nhưng hắn biết rằng mình đã đi đúng hướng. Với bước chân đầu tiên này, Lăng Thiên hứa với bản thân sẽ không bao giờ ngừng cố gắng, không bao giờ ngừng vươn lên để chạm đến đỉnh cao của Đạo, trở thành Vô Thượng Tiên Tôn.