Chiếm Đoạt Ánh Trăng Sáng Trong Lòng Nam Chính

Chương 2

Cô bị anh ta đè chặt, nửa khuôn mặt vùi vào chiếc gối mềm mại, nếu như trước đây động tác của Tuân Thâm còn có chút dịu dàng thì bây giờ chính là sự cướp đoạt và xâm chiếm tàn nhẫn.

Anh ta kéo lấy chiếc áo sơ mi bị Tạ Kỳ cởi ra nhét vào miệng cô, nhìn ánh mắt kinh ngạc của Tạ Kỳ, thản nhiên nói: "Những lời tôi không muốn nghe thì đừng nói, từ giờ em cứ im lặng đi."

Đêm rất dài, cho đến khi ga giường ướt đẫm, Tuân Thâm vẫn không buông tha Tạ Kỳ.

Đợi đến khi anh ta lật người xuống tắm thì toàn thân Tạ Kỳ như bị xe cán qua, mất sạch sức lực.

Cô nằm trên giường, dang rộng chân thở hổn hển, phía dưới ướŧ áŧ dính nhớp, bụng dưới dính đầy dịch trắng, toàn thân bầm tím, cơ thể còn lưu lại kɧoáı ©ảʍ sau khi lêи đỉиɦ, dễ chịu đến mức khiến cô buồn ngủ.

Mặc dù cơ thể vừa thoải mái vừa mệt mỏi nhưng Tạ Kỳ vẫn cố gắng nhớ lại tình tiết đã hoàn toàn lệch hướng.

Cô cố gắng dồn nén cảm xúc để bật ra vài giọt nước mắt nhưng rất tiếc, không có sức, khóc không ra.

Cô ở đây chuẩn bị nửa ngày, bên kia đã truyền đến tiếng mở cửa, cửa phòng tắm mở ra, Tuân Thâm chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh eo vừa lau tóc vừa đi tới. Dưới chiếc cổ cao ráo, vai rộng eo thon, làn da bóng bẩy khỏe khoắn và sạch sẽ.

Tạ Kỳ vẫn nằm tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, cô cố sức chống tay, cố gắng tìm thứ gì đó che thân nhưng phát hiện ra chiếc chăn duy nhất bị đá thành một cục vứt trên sàn.

Tạ Kỳ vẫn chưa thoải mái đến mức có thể khỏa thân với người khác, vì vậy cô lập tức nhảy xuống giường lấy chăn.

Kết quả là vừa cử động, đùi đã đau nhức, chất dịch còn sót lại trong huyệt nhỏ chảy ra từng đợt, ga giường trở nên bẩn hơn, eo đau nhói, Tạ Kỳ lại ngã phịch xuống giường.

Tuân Thâm cúi xuống nhặt chăn đưa cho Tạ Kỳ, cô nhận lấy chăn, ánh mắt không khỏi liếc xuống eo anh ta.

Bụng cơ mỏng và khỏe, cơ bụng sáu múi gợi cảm và mượt mà, khuôn mặt đẹp trai của hotboy khoa, thân hình cũng hấp dẫn đến vậy.

Còn về khoản chăn gối, vừa rồi cô đã được lĩnh giáo rồi.

Im lặng trong chốc lát. Tạ Kỳ nói: "Em đi tắm đây."

Tuân Thâm ngồi xuống bên cô, vô cùng tự nhiên hôn lên trán Tạ Kỳ, nói: "Em có muốn anh bế em vào không?"

Tạ Kỳ lập tức nói "Không cần", chống thân thể vô lực xuống giường, nhặt quần áo của mình trên sàn lên, vội vàng mặc vào rồi đi vào phòng tắm.

Khi vòi sen phun nước nóng vào người, Tạ Kỳ mới thở dài.

Thật đau đầu.

Theo ghi chép của Tư mệnh tinh quân vào đêm sinh nhật hai mươi tuổi của Tuân Thâm, mối tình đầu thanh mai trúc mã của anh ấy sẽ bất ngờ xuất hiện trong buổi tiệc, hai người xa cách đã lâu sẽ bùng cháy tình yêu và nối lại tình xưa.

Kết quả là cốt truyện đã lệch lạc đến mức này.

Tạ Kỳ như thể có thể nghe thấy tiếng khóc nức nở của Tư mệnh tinh quân đang đắm chìm trong tình yêu.

Khi Tạ Kỳ lau tóc ra ngoài thì thấy bên giường có một bộ đồ ngủ, ga giường cũng đã được người ta thay rồi.

Tuân Thâm mặc áo sơ mi đen và quần dài, cổ áo mở hai cúc, làn da trắng ngần lộ ra dưới ánh đèn mờ nhạt tỏa sáng đến mức phát sáng, những vết đỏ loang lổ trên đó càng làm tăng thêm dáng vẻ phong lưu ẩn ý. Anh ta đứng bên cửa sổ sát đất, quay đầu nhìn Tạ Kỳ, đưa tay ra nói: "Lại đây."

Tạ Kỳ do dự một lát, rồi vẫn đi tới.

Tuân Thâm nắm lấy tay cô: "Chúng ta hẹn hò đi."

Một tiếng sấm nổ giữa trời quang.