Lại nói, bên này Kỷ Sơ Tinh.
Sau khi rời khỏi nhà họ Ôn, kỳ thật cô cũng chưa có mục đích gì.
Nhưng một nơi như nhà họ Ôn, cô thật sự không muốn ở lại thêm nữa. Đồng thời, cũng cảm thấy đáng tiếc cho nguyên chủ.
Nguyên chủ Kỷ Sơ Tinh ở kiếp trước đến tận khi tuyệt vọng tìm đến cái chết cũng chưa từng cảm nhận được sự ấm áp của một người mẹ.
Hiện giờ, linh hồn của cô trú ngụ trong cơ thể nguyên chủ, vô tình nhìn thấy tình cảnh bi thảm ở kiếp trước và kiếp này của nguyên chủ. Kiếp trước, cô ấy quá để ý đến thứ tình cảm của mẹ bị thiếu khi còn nhỏ, bởi vì để ý đến Chu Như nên mới có thể nhẫn nhịn chịu đựng mọi thứ để tiếp tục ở lại nhà họ Ôn, rõ ràng đó không phải là lỗi của cô ấy, nhưng cô ấy lại phải chịu đựng sự bất mãn của mẹ đẻ, khi bị Ôn Lê Dương bắt nạt chỉ có thể nuốt cơn giận vào trong lòng. Sau đó bị Ôn Hân Duyệt lừa phạm phải sai lầm lớn khiến người nhà họ Ôn chán ghét, cuối cùng bị đuổi đi, hai chân còn bị liệt dẫn đến phải cắt bỏ, kiếp trước tuyệt vọng chỉ có thể nhảy lầu tự sát, Bánh xe vận mệnh luân chuyển cũng không ban tặng cho cô ấy cái gì, cả đời này vẫn như cũ không có được tình thương của mẹ.
Nguyên chủ bị mẹ mình vứt bỏ từ năm bốn tuổi, từ tận xương tủy cô ấy khao khát tình yêu thương của mẹ, vì vậy cô ấy mới sợ rằng làm không tốt sẽ bị đuổi đi cho nên mới nén giận như vậy.
Nhưng cô ấy làm vậy thì được lợi gì?
Cô ấy giành được giải thưởng khiêu vũ quốc tế, nhưng từ trước tới nay đều phải mang mặt nạ, những cái gọi là giải thưởng lớn và danh dự đều là của Ôn Hân Duyệt, một đại tiểu thư nổi tiếng ở Nam thành.
Cô ấy chỉ là công cụ mà Ôn Hân Duyệt sử dụng để chiếm lấy trái tim của mọi người.
Không ai biết tên cô ấy.
Bây giờ, con gái ruột của Chu Như đã chết, người thay cô ấy sống sót chính là con người hoàn mỹ được chế tạo ra bởi phòng thí nghiệm gen dị thế - một Kỷ Sơ Tinh khác hoàn toàn. Là sản phẩm của một gen không đồng nhất, không ba không mẹ, người gần gũi duy nhất là một lão tiến sĩ già.
Ông ấy được cho là người sáng lập ra phòng thí nghiệm gen dị thế.
Cô lớn lên trong phòng thí nghiệm, không có thời gian để trải nghiệm mọi thứ ở thế giới bên ngoài, chỉ số IQ cao khiến cô cảm thấy bản thân giống như một người máy không thể cảm nhận được cảm xúc của một người bình thường.
Những người khác cảm thấy cô giống như quái vật không dám lại gần cô, nhưng không thể không phục tùng vì không thể đấu lại cô.
Bây giờ nghĩ lại vụ nổ lớn trong phòng thí nghiệm cũng có khả năng không phải tai nạn ngoài ý muốn.
Sống lại một đời, xuyên đến địa phương có trình độ khoa học công nghệ chỉ bằng trình độ sơ cấp trong phòng thí nghiệm, cô không phải Kỷ Sơ Tinh chân chính, thời gian ở lại ngắn ngủi, cảm nhận cảm xúc buồn vui lẫn lộn của cô ấy.
Chuyện này đối với cô mà nói rất xa lạ.
Nhưng vì cô đã sử dụng cơ thể này, cô chắc chắn sẽ thay đổi số phận của nguyên chủ Kỷ Sơ Tinh và bản thân, tiếp tục sống mỗi ngày, sẽ không da^ʍ lên vết xe đổ trước đó.
Chỉ là... Sau khi cô đi rồi, lão tiến sĩ già có thể tìm được người khác chơi cùng ông ấy không.
Nhưng mà, rất nhanh từ trong trí nhớ của nguyên chủ, Kỷ Sơ Tinh đã đào ra nhận thức mới về thế giới mới. Một điều kiện tiên quyết siêu cần thiết - nếu không làm được thì xét cho cùng là do không có tiền.
"Ồ..." Kỷ Sơ Tinh sờ cằm: "Trước tiên phải kiếm tiền đã.”
Không còn ở nhà họ Ôn nữa, cô cũng không cần phải tức giận nữa. Nói đến những cơn tức giận đó thì cũng chỉ là một chút cảm xúc còn sót lại từ nguyên chủ mà thôi, Kỷ Sơ Tinh lục cặp sách của mình, rất nhanh liền chịu cú sét giữa trời quang!
Trong cặp sách của cô…
Chỉ có hai tệ!
Kỷ Sơ Tinh nhăn mày hoảng hốt!
Vốn dĩ nguyên chủ cũng không có tiền, nửa năm trước, ông nội bệnh nặng qua đời, cô ấy mới bị đưa đến nhà họ Ôn, lúc đó cần tiền chữa bệnh cho ông nội gần như đã tiêu hết tiền, trong tay chỉ còn lại hơn hai nghìn nhân dân tệ.