Chương 10: Ăn đòn
Hoa rơi vô tình phủ lên cô gái nhỏ bé k còn bố mẹ ,k còn người thân…20 tuổi độ tuổi vẫn còn dc bme quan tâm…đổi lại là nỗi đau …nỗi đau từ sâu thẳm tâm hồn…Triệu Nam: Đệ tử đã dã hoa mẫu đơn người trồng cộng với cúc xanh nhưng kb có kịp không …
_Được rồi để đó đi lệnh cấm 3 ngày ta sẽ cần yên tĩnh chữa trị cho Triệu Hà…
_Vâng đệ tử xin lui…( ông ta đắp cánh hoa lên mắt Hà …người Hà co giật đau đớn ông ta giữ tay)
Hà: Đau quá…đau lắm thầy ơi …em đau lắm ( Khải tức giận )
_Sẽ qua nhanh thôi có đau mới đẩy dc độc tố …( Hà đau co giật Khải với tay ôm ghì Hà) sẽ hết đau nhanh thôi ( Hà đau đớn nhưng Khải vẫn giữ chặt tay cho tới khi Hà gục trên vai ông ta…má Hà nặng trĩu như đứa trẻ ngủ gật) …Khải thở mạnh dường như đã qua cơn đau đớn ông ta đặt Hà xuống lấy 1 chiếc khăn trắng bịt lại đôi mắt Hà…3 ngày liên tiếp Khải đều chứng kiến Hà đau đớn …hằng ngày ông ta đều tự pha chế thuốc cho Hà uống…
Hà: Thầy hôm nay em k còn đau đớn nữa nhưng em hỏng mắt rồi phải k ạ! ( vẫn băng mắt bằng tấm vải trắng)
_Có lẽ vậy giờ chỉ dựa vào sự may mắn thôi,nếu hôm đó ngươi k cố chấp đòi đến thắp hương ở đó thì có lẽ cũng kịp…
_Em k hối hận dù có chết cũng k hối hận về việc đã về thắp hương cho mẹ…mà thầy mua bánh gì cho mẹ vậy ah
_Sao cơ
_Ý em hỏi thầy mua bánh gì ý ạ
_Ta sao nhớ được ( Hà cười xua tay)
_Em trêu thôi mà …thầy này em đang ở phòng em ạ hay ở đâu vậy…
_Phòng ta…( tôi gãi gãi tai…thói quen)
_Em không dc ăn gì ạ ( hỏi lắm)
_Phải ( Khải đang đọc sách ông ta khó chịu)
_Thầy em muốn ra ngoài hít thở không khí…( Khải gập sách rồi kéo tay Hà lên trên ngồi bên bãi cỏ Hà cười) thầy có bạn gái chưa ( Khải đang uống trà ông ta nghẹn lại) mà bỏ đi có thì sao nói vs em làm gì đâu …mong là khi tháo chiếc băng này ra em muốn dc nhìn thấy…thấy thầy đầu tiên ( Hà cười rạng ngời dưới ánh nắng …những cánh hoa rơi cả vào ly trà của Vương Khải…ông ta lặng yên khi thấy câu nói đó Hà vẫn nở nụ cười trên môi)…
(N): Nhà họ Hoàng khẩn trương thu dọn đồ
Diệp: Bố mẹ làm gì vậy con đã nói ông ta sẽ k làm gì mà
Sang: Mày hại cả nhà rồi nó đã nói nếu con bé đó mù thì sẽ móc mắt mày để thay vào,con ơi là con sao mày dại dột vậy…
_Con chỉ muốn thử xem đối vs ông ta Hà là gì?
_Nó coi trọng đệ tử ai động đến đệ tử nó khác gì động đến nó …mày có thấy nhà chú mày bị gϊếŧ hết thế nào chưa …
Diệp: Con nhất định sẽ làm đệ tử của ông ta,giờ con phải quay lại phủ sinh tử…
Vợ Sang: Thật sự bao năm trước cậu ta vẫn vậy không già đi k lẽ con …(y nói Diệp thích VK)
Diệp: Nếu con kết hôn dc vs Vương Khải thì chuyện gì sẽ xảy ra ( Hoàng Sang ngồi bịch xuống ghế lặng người trc câu nói của con gái)…
Tôi ngồi gãi cổ gãi đầu…sao ngứa thế nhỉ…
_Thầy ơi ( Khải đang nhắm mắt chợt giật mình vì Hà gọi to)
_Có chuyện gì mà ngươi lớn miệng vậy
_Thầy em ngứa ( câu nói đó khiến ông ta ngẩn người ) chắc do mấy hôm không tắm,thầy có thể nhờ ai đó giúp em đi tắm không…
_Ta đã ra lệnh cấm rồi ngươi cố chịu đi mai tháo băng rồi…
_Thầy ở bẩn thật đấy ( Khải ngạc nhiên) có ai đi tắm lại khất như thầy đâu
_Cái này là ta…ý ta là k tiện để mai ( tôi cười)
_Em đùa mà nhìn phòng thầy 1 hạt bụi còn k có ( Khải mím môi tức vì bị trêu) vậy thầy đi pha nước hộ em dc k …em có thể tự tắm được …( Khải tức tối đứng dậy)…oà trùm mafia đi pha nước tắm cho mình ( tôi cười ) thầy có hay nghe hát không…em hát tặng thầy 1 bài nhé ( đi xuống hồ tắm đang pha nước cho Hà k trl) thầy khinh em đó phỏng…mặt trời kia dù ở đâu dù ngày trôi nhanh đi rất lâu…dù là mình xa cách nhau ánh sáng ấy vẫn là như thế ( tôi hát sai lời vẹo cả lưỡi sặc nước bọt)…Khải bên dưới bật cười rồi ông ta cố nín cười vẻ nghiêm nghị…( đến khi hát xong) thầy tắm luôn hay sao mà lâu vậy ( nói lắm…Khải đi lên cầm tay Hà…)xong r ạ ( không trl đi xuống dưới dắt Hà ra bên bể tắm ông ta quay đi) thầy ơi thầy canh cửa cho em nhé ( Khải nhắm mắt ôm đầu)
_Ở đây k có ai ngoài ta nên k cần lo mấy vc đó
_Thế em yên tâm rồi ( cười ngu ngu) nhưng em sợ gội đầu k sạch nên là thầy gội cho em cái đầu dc k ạ …máu dính trên tóc bẩn bết lắm ( trình bày)…em cúi xuống thầy cứ gội thôi ạ ( Khải thở dài đi ra xịt vòi lên đầu Hà rồi gội đầu cho Hà) đây chỗ này em ngứa này…ngày trc hồi bé mẹ em cũng hay gội cho em thế này thầy ạ…mẹ còn bảo lớn rồi vẫn bắt mẹ gội giờ thì k còn mẹ để mà gội cho nữa rồi…( sụt sịt)
_Đừng để ướt chỗ mắt sẽ gây có vi khuẩn ( ông ta đang xịt Hà ngẩng lên cằm ông ta đập vào đầu Hà)
_Vậy để em lau có chút ướt ở mắt rồi ( Khải tức nhắm chặt mắt)
_Tự làm đi ( ông ta vứt vòi sen lại)
_Ô thầy sao thế nhỉ nãy đầu mình đập vào cái gì cứng cứng ý nhỉ ( tôi gãi gãi tai) …tắm xong tôi đi ra ngoài tay mò mò tìm giường ( Khải đang nằm trên giường ông ta nhìn dáng vẻ mò mẫm của Hà…Hà sơ thấy giường rồi chĩa mồm về phía chiếc ghế mà k hay Khải nằm ngay phía sau) thầy ngủ ngon nhé ( cười cười rồi nằm xuống đắp chăn chùm kín mặt Khải thở dài vì ông ta cảm thấy nhận 1 đệ tử dốt nát đến có người nằm cạnh hay k cũng kb)…nhưng cứ như vậy bên ngoài cá vẫn bơi…bên trên hoa vẫn rơi…còn ông ta và Hà cùng nằm trên 1 chiếc giường thật yên bình…hôm sau tôi hồi hộp khi tháo băng mắt…
Triệu Nam: Từ từ rồi mở ra
Bắc: cứ mở ra có trai đẹp đứng trc mặt ( ý nói hắn)
Đông: dc rồi mở mắt ra đi ( tôi mở mắt đã nhìn thấy mn)
_Tôi không thấy gì
Bắc: Không thể nào
Triệu Nam: Có lẽ chất độc đã ngấm quá sâu ,Lão Vương tự tay chữa mà còn k dc e rằng mắt cô thật sự đã hỏng…
Đông: Hôm nay ngài ý có hẹn ra ngoài rồi đi cùng phu nhân …để tôi thông báo rằng cô k nhìn thấy ( Bắc dòm dòm trc mặt tôi vả vào đầu cậu ta né tôi vẫn vả trúng)
Bắc: Này sao vẫn vả trúng tôi dc thế
_À linh cảm ( tôi trêu)
_Tiếc thật bh thành mù dở rồi …( tôi đấm 1 phát vào hầu)
_Mù này ( Đông quay lại thấy tôi đứng 3 người họ ngạc nhiên)…tôi đùa thôi thấy rõ 3 người ăn mặc phong cách hoa lá cành …
Đông: Tôi mặc đen có chút hoa thôi ( anh ta ấp úng)…
Nam: Được rồi chúng ta ăn mừng thôi tôi bao
Bắc: Lại bao mấy cái món chay ẻo lả cho pnu đây không ăn
Nam: Điên hôm nay tao cho Hà chọn,mất máu nhiều ăn lấy sức
Tôi: Ok luôn ( tôi vít cổ Bắc trêu đùa)
(N): Bên kia hồ Diệp nhìn thấy Hà cùng 3 người họ Triệu vui vẻ Diệp lầm lỳ…
Diệp: Nếu là người khác có lẽ chúng ta sẽ là bạn tốt…tại sao lại là ông ta…tại sao ông ta lại chọn cậu và tại sao hai người lại gặp nhau…( Diệp u buồn)…Ra bên ngoài bọn họ lái siêu xe tôi ngồi ghế sau vs Bắc …đi qua trường cũ xe phải dừng đèn…tôi vội ngồi thụt xuống…
Bắc: Sao thế thích hít chân à
_Im mồm tôi đã chết rồi bh lại xuất hiện sẽ loạn mất
Đông: Tự tin lên cô đã mang họ Triệu tức là cô đã là người khác …k ai có thể động vào cô nữa…
Bắc: À này hqua có sang phủ Tây ,Triệu Tây nó làm gì ý nói đóng cửa ôn luyện gì đó mà thật sự tao thấy có tà khí…
Tôi: Gì ghê vậy nói như kiếm hiệp ý
Nam: Chúng tôi là người Hong Kong từ xa xưa các môn phái vẫn có những bí kíp võ thuật và bí kíp tu luyện riêng…trên phim họ chỉ làm cho sống động hơn nhưng sự thật là có đó…
Bắc: Như đại ca của chúng ta ( ý lão vương…) thoắt ẩn thoắt hiện nhanh như gió kb lão vương có tu luyện gì k nhỉ
Đông: Im miệng lại Triệu Bắc ( Đông quát lớn tôi giật mình…k khí căng thẳng) …
Tôi: đến nhà hàng rồi ( xoa xoa)… vào tới nơi tôi gặp Hoa cô bạn thân ngày nào chạm mặt ngay ở cửa …
Hoa: Hà…phải Hà không ( tôi quay đi Hoa tóm tay Đông gạt tay Hoa,Hoa đạp thẳng vào chân Đông tôi rung chân tay …chết rồi) Hoa kéo tay tôi đi
Đông: Này…con nhỏ kia ( Nam và Bắc cứ cười)
Bắc: Triệu Đông người tài ba nạnh nùng đây ư…
Nam: Bị gái đạp ư
_Hai thằng chúng mày có im đi k ?
Hoa dắt tôi ra ngoài đi như tên bắn rồi chơt quay lại…khóc lớn
_Tao cứ nghĩ mày chết rồi cơ Hà ơi ,rốt cuộc là sao dù mày có nói kp mày thì cái tật hay gãi tai của mày lệch đi đâu dc …
_Kìa tao đã nói gì đâu sao khóc lớn vậy,tại sao lại sang đây
_Sang du học chứ làm gì còn mày ai đã cứu dc mày…
_Tao đã chết mà nhưng mà có người còn giỏi tới mức phá dc mọi loại thuốc độc nên tao đã dc cứu…
_Vậy giờ mày sống ở đâu mày có biết Hạ và họ hàng nhà mày đang bị giam giữ không
_Tao biết và tao đang chờ đến ngày trở về cứu họ
_Bằng cách nào (tôi gãi đầu)
_Chưa nghĩ ra …
_Dời ạ con quỷ này đưa số mày đây
_Mất điện thoại chưa mua
_Họ là ai 3 người đi cùng ý
_Bọn mình đều học chung 1 thầy ,đưa số cậu đây lát mình đi mua điện thoại rồi mình nháy có gì liên lạc…( tôi quay đi Hoa gọi với)
_Hà ơi …đừng biến mất nữa nhé
_Uk yên tâm ( vào bên trong tôi thấy bọn họ đang ăn)
Nam: Bạn em à xinh phết nhỉ ( Đá mắt sang Đông)
_Vâng bạn thân em ,em cũng k muốn giấu diếm nữa dù sao cũng còn ít nhất đứa bạn để tâm sự…à Triệu Đông em muốn hỏi chút em muốn mua 1 chiếc điện thoại liệu có thể cho em vay không ( Nam phọt nc trong miệng)
Nam: Đùa à vay á …( Bắc và Nam cươi Đông đưa 1 chiếc thẻ )
Đông: Thẻ k giới hạn đây là của cô tôi quên chưa đưa …( Tôi ngạc nhiên)
Bắc: Cầm lấy đi họ Triệu đâu ai nghèo mà phải đi vay…
_Tại sao thầy cứ cho ta họ triệu vậy
Nam: Đó là họ đằng ngoại của Lão Vương ( nói nghiêm túc)
(N): Khải đang thưởng thức trà anh đào cùng phu nhân …
Phu Nhân: Con thấy sao về 5 bức tranh kia ta định mua tất về…
_Mẹ thích là dc mà
_Hôm nay sao con lại có nhã hứng mời mẹ đi thưởng trà bên ngoài vậy…
_Như mẹ nói đó chỉ là nhã hứng …
_Con có nạp thêm đệ tử và phạt Triệu Tây …mẹ nghĩ con có quyết định quá vội vàng hay không???mẹ k thích con bé đó …
_Vấn đề kp ở mẹ mà là ở con ,chỉ cần con thấy có tố chất là đủ …
_Mẹ hy vọng là vậy…thật sự có tố chất không con ( Khải nhớ lại vc học tập dốt nát của Hà ông ta nghẹn lại)
_Mẹ chưa bh tham gia nhưng lần này con thấy mẹ đang đi hơi xa thì phải
_Mẹ có linh cảm nó sẽ ngáng đường con
_Trên đời có kẻ có thể ngáng đương con rồi sao,,,vậy con cũng muốn có chút thử thách cho trông gai chứ nhỉ …( Khải cuòi còn phu nhân u buồn nhìn con trai thở dài)…
_Con hãy nghe lời mẹ chỉ 1 lần thôi dc k con
_Con k còn là con của mẹ từ lâu rồi nên con sẽ chỉ nghe chính bản thân mình …mẹ dùng bữa đi con xin phép đi trước ( Phu nhân cầm ly rượu vang lên uống tay run run)…
Tôi và 3 người họ ăn xong đến cửa hàng điện thoại…
Bắc : Lấy cái màu đen này này
Đông: Màu hồng đẹp này
Nam: Màu trắng nhã nhặn ( ở cửa hàng họ cứ nhìn như thể tôi yêu 1 lúc 3 người vậy)
Tôi: Tôi sẽ chọn màu hồng
Đông: chuẩn rồi
_À thầy có dùng điện thoại không
_Có chứ
_Vậy cho tôi số được không ???( tôi lấy số rồi gọi)
(N): Khải ngồi trong xe ông ta nhìn lá cây rơi vào cửa kính xe buồn bã…điện thoại reo lên ông ta nghe máy…
_Thầy ơi là em đây ,Hà đây ( Nói to khiến Hải phải để cách tai) em mới mua điện thoại ( cười hì hì) đây là số của em thầy nhớ lưu vào nhé …
_Uk về sớm đi ( cúp máy ông ta phóng xe về phủ sinh tử…đến Phủ Tây ông ta đứng lại) nguoi đang lạc lối rồi đấy Triệu Tây …nếu ngươi sai phạm ta sẽ lập tức đuổi ngươi đi khỏi đây …nhất là Hà nếu ngươi có chủ định gì thì phải bước qua ta đã …( Triệu Tây ngồi bên trong nc mắt rơi xuống ộc máu mồm ra)…
Triệu Tây: Người thật vô tình …tất cả là tại nó …tại con vô gia cư đó …
Khải bước qua cây cầu ông ta k rẽ sang lối vườn hoa để về phủ mà rẽ lối về phía dãy núi…ông ta ấn nút…bên trong là 1 con rắn khổng lồ màu trắng…ông ta ngồi xuống..con rắn lại gần dúi đầu vào chủ nhân…
_Tao cần máu của mày ( Nói là làm ông ta cứa dao vào con rắn máu chảy ra con rắn nằm im ) thế là đủ rồi …mấy hôm sẽ lành thôi…máu của bạch xà sẽ giúp đôi mắt của đứa trẻ đó k bị phát lại…khi nào có dịp tao sẽ giới thiệu đứa trẻ đó cho mày…ngốc ngếch khờ khạo nhưng tâm hồn nó chưa bị vấy bẩn …k có tạp niệm…( ông ta đứng dậy phía bên trong khung sắt 1 người phụ nữ gọi với)…
_Anh định giam cầm em đến khi nào ,em đã nói sẽ k để ai phát hiện ra bí mật của anh cơ mà…tại sao anh k tin em ( Khải quay lại nhìn)…
_Anh quên mất chưa nói vs em rằng anh k sợ ai biết bí mật đó bởi vì anh chẳng có bí mật nào cả ( khải cười)
_Vương Khải thả em ra anh giam em 8 năm qua rồi anh còn định giam em tới bao giờ…Vương Khải …( Khải bc đi mặt lạnh tanh)…
Tôi mua điện thoại xong ra cổng
Đông: Nam đi cùng tôi giải quyết 1 việc ,Bắc và Hà về trc đi ( họ phóng xe đi)
Bắc: Về thôi ( điện thoại của Bắc reo lên) ai dám trêu em …dc rồi anh đến ngay… Hà tôi có vc gấp …cô có thể tự về được không?
_Việc gì sao mặt đổi sác vậy
_Người yêu tôi bị trêu ,tôi phải gϊếŧ chết bọn chúng …
_Kìa bình tĩnh đi tôi đi với anh ,k dc manh động …( Bắc gật tôi và Bắc bắt xe tới nhà hàng bạn gái Bắc làm vừa vào tới Bắc lao vào tóm cổ tên đang trêu ghẹo…trông hắn có vẻ giàu có)…
Bắc: Mày tới số rồi con chó…( đệ của tên giàu có kia lao vào vụt Bắc vụt mấy phát mà Bắc không hề hấn)
Bạn Gái: Anh cẩn thận ,,,chú ơi xin chú tha cho ngươi yêu cháu…cháu xin chú…( van xin tên nhà giàu…)
Nhà Giàu: Anh hùng cứu mỹ nhân trên đất của tao à…( Bắc tóm cổ hắn đập mạnh xuống bàn tên nhà giàu cầm súng chĩa thẳng vào người yêu Bắc) tao xem mày nhanh hay đạn của tao nhanh ( tôi chạy nhanh vào bên trong ôm bạn gái Bắc nằm xuống) …gã nhà giàu bắn đoàng vỡ cửa kính…nhân viên trong quán hét lên chạy ra ngoài…( Bắc tóm súng của hắn rồi bắn hai tên đi cùng tên kia )
Bắc : Tao đã nói mày tới số rồi…
_Người của tao sẽ đến sau 56s nữa thôi mày chạy có kịp k ( tên nhà giàu cười đúng người của hắn chạy đến Bắc tóm cổ hắn đấm liên tiếp rồi dí súng lên đầu tên nhà giàu)
Bạn gái: Anh Bắc thôi dừng lại đi anh ta sẽ chết đấy ( Bắc cầm khẩu súng dí lên đầu gã kia và dường như bạn gái Bắc kb thân phận thật sự của Bắc)…
Bắc: Hắn nhất định phải chết lời anh nói ra anh sẽ k thu hồi lại ( Bắc bắn thẳng vào đầu tên kia máu bắn ra khắp sàn dường như Bắc rất đau lòng khi để ngy chứng kiến)
Tôi: Cậu…sao cậu ( tôi bịt mắt bạn gái Bắc)
Bạn Gái: Em đã từng 1 lần định hỏi anh là ai và anh làm gì …anh nói anh chỉ đi làm thuê bình thường như em nhưng mọi món đồ anh mang trên người đều nói rõ anh rất giàu có …chúng ta chia tay nhé ( bạn gái bắc rơi nc mắt xuống khi tay toii vẫn che mắt cô gái)…
Bắc: Được chúng ta chia tay…( Bắc quay đám bên ngoài bỏ chạy khi Bắc lầm lỳ đi ra)…
Tôi: Bạn ơi Bắc k phải k muốn nói đâu bạn đừng chia tay vội như vậy
_Anh ta đã gϊếŧ người ngay trước mặt tôi ( Bạn gái Bắc chạy đi …tôi ôm đầu chạy theo Bắc)
_Này quay lại nói rõ vs ngta đi đừng để cô bé 1 mình lúc này…
_Tôi đã cứu cô ta vậy mà cô ta nói chia tay tôi ( xe cảnh sát đi vụt qua và tôi cũng như vậy khi lần đầu thầy cứu tôi)
_Thì cô ấy là người bình thường mà còn tôi dc chứng kiến rồi nên đã k còn sợ nữa nhưng hắn thật sự k đáng chết
_Khi hắn nói hắn đã sờ dc vào ngực bạn gái tôi…câu nói đó sẽ mãi mãi k dc nhắc lại…( tôi lặng yên trở về phủ Bắc buồn bã có lẽ cậu ta nghiêm túc vs cô bé đó)…
_Đừng buồn nữa để mai rồi tính nhé
_Tôi trách tôi 1 lần không nói rõ …tôi thât sự mất cô ấy rồi ( Bắc đỏ mắt)…vừa vào cửa thấy thầy đang đứng nhìn mặt hồ tay cầm chiếc que tre…
Đông: Tao bảo hai đứa về trc cơ mà sao bh mới về …chết rồi mau ra đi ( Bắc quỳ xuống rồi kéo tay tôi)
Khải: Có vẻ như nguoi quên rằng trong phủ có giờ kp các ngươi thích vê lúc nào cũng được…
Bắc: Do đệ tử k bảo Hà nên tội lỗi đệ tử sẽ chịu…
_Khá lắm có chí khí đấy ( Khải dơ roi lên quật vào Bắc không thương tiếc)
Tôi: Thầy ơi do có sự cố nên ( bắc kéo tay tôi ý k dc nói) do có vc nên mới vậy …( Thầy đánh Bắc vụt đến đâu máu chảy tới đó rách thịt)…thầy ơi em xin thầy lỗi kp do Bắc đâu do em ( tôi ôm Bắc …Đông và Nam k dám lên tiếng Khải vụt cả tôi rất mạnh)
Bắc: Đô đien này tránh ra đi ( Bắc ôm che cho tôi Khải càng quật mạnh đến khi gẫy que ông ta thôi quay đi tôi chạy theo)…
_Thầy…thầy đùng giận bọn em thật sự k đi linh tinh có vc thật mà ( ông ta vẫn bc đi tôi chặn ) thầy nghe em nói đi ( áo tôi rớm máu ông ta nhìn rồi thở dài)…
_Ngươi mới vào đây bao lâu mà đã nảy sinh tình cảm rồi
_Dạ ( tôi gãi tai) ý thầy là sao ạ
_Ngươi đang có cảm xúc và tình cảm vs triệu Bắc ( tôi đơ nguòi đúng là thầy giỏi mọi mặt chỉ có mặt này là thầy có vẻ hơi phiêu quá )
_Ô thầy nói gì vậy em thích gì tên điên đó ( thầy bước đi tôi chạy theo) thầy nghe em nói đi em từ trc tới nay chưa bh nghĩ đến tình yêu …em chỉ nghĩ đến báo thù thôi ( ông ta vẫn đi tôi nhẩy lên lưng ôm cổ) thầy nghe em nói đi đã ( ông ta ngoái lại môi chúng tôi chạm nhau)…giây phút này trong khu vườn của thầy có cả đom đóm cùng nhũng cánh hoa…tôi đang ở trên lưng thầy…thấy k có chút đỏ mặt hay ngại ngùng…tôi ôm mặt thầy rồi ghì hôn ông ta…đến khi mặt ông ta vẫn vậy tôi nhẩy xuống… ) em …tại em thấy thầy k có phản ứng…em …em k cố ý hôn thầy đâu ,em ghì thầy vì …vì…vì thầy đánh em đau quá nên ( nói luyên thuyên) tóm lại là em điên rồi em xin lỗi thầy…( tôi quay đi chạy 1 mạch nấp sau bụi cây tự vỗ đầu đập đầu vào cây) điên rồi sao mày chủ động…mày dám hôn thầy…
(N): Khải đứng lặng yên nhìn Hà chạy khuất…ông ta quay đi rồi lảo đảo đứng k vững…cô ta dám …( ông ta sờ lên môi rồi ôm đầu vò tóc)… vậy là dưới ánh trăng đêm đó đom đóm vẫn cứ bay nhẹ nhàng quanh nụ hôn còn vương lại trong cơn gió…trong nhưng cánh hoa nhẹ nhàng…
– [ ]
---------