Người Chơi Số 4

Chương 31: Nhà an toàn của Lục Minh

Căn nhà này không có nhiều dấu vết có người sinh sống - dù sao nơi này cũng chỉ là một trong những nhà an toàn của Lục Minh, là một nơi mà Lục Minh tạm thời dừng chân, tạm thời nghỉ lại. Cái kiểu không quá quan trọng.

Thậm chí, hóa đơn tiền điện nước của căn nhà đều đã bị nhét đầu trong hòm thư, Lục Minh nhìn rồi cũng không để ý, cũng có ý định đóng tiền điện nước - hắn cũng không quan tâm trong phòng có điện có nước hay không.

Cao Nghĩa Thịnh dường như có chút nhịn không được xung quanh toàn bụi bặm, nhìn thấy Lục Minh chỉ cẩn thận lau mỗi sô pha liền đặt mông ngồi xuống, Cao Nghĩa Thịnh cắm răng, không hạ được quyết tâm làm bẩn âu phục mới thay của mình.

"Thôi vậy... Tôi biết tôi đi theo cậu chính là làm bảo mẫu..."

Anh ta lải nhải nói, chủ động đi đến phòng chứa đồ, lấy cây chổi chuẩn bị quét dọn. Lục Minh nhìn qua Cao Nghĩa Thịnh, cũng không quan tâm, chỉ sờ sờ chỗ nhô lên bằng gỗ ở mép bàn trà, ngón tay cái dùng lực, mặt sàn bên cạnh sô pha ong ong một tiếng, một cái bệ nhỏ hình tròn dần dần nhô lên, một chiếc điện thoại bị mã hóa được đưa lên trước mặt Lục Minh.

Hắn mở máy, nhìn lượng pin - 87%. Hắn lại nhìn hộp thư thoại trong điện thoại, trong đó phần lớn là tin nhắn thoại do cùng một người gửi tới.

Tin cũ nhất chính là cuối tuần trước. Còn thời gian tin mới nhất gửi tới chính là cách đây 13 phút.

Hắn tùy ý mở ra một tin nhắn thoại, một giọng nói âm trầm khàn khàn vang vọng khắp cả căn phòng.

"Lão đại, tôi là Joshua, có người đang đến tìm ngài, nhận được xin trả lời."

"Vẫn là tôi, Joshua, không biết ngài có nhìn thấy tin nhắn thoại tôi gửi cho ngài không? Thôi bỏ đi, tôi nói thẳng, bên Sargeras có một việc, chỉ đích danh muốn tìm ngài. Cuộc mua bán này Sargeras ra giá không nhỏ, tôi cảm thấy ngài nên nhận."

"Lão đại? Vẫn là tôi Joshua, ngài bây giờ đang ở đâu, tôi muốn nói chuyện qua với ngài về việc mà Sargeras muốn ủy thác."

"Tử Thần! Lão đại!? Cầu xin ngài cứu tôi đi, tên Sargeras này điên rồi! Anh ta nói với tôi, việc này của anh ta phải do ngài ra tay! Tôi không tìm thấy ngài, anh ta liền muốn gϊếŧ cả nhà tôi!"

Nói chung...

Chính là ý tứ như vậy...

Cao Nghĩa Thịnh đang lau nhà, cũng nghe được một loạt tin nhắn thoại này, anh ta giơ cây lau nhà lên, đi đến trước mặt Lục Minh, nhìn Lục Minh dường như lại tắt máy lại lần nữa, Cao Nghĩa Thịnh Không khỏi hỏi: "Không có hứng thú?"

"Không có hứng thú." Lục Minh đương nhiên không hề quan tâm.

Ủy thác trong hiện thực làm sao thú vị bằng hệ thống phó bản toàn cầu?

Nghe được câu trả lời của Lục Minh, Cao Nghĩa Thịnh mỉm cười.

"Cái người Sargeras đó tôi có biết, biệt hiệu Hoàng đế, thủ lĩnh của thế giới ngầm, nắm trong tay hơn vài tổ chức sát thủ và tổ chức khủng bố quy mô lớn, cậu không sợ đắc tội anh ta?"

Lục Minh lắc đầu.

Hắn, một mình cô độc, đừng nói đến Hoàng đế, ngay cả đại thống lĩnh của Đế quốc hắn cũng không sợ. Mà địa vị thân phận của hai người này căn bản không thể so sánh.

Hoặc có thể nói...

Nếu không phải không có thông tin xuất hiện của Sargeras, không truy tìm được vị trí của Sargeras... e rằng bây giờ ai sợ ai còn phải nói lại.

Điện thoại lập tức tắt máy.

Chính vào giờ phút này, điện thoại lại bỗng nhiên rung động. Lục Minh cúi đầu nhìn điện thoại, lại thấy cái tên Joshua hiện lên trên người gọi đến. Nghĩ một chốc, Lục Minh bấm nút trả lời. Hắn không lên tiếng, chỉ lắng nghe.

Mà phía đối diện lại truyền đến một giọng nam vừa trầm thấp lại có chút sợ hãi.

"Tử Thần, ngài cuối cùng cũng nghe điện thoại rồi."

"Ừ."

Lục Minh đáp lại, chỉ một tiếng ừ.

Cũng chỉ có một tiếng ừ.

Này dường như biểu lộ thái độ của hắn.

Có thể nghe được ở đầu dây bên kia, giọng nói của Joshua đột nhiên cao hơn.

Anh ta cao giọng hét lên: "Thấy không? Thấy không! Tôi đã nói là tôi không thân với cậu ta! Không thân! Tôi chỉ là người đại diện cũ của cậu ta thôi, là cũ đó các anh có biết không? Cậu ta đã đi ra ngoài làm một mình bao nhiêu năm rồi? Hiện tại các anh vì tìm cậu ta, mà bắt cóc tôi và người nhà tôi! Các anh bị bệnh à!"

Cao Nghĩa Thịnh ở ngay bên cạnh.

Sau khi anh ta nghe được lời Joshua nói, liền nhịn không được, suýt chút nữa thì bật cười ra tiếng.

Từ tính cách của Tử Thần có thể nhìn ra được, Tử Thần này, cơ bản là không có bạn bè, hắn cũng hoàn toàn không quá để ý đến điều đó —— ngoại trừ Hi Vọng, ngay cả Cục an ninh cũng không tìm được chỗ sơ hở và điểm yếu của Tử Thần.

Mà hiện tại, Sargeras dùng việc bắt cóc cả nhà Joshua để tìm Tử Thần. . . . . .

Hành vi này, thật sự là rất buồn cười.

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng "Bốp".

Dường như có người đánh Joshua một bạt tai.

Joshua không ồn ào nữa, mà đầu dây bên kia cũng truyền đến giọng nói khác.

"Tử Thần, là cậu à?"

"Là tôi."

"Tôi là Sargeras."

"À."

Lục Minh không biết đầu dây bên kia có thật sự là Sargeras hay không, cũng không quan tâm.

Hắn à xong, liền trực tiếp mở miệng: "Hiện tại tôi không nhận việc, đi tìm người khác đi. Còn Joshua, lúc tôi mới vừa vào nghề, đã kiếm cho Joshua không ít tiền, đôi bên không ai nợ ai, hiện tại các anh bắt anh ta, muốn chém muốn gϊếŧ gì thì tùy ý, chỉ cần các anh nhớ kỹ, đừng đến tìm tôi gây chuyện, như vậy, tương lai chúng ta còn có thể có cơ hội làm giao dịch—— dưới hình thức ủy thác."

Nói xong, Lục Minh liền muốn cúp điện thoại.

Nhưng mà câu tiếp theo của Sargeras lại làm cho Lục Minh tạm dừng động tác, cũng làm cho sắc mặt Cao Nghĩa Thịnh thay đổi kịch liệt.