Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Cả Triều Văn Võ Phối Hợp Ta Diễn Kịch

Chương 42

Mọi người ở Dưỡng Tâm Điện đều là cáo già lâu năm, rất nhanh bọn họ đã phản ứng lại, việc này Hoàng Thượng chỉ là nghe thập nhị a ca và hệ thống chứng thực dã sử nói, trên tay hoàn toàn không có bất kì chứng cứ gì.

Mà sở dĩ Tiền Nho bị lôi đi nhanh như vậy, là muốn cá chết lưới rách nói ra chuyện bọn họ có thể nghe được thập nhị a ca và hệ thống chứng thực dã sử đối thoại.

Hoàng Thượng muốn hạt giống cung cấp ngàn cân mẫu sản mà thập nhị a ca và hệ thống chứng thực dã sử nói.

Lại há có thể để hắn ta như nguyện?

Ba Lặc cầm sổ con quỳ rạp trên mặt đất, lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi, Hoàng Thượng ném sổ con cho ông ta chính là một quyển sổ con thỉnh an bình thường, bên trên hoàn toàn không có bất kì cái gì về chuyện của Tiền Nho, tất cả đều là ông ta và Hoàng Thượng diễn một tuồng kịch. Từ đầu đến cuối hệ thống chứng thực dã sử này nhắc mãi chuyện drama cho thập nhị a ca, không có một từ là giả.

Lúc này Hoàng Thượng nhốt người lại trước chỉ là lấy cớ mà thôi.

Khang Hi lại vô cùng hưởng thụ với lời Dận Đào nói, vốn dĩ ông vẫn vô cùng anh minh thần võ mà?

Nhưng lúc này phát hiện cũng không tính muộn.

Càng nghĩ ý cười đôi mắt ông càng rõ, khóe miệng cũng nhịn không được cong lên.

Chờ sau khi xử lý xong chuyện này, người trên triều đình lại bắt đầu thương nghị lệnh cấm mới, trong lúc nhất thời tiếng tranh luận hết đợt này đến đợt khác vang lên.

Lệnh cấm là phải làm, nhưng một khi phát hiện trong nhà vẫn còn người làm thì phải bị trừng phạt bắt bó chân một tháng, bọn họ cảm thấy hơi nặng.

Rốt cuộc mỗi ngày bọn họ đều phải thượng triều, nếu thật sự thực thi trừng phạt bó chân một tháng, sợ là triều đình quan viên phải xin nghỉ hơn phân nửa.

Lúc trước bọn họ nghe hệ thống chứng thực dã sử và thập nhị a ca nói chuyện, còn cảm thấy đề nghị của hắn tương đối tàn nhẫn, hiện tại ngẫm lại vẫn là Hoàng Thượng ác hơn!

Lúc này Dận Đào cũng không rảnh lo nói chuyện với hệ thống chứng thực dã sử, hắn nhìn Khang Hi và đại thần trong triều bởi vì trừng phạt gia trưởng bó chân một tháng, mà cãi nhau túi bụi, rất là mới lạ.

Thậm chí có người mặt đỏ tía tai, nước bọt bay tán loạn. Còn có người muốn giơ tay. Nếu không phải Khang Hi ở trước mặt nhìn chằm chằm, sợ là thật sự muốn đánh nhau rồi.

Đúng lúc này, hệ thống chứng thực dã sử đưa nhiệm vụ tới, nó nói với Dận Đào một tiếng: “Nhiệm vụ ba, nghe nói Trương Đình Ngọc làm quan thanh liêm, hai bàn tay trắng, nhà chỉ có bốn bức tường, đây là thật sao?”

Hệ thống chứng thực dã sử vừa dứt lời, toàn bộ Dưỡng Tâm Điện nháy mắt yên tĩnh, rất nhanh lại bắt đầu ầm ĩ, chỉ là bởi vì tâm tư cãi nhau vì lệnh cấm rõ ràng phai nhạt không ít.

Dận Đào nghe hệ thống chứng thực dã sử nói xong, ánh mắt dạo qua một vòng, dừng ở trên người Trương Đình Ngọc, đánh giá hắn ta trên dưới trong chốc lát mới trịnh trọng nói với hệ thống chứng thực dã sử: “Đồ trên người Trương Đình Ngọc kia rất đáng giá.”

Vừa mới dứt, lại nói ở trong lòng: “Chắc đây là năm trước a mã ta ban thưởng. Nếu không chúng ta nghĩ biện pháp đi trong nhà Trương Đình Ngọc một chuyến mới được.”

Hệ thống chứng thực dã sử nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nháy mắt nhăn lại, nó có chút phát sầu với Dận Đào nói: “Ngươi nói rất đúng, hiện tại chúng ta đến nhà Trương Đình Ngọc? Nhưng sao có thể chứng minh nhà Trương Đình Ngọc chỉ có bốn bức tường? Đột nhiên cảm thấy nhiệm vụ này thật khó.”

Nó vừa dứt lời nói, hai tiếng thở dài đồng thời vang lên.

Mọi người vừa nghe, lập tức vui vẻ: Còn không phải là nhiệm vụ nhà Trương Đình Ngọc chỉ có bốn bức tường sao? Này có gì khó, dù có cái gì, bọn họ cũng có thể dọn trống không cho ông ta!