Editor: thanh huyền
Anh ta há miệng, có thể thành thiên hạ vô địch.
Cô quyết định câm miệng.
Đường Bạch Dạ dạy Hạ Thần Hi đánh golf, ra nói đùa giỡn, anh ta thực sự là một gia sư tốt, lực lĩnh ngộ của Hạ Thần Hi lại lớn, không đến một giờ liền đánh được nhẹ nhõm như thường.
Hạ Thần Hi quyết định không cũng anh ta bất hòa.
Hai người tạm thời đình chiến, nghiêm túc chơi bóng, đâm đầu đi tới một đội người, có nam có nữ, Đường Bạch Dạ đột nhiên nhíu mày, nguy hiểm nheo mắt lại, nhận thấy được tầm mắt Hạ Thần Hi cũng theo ánh mắt của anh nhìn sang.
Năm nam ba nữ, tuổi tác khác nhau.
Trong đó một ông lão khoảng năm mươi, hai tròng mắt tuy đυ.c ngầu, lại hết sức lợi hại, có thể nhìn ra được lúc trẻ tuổi cũng là một nam tử hán.
Hai người đàn ông kia trẻ tuổi, trên dưới hai mươi lắm hai mươi sáu tuổi, ngũ quan có vài phần tương tự, nhìn xem như là đoan chính, anh tuấn.
Còn lại hai người đàn ông nghiêm túc Hạ Thần Hi, cô ở WPL thấy qua, là hai nhà đầu tư.
Ba người phụ nữ, cô cũng không biết, thế nhưng, cao gầy mỹ lệ, vóc người nóng nảy, đều là một khoản, mười phần cô em.
Trước mặt qua đây, tránh không khỏi.
Trên người Đường Bạch Dạ đột nhiên tỏa ra một loại lãnh ý, Hạ Thần Hi nhìn về phía tay anh, phát hiện Đường Bạch Dạ nắm chặt gậy golf, cơ hồ muốn bóp nát, lại từ từ buông ra, khóe môi tươi cười.
Cô thấy qua Đường Bạch Dạ cười, luôn luôn bất âm bất dương cười, nếu không thì đùa giỡn cô cười.
Vừa cái loại tươi cười sang sảng đó, cực ít nhìn thấy.
Bây giờ loại này, dịu ngoan , cung khiêm cười, cô chưa từng thấy qua.
"Cha!" Đường Bạch Dạ tiến ra, một câu nói nói rõ quan hệ bọn họ.
Hạ Thần Hi kinh ngạc nhíu mày, vị này chính là chủ tịch Đường thị - Đường Bằng? Mấy người chào hỏi, Hạ Thần Hi nhìn ra được, thái độ Đường chủ tịch đối với Đường Bạch Dạ không giống cha con, giống như người xa lạ.
Hai vị trẻ tuổi kia là Đường nhị thiếu cùng tam thiếu gia, Đường Thành Nam cùng Đường Nhất Phong.
"Khoảng thời gian này, anh tại sao lại ở chỗ này?" Đường Bằng hỏi, giọng điệu không vui, ý nói Đường Bạch Dạ không nên xuất hiện ở sân golt.
"Nói chuyện làm ăn." Đường Bạch Dạ nói.
Đường Bằng nhìn nhìn Hạ Thần Hi bên cạnh, hừ lạnh một tiếng, "Mang phụ nữ tới nói chuyện làm ăn, là mang đến nói chuyện làm ăn gì?”
Sắc mặt Hạ Thần Hi lạnh lẽo, vốn định phản kích, cô cũng không phải là để cho người ta mắng không trả miệng người.
Nhưng mà, cô nhìn sắc mặt Đường Bạch Dạ, lập tức có một loại cảm giác rầu rĩ nói không nên lời, cô chỉ có thể thôi, nếu là cãi lại, sợ rằn sẽ rước lấy cho Đường Bạch Dạ phiền phức.
Đường Thành Nam ái muội cười, ánh mắt rơi vào trên người Hạ Thần Hi, "Đại ca lại đổi bạn gái, lần này thế nào cảm giác không như nhau, như là phụ nữ đàng hoàng a."
Đường Nhất Phong nói "Hải sản ăn nhiều, đổi khẩu vị cũng không tốt, có phải hay không, đại ca."
Đường Bạch Dạ trầm mặc không trả lời, Đường Bằng lạnh lùng cười, trong đó một nhà đầu tư nói, "Đây cũng không phải là tình nhân, không đủ quyến rũ, đại thiếu muốn tìm tình nhân, vẫn là như vậy tốt."
Vừa nói, một bên kéo một mỹ nhân vóc người cao gầy qua, mỹ nữ trong ngực ông ta cười vô cùng quyến rũ.
Hạ Thần Hi đè xuống không vui đáy lòng, nghe khẩu khí bọn họ, nói phụ nữ giống như đi mua cà chua ở chợ, thực sự là ngạo mạn vô lễ, em gái ngươi, không có phụ nữ thì có các người sao?
Đường Bằng nói, "Chuyện của Tưởng Tuệ còn chưa có qua, anh cẩn thận một chút cho tôi, chớ chọc Tưởng thị trưởng, loại phụ nữ này sớm muộn cũng bị đuổi.”
"Nói Tưởng Tuệ, lần này thực sự là tổ ong, Đường lão, loại phụ nữ này, ngài còn để cô ta tiến vào cửa Đường gia?"