Sáng hôm sau tất cả các tờ báo lớn nhỏ đều hết sức sôi trào, lầu 5 tòa nhà Hoa Mậu, cửa sổ phòng làm việc của MO treo một cái bóng nhỏ bé lung lay như sắp đổ, hình bóng nhỏ bé đó chính là của trợ lý, cô ta nhỏ tiếng nói: “Bà chủ, phóng viên và các thợ chụp ảnh đều đã tới, có thể bắt đầu rồi! Chú ý an toàn!”
Chỉ thấy nửa thân mình Văn Dao Giai lập tức nhoài ra ngoài cửa sổ với tốc độ tia chớp, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp tràn đầy nước mắt, giọng nói nghẹn ngào nhưng âm lượng đủ để cho những người ở dưới lầu cũng có thể nghe thấy: “Tên khốn Lâm Kỳ Chi này...! Tôi không muốn sống nữa!”
Lâm Kỳ Chi vừa mới chạy đến hiện trường, vốn tưởng rằng Văn Dao Giai bị chuyện hôm qua đả kích tinh thần không tốt, nhưng không ngờ vừa xuống xe đã nghe thấy một câu như vậy, tức khắc cũng không biết nên khóc hay nên cười, chỉ là trong lòng đã có sự buông lỏng. Nhưng bước chân vội vàng vẫn không dừng lại, lập tức chạy tới phía trước.
“Giai Giai, cô mau xuống đây, cái gì tôi cũng sẽ đồng ý với cô được không?” Lâm Kỳ tỏ ra nôn nóng, ngẩng đầu hét to.
Văn Dao Giai âm thầm khen hắn thông minh, tiếp tục rơi lệ nói: “Vì sao anh lại phải chạy đến nhà tôi làm đầu bếp, cố ý gạt tôi chứ? Tôi còn tưởng rằng anh chỉ là một người bình thường, trêu chọc anh còn động lòng với anh, vậy mà anh lại là tổng giám đốc của RS!” Cô càng tỏ ra kích động hơn, “Tôi thật xấu hổ! Tôi không muốn sống nữa!”
Những lời này vừa tùy hứng vừa vô cớ gây sự, dùng phương thức ầm ĩ nhất để bác bỏ ánh mắt soi mói của mọi người. Cái cô muốn chính là một mối quan hệ ngang nhau, chứ không phải hắn chính là tổng giám đốc Lâm cao cao tại thượng của RS. Cô muốn hắn từ bỏ sỉ diện, xem hắn có thể lập tức trở mặt hay không, thuận tiện để cho khắp thiên hạ đều biết, là Lâm Kỳ Chi hắn lừa cô, lại còn hạ mình chạy đến nhà cô làm đầu bếp, còn cô thì căn bản là không biết sự tình.
Không ngờ Lâm Kỳ Chi nghe thấy những lời cô nói ánh mắt lại sáng lên: “Cô chờ tôi một chút!”
Văn Dao Giai treo ở giữa không trung, hỗn độn trong gió, thiếu một nam chính, thì những lời kịch kế tiếp của cô bị nghẹn lại ở cổ họng không thốt nên lời, đành phải yên lặng mà chờ đợi, một lát sau, cửa phòng làm việc bị xô đổ, Lâm Kỳ Chi không màng hình tượng tổng giám đốc, hấp tấp xông vào: “Giai Giai, những gì cô nói có thật không?”
Đám ký giả đã bám sát phía sau, Văn Dao Giai đẫm nước mắt, vẻ mặt ngơ ngẩn lại vô tội: “cái gì thật cơ?” Nói xong, hốc mắt vốn đỏ bừng của cô lại được dịp nhỏ nước mắt: “Có phải anh đã xem tôi thành trò cười từ lâu rồi không, cảm thấy tôi giống một con ngốc chơi vui lắm chứ gì?”
Thần sắc Lâm Kỳ Chi trở nên nghiêm túc mà chăm chú: “Không, Giai Giai, từ đầu tới cuối đều là tôi sai, tôi thích cô trước, nhưng lại dùng sai phương pháp để tiếp cận cô. Văn Dao Giai, tôi thích cô, cô có đồng ý cho tôi thêm một cơ hội không?”
Văn Dao Giai đã nghĩ tới rất nhiều loại phản ứng của hắn, nhưng chỉ không ngờ rằng, có thể nghe được lời tỏ tình nghiêm túc như vậy trong hoàn cảnh này, trong lòng kinh hoàng, vành tai cũng không biết cố gắng mà đỏ lên. Cô nhìn chằm chằm đôi mắt hắn, ngang ngược nói: “Anh nói là anh thích trước, vì sao trước đây tôi chưa từng gặp anh?”
“Hai năm trước, lúc đó cô đã từng tham gia làm giám khảo của một tiết mục ẩm thực, tôi chính là một trong số các thí sinh.” Lâm Kỳ Chi nhân lúc Văn Dao Giai không chú ý, ôm cô xuống cửa sổ.
Văn Dao Giai còn đắm chìm trong hồi ức, cô đã từng là giám khảo xem xét phần trình bày của tiết mục ẩm thực kia, nhưng cuối cùng tiết mục kia không được phát sóng, cát xê của các giám khảo cũng được trả đầy đủ cho nên cô cũng không mấy bận tâm đến nguyên nhân vì sao không được lên tivi. Lại không ngờ rằng một trong các đầu bếp trẻ lúc đó là Lâm Kỳ Chi?!
Cô vắt hết óc mới nhớ ra một hình bóng mơ hồ, dường như có vẻ trùng khớp với Lâm Kỳ Chi. Khó trách lúc trước Lâm Kỳ Chi lại phải trăm phương ngàn kế hấp dẫn sự chú ý của cô, còn cố ý vào nhà cô làm đầu bếp, thì ra nguyên nhân chỉ là vì mong cô có thể nhớ ra hắn?
Chỉ là… Lúc trước đầu bếp kia đã làm món ăn gì?
“Chân giò ướp tương!” Cô bừng tỉnh kêu lên. Sau khi lấy lại tinh thần thì mới phát hiện Lâm Kỳ Chi đã ôm mình trong l*иg ngực như ôm một công chúa, đèn flash sáng lên, cô bị hốt hoảng che mắt: “Anh làm gì vậy?! Mau buông tôi xuống!”
“Giai Giai quả nhiên còn nhớ rõ lúc đó tôi đã làm món gì.” Lâm Kỳ Chi vốn không để ý tới phản ứng của cô, tiếp tục nói: “Hôm đó tôi có chút sai sót, không thể phát huy được đến trình độ tốt nhất, nhưng ở hiện trường ai cũng ngại danh tiếng của tôi nên không dám nói, chỉ có cô là nói thật.”
Văn Dao Giai cười gượng hai tiếng, nghĩ thầm lúc đó là bởi vì mình không biết người nấu món ăn kia là ai, tất nhiên là ăn ngay nói thật, nếu như biết đầu bếp là tổng giám đốc RS, cô nhất định cũng sẽ biến thành chân chó trong một giây, lời nào dễ nghe thì nói cái đó.
“Vào lúc đó cô vẫn còn chưa gầy nhưng hiện tại, khuôn mặt bụ bẫm đáng yêu. Thân hình nhỏ ngồi yên trên ghế, chỉ ăn một miếng nhỏ đã bắt đầu chê bai. Tôi vốn cho rằng cô chỉ nói phét thôi, không ngờ cô có thể diễn tả một cách rõ ràng mạch lạc, đúng là người rất chuyên nghiệp. Thậm chí còn đề cử một vài siêu đầu bếp nấu món này xuất sắc. Sau đó tôi đã nếm thử qua một lần, không ngừng cải tiến, lại muốn nhờ cô ăn thử xem. Nhưng không ngờ cô đã bắt đầu chế độ ăn kiêng nghiêm khắc, tôi không thể nghĩ ra được cách nào khác, cho nên mới giả làm đầu bếp, trà trộn vào nhà cô.”
“Giai Giai, đầu tiên cô đã đi vào trong mắt tôi, tôi vốn chỉ là chú ý cô nhiều hơn một chút, nhưng ánh mắt và trái tim tương liên, vì thế cô đã từ trong mắt đi vào trong lòng tôi. Tôi lại không biết làm cách nào mới có thể đến được trái tim cô, cho nên nghĩ thầm, chi bằng đi từ dạ dày vậy.”
“Bây giờ món chân giò ướp tương tôi đã làm rất thành thạo, cô có muốn thử thêm một lần không?”
Văn Dao Giai nhìn vào trong ánh mắt sâu thẳm chân tình của người đàn ông trước mặt, cuối cùng cũng chậm rãi nở nụ cười xinh đẹp: “Lâm Kỳ Chi, chúc mừng anh, anh đã ở trong lòng tôi.”. TruyenHD
Đèn flash sáng rực lấp loáng, còn có phóng viên hiện trường đã bắt đầu viết tiêu đề, người còn chưa đi ra cửa, bảng tin đã phát: Tổng giám đốc thời đại mới! Tổng giám đốc Lâm của RS vì tình mà giả làm đầu bếp, chân giò ướp tương làm đính ước ôm người đẹp về nhà!