Sau Khi Beta Xã Súc Kết Hôn Cùng Alpha Đỉnh Cấp

Chương 7

Quý Dư rút khăn giấy trên bàn trà lau lau, tiện tay ném vào thùng rác phía sau, cả quá trình cậu đều rất kiềm chế, ngoại trừ ga giường hơi xộc xệch thì không làm bẩn chỗ nào.

Cậu tự cho rằng đã tìm được lý do, nên yên tâm thoải mái ném chuyện này ra sau đầu, sau đó đứng dậy đóng cửa sổ phòng ngủ, rồi chui vào giường nhắm mắt và từ từ đi vào giấc.

Lúc Quý Dư ngủ, mặt mũi giãn ra trông rất thoải mái, má áp vào gối, hơi ép ra một chút thịt má phúng phính, mặt hơi đỏ, như thể khuôn mặt thanh tú ấy được đánh lên lớp phấn má hồng rực rỡ vậy.

Thương Viễn Chu không được nhìn thấy cảnh này, nếu không sẽ biết được giữa tưởng tượng và hiện thực của mình khác nhau đến thế nào.

Trong trang viên rộng lớn trên đỉnh núi, Thương Viễn Chu đang tắm để xua đi mùi rượu, từ lúc nhìn thấy Quý Dư, ý nghĩ khao khát muốn giải tỏa đã không ngừng gào thét trong đầu anh.

Alpha từ từ nhắm mắt, mày nhíu lại, trông có vẻ hơi mất kiên nhẫn, động tác trên tay liên tục không ngừng, phát ra tiếng nước chảy nhóp nhép.

Trong đầu là cảnh ở bữa tiệc tối, khác với lúc đó, Thương Viễn Chu đã bước xuống, đè người ta lên bàn trong ánh mắt kinh ngạc của Quý Dư, cắn mạnh vào cái gáy trắng nõn ấy.

Tuyến thể kém phát triển của Beta bị ép rót vào tin tức tố vị rượu đắng, vì luồng tin tức tố xâm nhập vào người mà đau đớn vùng vẫy, nước mắt mặn chát rơi xuống, nghẹn ngào hỏi anh là ai.

Họ đã gặp nhau ở đâu chưa.

Dáng người cậu cũng coi như cao ráo, nhưng dưới sự áp chế của Alpha, cậu chẳng thể giãy giụa nổi, Thương Viễn Chu đè lên là có thể che khuất hoàn toàn Quý Dư.

Quý Dư sẽ khóc, sẽ đau, sẽ cầu cứu những người xung quanh, nhưng không ai dám tiến lên giúp cậu.

Thương Viễn Chu sẽ nói với cậu rằng, cậu phải ngoan, nếu không sẽ lột sạch quần áo của cậu trước mặt mọi người, Beta đáng thương ấy sẽ sợ hãi run rẩy, khi phát hiện không ai có thể giúp mình liền rơi vào tuyệt vọng.

Sau đó sẽ run rẩy vòng tay ôm lấy cổ Thương Viễn Chu, gọi Thương Viễn Chu là chồng, nức nở nói mình sẽ ngoan, sẽ nghe lời, muốn làm gì cậu cũng được.

Thương Viễn Chu sẽ hài lòng đưa người về, làm hết những chuyện mình muốn làm, Beta đáng thương mệt mỏi rã rời sẽ từ từ nhắm mắt ngủ thϊếp đi…

Trong vòng tay anh.

Vòi hoa sen trong phòng tắm được mở, dòng nước cuốn trôi thứ gì đó trên tay, Thương Viễn Chu mở mắt rồi vuốt tóc, đôi mắt lộ ra vẻ sắc bén lạ thường, trong đôi mắt hẹp dài là một màu sâu thẳm, như đang ấp ủ một cơn bão.

Ban đầu anh không định tìm Quý Dư, anh muốn buông tha cho Quý Dư, vốn là nghĩ như vậy.

Khi biết Quý Dư đã rời khỏi thành phố A vào kỳ nghỉ hè sau khi tốt nghiệp trung học, Thương Viễn Chu đã đè nén tất cả những suy nghĩ điên cuồng của mình.

Có lẽ ông trời cũng muốn buông tha cho Quý Dư, nên mới để Quý Dư rời đi vội vàng như vậy.

Thương Viễn Chu không đi hỏi thăm tin tức của Quý Dư, anh phân hóa thành Alpha, được nhà họ Thương chính thức nhận về, bắt đầu bộc lộ tài năng và dần nắm quyền trong nhà họ Thương.

Quỹ đạo cuộc đời của anh bắt đầu hoàn toàn tách biệt với Quý Dư, dù không cố tình tránh né nhưng anh cũng không còn nghe được bất kỳ tin tức gì về Quý Dư nữa.

Năm năm trôi qua, anh tự thấy mình đã buông bỏ Quý Dư rồi, hiện tại anh là người nắm quyền trong nhà họ Thương, là Alpha đỉnh cấp, sẽ không còn giống như thời niên thiếu có những ý nghĩ bệnh hoạn với một Beta bình thường nữa.

Nhưng khi nhìn thấy Quý Dư xuất hiện tại buổi tiệc rượu, suy nghĩ Quý Dư có khả năng sẽ kết hôn với một Beta khác vẫn khiến Thương Viễn Chu hiểu rõ, anh vĩnh viễn không thể bình tĩnh chấp nhận khả năng này.

Quý Dư sẽ không chấp nhận Alpha, cũng sẽ không chấp nhận Omega, anh bị xếp vào loại người mà Quý Dư tuyệt đối sẽ không đến gần.

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Thương Viễn Chu lại ôm hi vọng nghĩ năm năm trôi qua, biết đâu Quý Dư cũng bằng lòng thử với Alpha thì sao.

Dù sao năm năm qua anh cũng đã trưởng thành hơn rất nhiều, anh có thể kiềm chế những suy nghĩ của mình, đè nén những suy nghĩ đen tối và u ám kia, trở thành một người yêu chu đáo và trưởng thành.

Nhưng nếu Quý Dư vẫn không thể chấp nhận Alpha…

Thì sự phân hoá thành Alpha và quyền thế mà Thương Viễn Chu sở hữu, cũng có thể khiến anh đảm bảo rằng…

Ngoại trừ anh, sẽ không có ai dám đến gần Quý Dư.

Thương Viễn Chu không thể không thừa nhận, anh quả thực không phải người tốt, nếu anh và Quý Dư không thể, vậy anh cũng sẽ không để Quý Dư ở bên bất kỳ Beta nào.

Anh khao khát Quý Dư một cách bệnh hoạn, loại khao khát này từ thời trung học, đã mang theo du͙© vọиɠ chiếm hữu điên cuồng.