Cấp 3 (0/300).
Cấp 4 (0/400).
Cấp 5 (0/500).
Cấp 6 (0/600).
Đến lúc này, điểm kinh nghiệm của hắn đã cạn kiệt rồi.
Còn các điểm thuộc tính chưa được phân bổ của hắn đã lên đến 5 điểm.
Khi hắn nhìn vào bảng thuộc tính một lần nữa, hắn thấy các vật phẩm liên quan đến cường độ linh hồn rất cao giá thì trong lòng Lục Minh tính toán kế hoạch.
"Điểm thuộc tính có thể làm tăng sức mạnh, thể chất, nhanh nhẹn, tinh thần và nhận thức nhưng mà không thể làm tăng cường độ linh hồn được sao."
"Cường độ linh hồn rất đặc biệt."
Điều này là hiển nhiên rồi.
Lục Minh không biết làm thế nào để tăng cường cường độ linh hồn cả.
Sau khi suy xét một chút, hắn phân bổ toàn bộ năm điểm thuộc tính vào nhận thức.
Từ trước đến nay nhận thức là thế mạnh của Lục Minh, cộng thêm 10 điểm nhận thức từ bẩm sinh nên càng làm cho năm giác quan của Lục Minh trở nên nhạy bén hơn, hắn dễ dàng phát hiện được nguy hiểm hơn.
Thậm chí...
Sau khi bổ sung năm điểm nhận thức này, Lục Minh cũng cảm thấy năng lực cảm nhận u hồn của mình cũng được tăng lên một chút.
"Có phải thuộc tính nhận thức và năng lực tâm linh có mối liên hệ ngầm gì đó không?"
Có lẽ là vậy.
Đáng tiếc là màn hình thông tin cá nhân không tiết lộ gì nhiều, Lục Minh chỉ có thể tự mình từ từ tìm hiểu.
Sau đó, Lục Minh thử quơ tay, giơ chân lên.
Hắn cảm thấy lúc chuyển động thì cơ thể của mình chậm lại...
Tất nhiên Lục Minh, người mà có khả năng khống chế cơ thể mạnh mẽ, hắn biết rõ rằng không phải do mình chậm lại, mà là nhận thức của hắn trở nên mạnh mẽ hơn, từ đó khiến động tác của hắn chậm lại.
"Cái gì cũng có nhược điểm cả."
Nếu bản thân mà biết được có nguy hiểm đang tới gần nhưng không phản ứng kịp, thì nó còn tệ hơn cả việc ta không biết có nguy hiểm nữa.
Bởi vì cảm giác này giống như là cảm nhận được cái chết đang đến nhưng bạn không thể làm bất cứ điều gì cả, chắc chắn cũng không tuyệt gì rồi.
"Phải có năm điểm thuộc tính cơ bản để bổ sung cho nhau mới được."
Lấy trận chiến tay đôi ra làm ví dụ đi.
Thì dù ta có sức mạnh nhưng mà không có sự nhanh nhẹn, thì coi là mạnh nhưng mà chậm để kịp thời đánh đối phương, đó cũng như đánh như không đánh mà thôi.
Còn nếu trường hợp ta có độ nhanh nhẹn mà đòn đánh không mạnh mẽ đi, thì khi đó ta sẽ không chỉ không chịu được đòn tấn công của đối phương, mà ngay cả một chuyển động nhỏ thôi cũng có thể gây ra chấn thương rồi.
Trong năm thuộc tính, Lục Minh không nắm rõ vai trò của thuộc tính tinh thần là gì nhất, tinh thần có lẽ là bao gồm sự tập trung và tinh lực.
Khi đánh nhau, nếu hắn thiếu tập trung và tinh lực chắc chắn sẽ xảy ra tai nạn ngoài ý muốn rồi.
Hơn nữa, có khi trạng thái tinh thần cũng liên quan đến mức độ kiểm soát các chuyển động của hắn - việc mất tập trung và làm mất khống chế các chuyển động tấn công cũng là điều rất có thể xảy ra.
Chưa kể đến thuộc tính nhận thức.
"Vậy là mình phải cân bằng cả năm thuộc tính mới được sao?"
Trải qua mấy lần thử nghiệm, Lục Minh nghi ngờ có lẽ mình đã sai.
Nhưng điều này không quan trọng.
Sau này hắn sẽ rút kinh nghiệm sau.
Hi Vọng ở bên cạnh cũng học theo Lục Minh, đi đi lại lại
Điều này lập tức khiến Cao Nghĩa Thịnh bị mê hoặc.
Nhưng Lục Minh và Hi Vọng, một người một chó, đều không thèm để ý đến Cao Nghĩa Thịnh
Cả hai chỉ phối hợp chơi đùa với nhau mà thôi
Cho đến khi Lục Minh lại ngồi xuống.
Đột nhiên trên màn hình trước mặt hắn mở rộng.
Thương thành.
...
Trên đó ghi đơn giản vài câu chữ.
Nó viết: Du hí tệ còn lại: 1500.
Ở giữa có năm vật phẩm.
Ngoài ra còn có thời gian đếm ngược làm mới ở phía dưới: 6 ngày, 20 giờ và 22 phút.
Các vật phẩm trong thương thành có thể mua vào đúng lúc 0:00 thứ hai hàng tuần.
Lục Minh cũng không tìm được chữ "bán ra" nào cả.
Vì vậy, thương thành này chỉ có bán hàng chứ không mua về.
Trọng tâm vẫn là năm vật phẩm được ra mắt tại thương thành trong tuần này.
Đầu tiên chính là một thanh AK47.
"AK47"
"Loại hình: Đạo cụ"
"Chất lượng: màu trắng bình thường"
"Tác dụng: Bóp cò!"
"Điều kiện trang bị: Sức mạnh 3, Thể chất 4."
"Lưu ý: Được sản xuất bởi một xưởng nhỏ, tặng kèm 500 viên đạn, một vật cần thiết phải có khi đang ở nhà và đi du lịch."
"Giá bán: 300 du hí tệ."
Đánh giá từ vẻ bề ngoài thì đây là một khẩu AK thô ráp và có thể sử dụng được.
Vấn đề là đây là vật phẩm được chứng nhận bởi hệ thống phó bản toàn cầu, hắn có thể đem cái này vào phó bản để tự vệ - nhưng súng được sản xuất trong thế giới thực thì không thể.
Lục Minh không quan tâm đến khẩu súng này lắm mà chỉ nhìn vật phẩm thứ hai.
“Hộp băng đạn dược.”
“Loại hình: đạo cụ”
“Chất lượng: xanh tinh xảo.”
“Tác dụng: Mỗi ngày sử dụng thoải mái, tự động tiếp 100 viên đạn đa dạng.”
“Lưu ý: Bạn vẫn lo lắng về việc không đủ đạn dược? Đây là vật phẩm dành cho các bạn, mua đi, mua đi!”
“Giá bán: 500 du hí tệ.”
Không có đạn thì súng chỉ là que lửa.
Và những viên đạn được sản xuất trong thế giới thực không thể đưa vào phó bản được - vì vậy loại vật phẩm không chỉ có thể tạo ra các loại đạn mà còn được chứng nhận như này rất quý giá.
Nhưng thành thật mà nói.
Lục Minh rất không thích dùng súng lắm.
“Thuốc phục hồi sự sống vi mô”
“Loại hình: đạo cụ”
“Chất lượng: trắng bình thường”
“Tác dụng: Chữa lành vết thương, chữa khỏi bệnh tật, thậm chí giải khát, bổ sung calo.”
“Lưu ý: Ai dùng thì người đó biết nhé!”
“Giá bán: 200 du hí tệ.”
Vật phẩm thứ ba là lọ thuốc - tương tự như thuốc Sinh Mệnh.
Về món vật phẩm lần này, Lục Minh không nói nhiều lời mà lấy luôn.
Không ai hiểu rõ giá trị của nguồn lực y tế hơn hắn - đôi khi thứ này có thể có thể cứu cả mạng sống.
Thế là, từ mười cột vật phẩm thì bây giờ Lục Minh chỉ còn lại tám cột.