Cuối tháng 11, cuộc thi LOL thường niên của câu lạc bộ thể thao điện tử bắt đầu diễn ra.
Cuộc thi trong trường không chỉ dành cho các thành viên trong câu lạc bộ mà còn dành cho tất cả các sinh viên của trường. Vừa mở đăng ký đã có rất nhiều người đến báo danh, vì đội vô địch cuối cùng có thể nhận được 100 tệ mỗi người, còn nhận được giấy chứng nhận giải thưởng, điều này sẽ giúp cộng thêm điểm rèn luyện vào cuối năm học, mà điểm này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến việc nhận học bổng.
Giới tính của các sinh viên tới báo danh đều là nam.
Các trận đấu vòng loại đều khá đơn giản, sau đó các đội viên được kết hợp lại để vào vòng loại trực tiếp, thay vì loại các đội, những đội viên có thành tích kém trong mỗi trận đấu thì sẽ bị loại, sau đó thăng cấp dần dần. 3 đội cuối cùng sẽ tranh tài trong trận chung kết. Trận chung kết sẽ được tổ chức tại giảng đường của trường, màn hình thi đấu sẽ được chiếu trên màn hình lớn, sau đó các khách mời chuyên nghiệp do câu lạc bộ mời tới sẽ bình luận và cuối cùng chọn ra đội chiến thắng cùng đội viên xuất sắc.
Vòng đấu loại kéo dài 3 tuần, Lục Miên thực sự rất muốn tham gia, chỉ là sắp tới cuối kỳ, cô còn rất nhiều việc phải làm. Trên máy tính cũng còn có rất nhiều code chờ cô viết xong, Ngô Húc cũng thường xuyên đến tìm cô thảo luận về game, cô thật sự không rút ra được thời gian rảnh để tham gia cuộc thi này.
Hầu hết những người tham gia cuộc thi này đều là sinh viên năm nhất và năm hai, mà cô, một đàn chị năm ba, không chơi cùng họ được nữa.
Vào một buổi chiều nắng đẹp nào đó, Lục Miên và Ngô Húc đang ngồi trong thư viện, mỗi người một chiếc máy tính, đang xây dựng mô hình sơ bộ của game, ánh mắt Ngô Húc thỉnh thoảng lại nhìn về phía Lục Miên. Cô đang ngồi bên cạnh cửa sổ kính trong suốt, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu lên người cô, tỏa ra những ánh sáng ảo diệu. Những ngón tay thon dài đang gõ nhanh thoăn thoắt trên bàn phím, viết ra những chuỗi code rất phức tạp, cô đeo kính đen, ánh mắt sâu thẳm, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, trong đầu suy nghĩ và tính toán rất nhanh.
Trong Viện có không ít đàn em, thường đùa nhau gọi Lục Miên là nữ thần, đến bây giờ Ngô Húc mới thực sự cảm thấy được, trên người cô đúng là có toát ra được khí chất của thần.
Đúng lúc này, điện thoại của Lục Miên đột nhiên reo lên, kéo cô ra khỏi thế giới số liệu, cô nhanh chóng nhấc máy, giọng nói oang oang của Lão Côn vang lên từ trong điện thoại: “Đại thần, giang hồ cấp cứu!!”
“Cậu nhỏ tiếng thôi, tôi có thể nghe thấy được.” Lục Miên đỡ điện thoại trên vai, đè giọng xuống thấp, ngón tay vẫn gõ nhanh trên bàn phím.
“Hôm nay trận chung kết LOL tổ chức, kết quả có một đàn em đột nhiên có chuyện nên không thể đến được! Đây không phải là muốn kéo chân chúng ta sao!” Giọng nói của Lão Côn rất lo lắng.
“Tôi thấy cũng không có gì to tát, các cậu cứ tùy tiện tìm một người thay cậu ta là được rồi, dù sao khán giả cũng không biết đội viên tham gia là ai.” Lục Miên thầm giọng nói.
“Đúng vậy, vậy nên bọn em mới gọi cho chị đây! Cái cậu đàn em kia chơi vị trí hỗ trợ, mà hỗ trợ của đàn chị đỉnh như vậy, có thể đến cứu giúp không?”
“…”
“Bọn em cũng đang tìm người tạm thời, nhưng đều là những người quá gà không lên được sân khấu. Hình ảnh của trận đấu sẽ được chiếu trong giảng đường để biểu diễn, sẽ có rất nhiều sinh viên đến xem, đồng thời sẽ phát sóng livestream trên mạng. Nghe nói chủ tịch còn mời một khách mời thần bí đến đây, là người chuyên nghiệp đấy, liếc mắt cũng có thể biết chúng ta kéo bừa một người lên chơi, chắc chắn không ổn, tốt xấu gì cũng là trận chung kết, chúng ta cũng phải chơi cho ra trò chứ?”
Lục Miên nhìn đồng hồ, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, tôi tới ngay.”
“Tầng 3 của tòa sinh hoạt chung nhé, chúng em đợi chị!”
Sau khi cúp điện thoại, Lục Miên bắt đầu thu dọn máy tính, cho vào trong cặp.
“Lại là mấy người ở câu lạc bộ thể thao điện tử à?”
“Ừm, có một cuộc thi nên tạm thời qua thế chỗ.” Lục Miên thu dọn đồ đạc trên bàn rồi giải thích.
Ngô Húc có chút khó chịu: “Chơi game rồi lại còn thi đấu, có gì để mà thi thố chứ, giành được chiến thắng thì sao, cũng chẳng có ý nghĩa gì.”
“Thành kiến khá nặng đấy.” Lục Miên lười quan tâm cậu ta, quay người đi ra khỏi thư viện.
Lão Côn đợi Lục Miên ở lối vào tòa sinh hoạt chung, rồi dẫn Lục Miên đến khán phòng trên tầng 3.
Bên trong có một số sinh viên đang ngồi, chờ trận đấu bắt đầu, Lý Huy và Tần Nam đang điều chỉnh máy chiếu trên màn hình lớn ở giữa, chút nữa hình ảnh trên màn hình trận đấu sẽ được chiếu lên màn hình này.
“Cứu tinh tới rồi!” Lão Côn búng tay với nhóm người Tần Nam, Lý Huy ngẩng đầu mỉm cười: “Được đấy Lão Côn, có thể mời được cả đại thần tới tận đây.”
“Hề hề.” Lão Côn gãi gãi đầu: “Tý nữa thi đấu có cái hay để xem rồi.”
“Chủ tịch, người ở đây cũng quá ít rồi.” Lục Miên nhìn xung quanh khán phòng: “Chẳng lẽ là chưa đến đông đủ?”
“Sinh viên chơi game ở F Đại của chúng ta cũng không nhiều, đa số đều ở thư viện, quá yêu thích học hành.” Tần Nam cũng bất đắc dĩ, nhưng lập tức nói: “Cứ đợi chút, độ nổi tiếng rất nhanh sẽ tăng lên thôi.”
“Tôi cũng không biết ông lấy đâu ra sự tự tin này đấy?” Lý Huy lắc đầu, uể oải nói.
“Hứ, đợi chút nữa khách mời thần bí tới…” Tần Nam không nói nữa, mà tỏ ra vẻ thần bí, nói với Lục Miên: “Một chút nữa em sẽ biết ngay.”
Lão Côn dẫn Lục Miên vào hậu trường chuẩn bị, có hơn 10 chiếc laptop được đặt trên chiếc bàn dài ở hậu trường, 5vs5, chút nữa các thí sinh sẽ tranh tài ở đây.
“Sao không lên sân khấu thi đấu?” Lục Miên không hiểu hỏi Lão Côn.
“Có một số sinh viên xấu hổ, không quen với việc chơi game trước mặt người khác, nhiều người quá thì sẽ căng thẳng, ảnh hưởng đến khả năng phát huy.” Lão Côn giải thích.
Lục Miên gật đầu, tùy tiện tìm một chiếc laptop, điều chỉnh thử tính năng một chút, cũng ổn đấy, cô thuận miệng hỏi: “Vị khách mời thần bí mà chủ tịch mời là ai thế?”
“Em cũng không rõ.” Lão Côn nhún nhún vai: “Tên kia mồm miệng kín lắm, không chịu hé ra nửa chữ.” Cậu ta rót cho Lục Miên một cốc nước đặt xuống bàn, đến lúc này, các thí sinh đều đã lần lượt đến đông đủ, làm quen với nhau một chút rồi ngồi xuống, đăng nhập vào game.
Lão Côn khích lệ tinh thần trước trận đấu: “Chút nữa mọi người cứ bình tĩnh chơi, toàn bộ quá trình thi đấu sẽ được livestream trên trang web Xianyu, đến lúc đó Tô Huyền sẽ bình luận và giải thích trực tuyến trận đấu này.”
“Đó có phải là…nữ MC nổi tiếng nhất trên Xianyu – Tô Huyền không?”
“Đờ mờ! Nữ thần của tôi!!!”
“Các anh mời cô ấy bằng cách nào vậy!!!”
Các tuyển thủ trạch nam lập tức bùng nổ, ban đầu vẫn vô hồn như trên mây, đến bây giờ đều bừng bừng khí thế, nhiệt huyết phấn chấn, chỉ trong phút chốc, Tô Huyền không hổ là nữ thần của các trạch nam, hiệu ứng này quả không thể đùa được.
“Có thể mọi người không biết.” Lão Côn có chút kiêu ngạo, uống một ngụm nước tiếp tục giải thích: “ Tô Huyền cũng tốt nghiệp F Đại, câu lạc bộ thể thao điện tử của chúng tôi là do cô ấy thành lập. câu lạc bộ thể thao điện tử khi đó dưới sự dẫn dắt của cô ấy đã giành chức vô địch giải LOL cho sinh viên các trường đại học trên toàn quốc.”
Nhắc lại những ngày đó, Lão Côn thực ra chỉ là được nghe các tiền bối cũ kể lại, thổn thức không thôi, thời kỳ huy hoàng năm đó, nhưng sau khi Tô Huyền rời đi, câu lạc bộ thể thao điện tử vẫn chưa có người thừa kế tốt, thế nên đến bây giờ, câu lạc bộ cũng đã tương đối lụn bại giữa rất nhiều những câu lạc bộ xuất sắc hơn. Lần này, Tần Nam mới Tô Huyền bình luận livestream, có lẽ là muốn mượn cơ hội này để vực dậy câu lạc bộ.
“Vậy vị giám khảo khách mời thần bí chính là đàn chị Tô Huyền sao?” Lục Miên ngẩng đầu lên hỏi Lão Côn.
Lão Côn lắc đầu: “Hình như là người khác, Tô Huyền sẽ không đến đây mà chỉ là bình luận online, hơn nữa nghe chủ tịch nói, vị khách mời thần bí này, là do đàn chị Tô Huyền giúp chúng ta mời tới.”
Nghe có vẻ rất lợi hại đấy.
Gần đến giờ thi đấu, Lục Miên chào hỏi và làm quen với từng người trong đội, thảo luận về chiến lượng cũng như phương pháp chơi, phiên bản hiện tại đã được nâng cấp lên S7, khác với phiên bản Lục Miên chơi khi còn học cấp 3. Khu vực đường rừng có sự thay đổi, cũng có nhiều tượng sát thủ cũng đã được sửa đổi, nhưng nhìn chung thì không có quá nhiều khác biệt.
Bầu không khí bên ngoài hội trường nhanh chóng náo nhiệt lên, Lục Miên đoán có lẽ vị khám khảo khách mời thần bí mà Tần Nam nhắc đến cũng đã đến bên ngoài kia rồi, nếu không phải trận đấu sắp bắt đầu rồi thì cô cũng rất muốn ra ngoài kia xem vị khách thần bí đó là ai.
–
Khi Từ Trầm xuất hiện trước cửa tòa sinh hoạt chung của trường, cơn gió mát cuối hè thổi qua, anh không khỏi ngáp một cái, vẫn một bộ dáng như chưa tỉnh ngủ. Đêm qua anh cùng Tô Huyền solo một trận, đường trên trực tiếp bị Riven của Tô Huyền gϊếŧ chết dưới tháp, đã đánh cuộc thì phải chịu thua cho nên bị Tô Huyền bắt tới làm giám khảo cho cuộc thi của những sinh viên này, đương nhiên, Đại Châu cũng có lòng tốt đi cùng anh.
Tần Nam đã sớm đợi hai người ở cổng vào, dọc đường giới thiệu quy định cuộc thi cho Eric, hy vọng cuối trận đấu anh sẽ nhận xét biểu hiện của các tuyển thủ, nhưng Eric ngáp liên tục, cũng không biết có nghe vào tai không.
Khi Eric bước vào hội trường, tất cả học sinh có mặt đều kinh ngạc hét ầm lên, còn ghé tai nhau nói chuyện sôi nổi, mặc dù Eric đeo khẩu trang, nhưng vẫn bị các bạn sinh viên liếc mắt một cái liền nhận ra, vì anh khi livestream cũng thường đeo khẩu trang, vậy nên chiếc khẩu trang này cũng trở thành một phần khiến Eric bị bại lộ thân phận.
Các bạn sinh viên sôi nổi chụp ảnh và đăng lên weibo và vòng bạn bè trên wechat của mình, tin tức về sự xuất hiện của Eric ở hội trường tòa sinh hoạt chung của F Đại được truyền đi với tốc độ chóng mặt. Cuộc thi bắt đầu, rất nhiều sinh viên sau khi nghe tin đã lần lượt chạy đến hội trường, đa phần đều là cái em gái, đương nhiên cũng có nhiều nam sinh vì hâm mộ danh tiếng của anh mà đến, cả hội trường đã chật cứng không còn chỗ trống. Tần Nam đành phải để các thành viên khác chặn cửa không cho ai vào nữa, sở dĩ cậu ta không tiết lộ trước thông tin Eric sẽ đến là vì lo lắng đến lúc đó sẽ có quá nhiều người, sẽ khó kiểm soát gây ra vấn đề mất an toàn, ngay cả những thành viên trong câu lạc bộ cũng không tiết lộ, bây giờ xem ra, quyết định này là vô cùng đúng đắn sáng suốt.
Eric ngồi vị trí giám khảo ở hàng ghế đầu, tách biệt với khu vực sinh viên ngồi xung quanh, Lão Côn giảm ánh sáng trong hội trường xuống để thu hút sự chú ý của mọi người vào màn hình chiếu trận đấu nhiều nhất có thể.
Trận đấu bắt đầu, Tô Huyền đã chuẩn bị sẵn sàng livestream trên nền tảng Xianyu.
Vì đàn em có chuyện gấp gì đó mà không thể đến chơi vị trí hỗ trợ, đó cũng là lý do Lão Côn mời cô đến hỗ trợ thay thế, nên Lục Miên tất nhiên sẽ chọn tướng hỗ trợ, đương nhiên cô cũng biết chơi các vị trí khác như AD và AP, những tướng này đối với cô đều quá quen thuộc, dù sao cũng có chiến tích và kinh nghiệm chơi nhiều năm. Chỉ là với vị trí hỗ trợ này, cô vẫn có những cảm xúc cá nhân hỗn loạn, theo bản năng tránh chọn Garen, mà chọn Bậc Thầy Vũ Khí – Jax. Jax là tướng hỗ trợ vừa có thể đi một mình đường trên, là một tướng đa năng và có thể thích ứng với bất cứ đội hình nào.
Đồng thời lúc mở giao tranh, Jax cũng là khắc tinh của ADC, chiêu E của nó có thể đánh khiến ADC đối thủ không thể giữ được bình tĩnh.
Lục Miên sở dĩ chọn tướng này là vì muốn thể hiện một chút, dù sao trận chung kết này cũng được phát livestream trên nền tảng Xianyu, được đích thân Tô Huyền – nữ thần bình luận trực tiếp.
Các tài khoản của trận đấu đều do câu lạc bộ cung cấp, các kỹ năng và chiêu thức đều đã được phối hợp tốt, không cần dùng đến tài khoản cá nhân.
Giọng nói trong trẻo và từ tính của Tô Huyền thông qua nền tảng livestream Xianyu vang vọng một cách rõ ràng xung quanh toàn bộ hội trường.
“Chào mọi người, tôi là Tô Huyền, bình luận viên trực tiếp của trận đấu chung kết LOL Đại học F, chúng ta có thể thấy, mỗi tướng đều đã đến vị trí của mình….”
Giọng nói của nữ thần khiến nhiệt huyết của các nam sinh có mặt ở đây đều sôi sục.
Lục Miên trước đây đã từng xem qua livestream của cô ấy, thực sự nói rất hay, livestream chỉ vì game, giải thích các kỹ năng và thi đấu, không trộn lẫn quá nhiều thứ khác. Vậy nên cô ấy là một số ít nữ MC trên nền tảng livestream chỉ tập trung chính vào game.
Gần cuối ván đầu tiên, Jax của Lục Miên đã có một pha hạ gục liên tiếp 4 tướng của đối phương cực kỳ đẹp mắt, kết thúc hoàn hảo và giành chiến thắng trong ván đầu.
Khán giả toàn hội trường im lặng vài giây…
Chỉ cần là người có chút hiểu biết thì đều có thể nhìn ra được trình độ của Jax, vượt xa tất cả những người chơi đồng đội và đội đối phương, hơn nữa còn vượt xa họ tận mấy con phố. Cho dù chỉ là hỗ trợ, nhưng biểu hiện về giai đoạn sau của cô, rõ ràng có thể hoàn toàn khống chế toàn bộ trận đấu, mà ở giai đoạn đầu, cô cực kỳ thành thật hoàn thành tốt bổn phận của mình, không hề vì thực lực mạnh mà giành buff hay lính với ADC, bất luận là tầm nhìn hay chống đỡ, tất cả đều hoàn hảo.
Mặc dù Jax là tướng chống chịu, nhưng vì giai đoạn trước tăng cấp và tích lũy rất tốt, vậy nên đến giai đoạn sau, sát thương của anh ta cũng dần dần bắt kịp, giành được quadra kill một cách dễ như trở bàn tay, chứng tỏ bản thân tướng này vốn đã rất mạnh.
Ngay cả Tô Huyền đang giải thích trận đấu cũng có chút sửng sốt, ngay sau đó, cô ấy đột nhiên nói: “Tố chất của Jax, khiến tôi nhớ đến một người bạn cũ, tôi tin mọi người đều rất quen thuộc, chính là đại thần Eric của chúng ta, ADC của cậu ấy, đến nay tôi còn chưa thấy ai có thể địch nổi, tôi rất tò mò về người chơi hỗ trợ này, nếu như có thể phối hợp cùng ADC của Eric, không biết biết có thể đánh tới cục diện nào, chỉ là suy nghĩ bất chợt của tôi mà thôi…”
Cô ấy vừa dứt lời, Lục Miên bỗng nhiên thất thần, trực tiếp bị EZ của đối phương đánh mất non nửa thanh máu.
Mang lại cho người ta cảm giác không chịu nổi lời khen ngợi… Tuy nhiên, chút sai lầm này rất nhanh đã được bù đắp, liên tiếp 3 trận, bằng những thao tác độc đoán và nhanh nhẹn, Lục Miên cùng đội viên đã không chút hoài nghi nào giành được chiến thắng trong trận chung kết LOL toàn trường.
Game này chính là như vậy, không cần khắc chế, không cần áp lực, không cần nhẫn nại và giấu dốt như trong thực tế. Trong game bạn có thể thoải mái tùy ý, mạnh mẽ chính là mạnh mẽ, đánh ra những thao tác xinh đẹp, nghiền nát đối thủ không chút lưu tình.
Ánh mắt của Từ Trầm từ đầu đến cuối đều dán chặt vào Jax trên màn hình, trong đôi mắt đen nhánh sâu thẳm kia như có gì đó cực kỳ kích động đang dâng trào…
Sau trận thắng cuối cùng, Eric cần đưa ra lời nhận xét cho màn thể hiện của các tuyển thủ. Khi micro được đưa vào tay anh, anh im lặng 2 giây, rồi đột nhiên cười khẽ một tiếng, nụ cười này, khiến tất cả các em gái fans nháy mắt như ngừng thở.
Sau đó, anh khẽ hé môi, dùng chất giọng trầm thấp quen thuộc, nói lên: “Người chơi hỗ trợ phía sau kia, cậu đi ra đây, tôi có chuyện muốn nói riêng với cậu.”
Nói xong, anh trực tiếp đứng dậy khỏi ghế khám khảo, từ bên cạnh lối ra đi ra bên ngoài.