Có phải lời cảnh cáo trong buổi tiệc của anh vẫn chưa đủ nghiêm khắc hay không?
Tần Lệ chậm rãi nói từng chữ: "Đi, bảo cậu ta về đây."
"Vâng, thượng tướng."
Alpha chịu đựng áp lực nặng nề của Tần Lệ, trong lòng khổ không thể tả nhưng vẫn bấm số liên lạc dưới ánh mắt đáng sợ của Alpha.
"Phó quan Nghiêm, thượng tướng nói có việc tìm anh."
Nghiêm Cẩn kinh ngạc: "Hôm nay tôi mới xin phép nghỉ với thượng tướng, thượng tướng có phải quên rồi không?"
Trí nhớ của Tần Lệ vốn hơn người, thực ra sẽ không xuất hiện tình trạng quên như vậy. Nhưng vừa mới xin nghỉ đã bắt cậu về, có phải quá mức hỉ nộ vô thường rồi không?
Đều nói quân uy khó dò, nhân vật chính công quả thực còn khó đoán hơn cả đế vương.
"Cái này..." Alpha bắt đầu toát mồ hôi trên trán: "Phó quan Nghiêm, tôi chỉ tuân theo mệnh lệnh của thượng tướng."
"Được, tôi biết rồi, lập tức trở về."
Xem ra hôm nay không thể cùng Phỉ Lực đến sở kết hợp hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Ngay lúc Phỉ Lực mời cậu, hệ thống đã ban bố nhiệm vụ mới cho cậu.
[Đính hôn thành công với Phỉ Lực.]
Phỉ Lực tuy không biết người bên kia nói gì nhưng lời của Nghiêm Cẩn thì cậu ta nghe rõ ràng.
"Phó quan Nghiêm có việc gấp?"
Nghiêm Cẩn đầy vẻ áy náy: "Thật xin lỗi, thượng tướng đột nhiên tìm tôi có việc."
Phỉ Lực cũng không tức giận: "Công việc quan trọng, lần sau tôi sẽ hẹn phó quan Nghiêm."
Nghiêm Cẩn lộ ra vẻ biết ơn: "Thật cảm ơn sự thông cảm của điện hạ. Làm sao có thể để điện hạ Phỉ Lực hẹn tôi, xử lý xong việc, tôi nhất định sẽ liên lạc với điện hạ Phỉ Lực ngay."
Nghiêm Cẩn vội vã rời đi, tất nhiên, trước khi đi đã thanh toán tiền.
Omega ở thời hiện đại chính là phụ nữ, ăn cơm với phụ nữ sao có thể để đối phương trả tiền chứ?
Nghiêm Cẩn tự nhận mình là một quý ông hợp cách.
Cậu thầm hỏi hệ thống ở trong lòng: "Cậu có biết tình hình bên nhân vật chính công thế nào không?"
009 biểu thị không biết: "Nhân vật chính công và thụ có sự che chở của Thiên Đạo, hệ thống không thể dò xét."
Nghiêm Cẩn không còn cách nào khác, đành phải ngồi lên xe bay chạy về phủ thượng tướng.
‘Nhân vật chính công à, tôi đã giúp anh giải quyết Phỉ Lực, để anh có thể yên tâm yêu đương với nhân vật chính thụ của anh rồi. Anh không biết ơn tôi thì thôi, còn gây trở ngại cho tôi làm gì chứ.’
Mà sau khi Nghiêm Cẩn rời đi, trong mắt Phỉ Lực lóe lên một tia phức tạp.
Cậu không phải là Omega ngây thơ vô tri, lớn lên trong tháp trắng. Cậu biết nhiều hơn những Omega nhân ngư bình dân hoang dã kia.
Trong buổi tiệc, đối tượng khiến Tần Lệ tức giận không phải là cậu ta, mà là Nghiêm Cẩn.
Tần thượng tướng, tại sao lại vì phó quan của mình ở bên một Omega nhân ngư khác mà tức giận chứ?
Theo đuổi bạn đời Omega ưu tú, là bản tính của mỗi Alpha.
"Hệ thống, cậu không phải đã nói, chỉ cần Phỉ Lực thay đổi chủ ý thì sẽ để tôi rời khỏi thế giới này sao? Phỉ Lực đã đồng ý đính hôn với tôi, tại sao nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành?"
Trên xe, Nghiêm Cẩn hỏi hệ thống.
Xe bay có chức năng dẫn đường, chỉ cần định vị đích đến, có thể tự động đến nơi.
009: "Một thế giới có quá nhiều biến số, cần chờ ký chủ và bạn đời chính thức xác định quan hệ, mới tính là hoàn thành nhiệm vụ."
Nghiêm Cẩn không tin: "Có phải sau khi đính hôn, cậu còn bắt tôi kết hôn với người đó hay không?"
009: "... Sẽ không, ký chủ."
Nghiêm Cẩn nghi ngờ: "Cậu chắc chứ?"
009: "Tôi chắc chắn!"
Nghiêm Cẩn: "Nếu sau khi đính hôn, nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành thì sao?"
009: "Vậy tôi cũng sẽ đưa ký chủ rời khỏi thế giới này!"
Nghiêm Cẩn hài lòng: "OK."
009: “...”
"Thượng tướng." Nghiêm Cẩn đứng bên cạnh chờ lệnh.
Gấp gáp gọi cậu về như vậy, nhiệm vụ cũng không màng, rốt cuộc là vì sao?