Editor: thanh huyền
Beta: boconganh1503
Đường Bằng nói, "Nếu như gả cho lão nhị, lão tam đương nhiên không có khả năng, lão đại cùng mặt hàng với loại phụ nữ đó, vừa lúc mùi hôi hợp nhau."
Đường Bạch Dạ im lặng là vàng, chỉ là tay cầm gậy, càng ngày càng chặt.
Hạ Thần Hi mím môi, đây là lời cha nói với con sao?
Rất quá đáng?
Ánh mắt cô xẹt qua một tia tức giận, Đường Bạch Dạ làm sao vậy, không phải rất lạm tình sao, nhiều phụ nữ như vậy, dù con trai là hoa hoa công tử, ông ta tại sao lại đánh giá con trai mình thấp như vậy?
Một nhà đầu tư nói, "Tôi thấy cô ta cũng được, đại thiếu gia, để cho cô ta bồi tôi mấy ngày đi, anh không để ý chứ? Vừa lúc tôi cũng muốn thay đổi khẩu vị.”
Hạ Thần Hi nheo mắt lại, một loại cảm xúc phẫn lộ đột nhiên xông tới.
Đây là kɧıêυ ҡɧí©ɧ trắng trợn, đây là ngay trước mặt Đường Bằng giẫm lên mặt Đường Bạch Dạ, đem tôn nghiêm Đường Bạch Dạ hung hăng giẫm nát dưới lòng bàn chân, đây là......, minh bạch nói cho Đường Dạ Bạch biết, Đường gia vẫn là Đường lão làm chủ, Đường Bạch Dạ cho dù là tổng giám đốc, cũng có một ngày bị kéo xuống.
Không khó tưởng tượng, Đường Bạch Dạ ở Đường gia, ở trước mặt Đường lão, thường xuyên chịu nhục nhã như vậy.
"Đại ca, tôi cũng cảm thấy có chút ý tứ, không bằng anh cho chúng tôi chơi mấy này đi, chơi xong sẽ trả lại cho anh.”
Đường Bạch Dạ chợt ngẩng đầu, vẫn là một bộ mặt với vẻ mặt lạnh lùng không biểu tình, nhưng mà, Hạ Thần Hi biết, Đường Bạch Dạ rất tức giận, tính toán phản kích.
Nếu như Đường Bạch Dạ phản kích, anh ở Đường gia tình thế càng khó khăn hơn.
"Cười nhạo, các người..."
Lời Đường Bạch Dạ còn chưa nói hết, Hạ Thần Hi đã cướp lời của anh, lạnh lùng cười, như một đóa hoa thanh khiết ở trên cao nguyên không sao hái được, "Các người cho mình là ai, muốn ai sẽ có người đó sao?”
"Tôi lại không phải là tình nhân của Đường Bạch Dạ, dựa vào cái gì cùng các người?"
Hạ Thần Hi chỉ vào nhà đầu tư, "Ngài xem lại dáng vẻ mình một chút, bụng phệ, mặt như đầu heo, cô nương tôi trẻ tuổi, dựa vào cái gì muốn tôi? Nói không chừng đều phải dựa vào vĩ - ca."
Cô lại chỉ vào Đường Thành Nam, "Đường Bạch Dạ so với anh cao hơn, học thức uyên bác hơn, so với anh thân sĩ phong độ hơn, so với anh có giáo dưỡng hơn, so với anh mạo mỹ hơn, so với anh có phẩm vị hơn, so với anh có năng lực hơn, tôi còn chướng mắt. Anh có gì hơn anh ấy sao?"
"Tôi nói các ngươi, trong nhà không có nhà vệ sinh sao? Lại chạy đến sân golf phun bậy, dù cho bảo vệ môi trường cũng muốn suy nghĩ gôn cảm thụ đi?"
Hạ Thần Hi nói xong, sắc mặt Đường Bằng chợt biến, chưa có ai dám nói với ông như vậy, đều bị Hạ Thần Hi làm cho giận sôi lên, ba người phụ nữ kia vẻ mặt càng sùng bái nhìn Hạ Thần Hi.
Cô nương, cô thật là mạnh mẽ.
Chưa thấy cái miệng nào độc nhưcô nương a?
Đường Bạch Dạ vốn đang tức giận, đám sâu bọ bọn họ nhúng chàm Hạ Thần Hi, anh sao lại cho phép người khác ngay trước mắt mình nhục nhã Hạ Thần Hi, nhục nhã chính mình còn chưa tính, nhịn một chút liền cho qua.
Anh không ngờ, khi anh đang muốn đánh trả, Hạ Thần Hi liền đứng ra nói giúp anh, quả thực là... Quá khí phách.
Anh dám đánh cuộc, cô là người duy nhất dám nói bọn họ như vậy.
"Làm càn, cô là ai?" Tên nhà đầu tư kia sắc mặt khẩn trương.
Hạ Thần Hi nói, "Tôi là ai không cần thiết nói cho ngươi biết."
Đường Bằng chợt gầm lên, "Đường Dạ Bạch, ngươi mang người phụ nữ lộn xộn này đến làm cái gì?"
Đường Bạch Dạ không chút hoang mang nói, "Ba ba, con nói rồi, chúng con ở đây nói chuyện làm ăn."
"Ngươi..." Đường lão giận giữ chặt trái tim mình, đột nhiên đánh tới một cái tát.