Nghĩ đến đây, hắn ta đột nhiên cảm thấy có chút may mắn, nếu Dận Đào và hệ thống chứng thực dã sử không nói chuyện này, chỉ sợ hắn ta vẫn chưa hay biết gì, đến lúc đó lại xảy ra chuyện, sẽ bị liên lụy vào trong đó.
Giờ phút này Tiền Nho chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, hô hấp khó khăn, lời hệ thống chứng thực dã sử này và thập nhị a ca nói, hoàn toàn đều nói trúng tim đen của hắn ta, lúc trước hắn ta còn cảm thấy chính mình làm thần không biết quỷ không hay, lúc này lại đều bị moi ra.
Nghĩ đến đây, nháy mắt đôi mắt của hắn ta trở nên đỏ tươi, ánh mắt nhìn Dận Đào cũng trở nên hung ác.
Dận Đào và hệ thống chứng thực dã sử càng nói càng tức giận, lúc này hắn hung tợn trừng mắt nhìn Tiền Nho một cái, sau đó hỏi: “Tiền phu nhân kia thật sự là đáng thương, ngươi có chứng cứ gì có thể khiến nửa đời sau của Tiền Nho này trực tiếp vượt qua ở lao ngục không?”
Hệ thống chứng thực dã sử im miệng không nói một lát sau nói: “Tiền Nho có thể là lần đầu tiên gϊếŧ người, thủ pháp cũng không chuyên nghiệp, chính thê và nhi tử của hắn ta cũng chưa chết, mà là sau khi bị rơi xuống nước được người cứu. Tính ngày mà nói bọn họ hẳn là đã sắp đến kinh thành.”
Dận Đào vừa nghe, nháy mắt trên mặt nở một nụ cười xán lạn, hắn nói với hệ thống chứng thực dã sử: “Vậy thì thật sự là quá tốt, chờ sau khi bọn họ gõ vang Đăng Văn Cổ, Tiền Nho này có thể trừng trị theo pháp luật!”
Khang Hi nghe đối thoại của Dận Đào và hệ thống chứng thực dã sử, đôi mắt không ngừng quét lên xuống ở trên người Tiền Nho, cho đến khi nhìn thấy ánh mắt chứa tia sát ý kia của hắn ta, ông hơi híp mắt lại, trầm giọng nói: “Hôm nay trẫm nghe nói một chuyện thú vị, không biết chư vị ái khanh muốn nghe hay không?”
Toàn bộ Dưỡng Tâm Điện chợt yên tĩnh, một lúc lâu sau, mấy người Trương Đình Ngọc đứng ra thành hàng chắp tay nói với Khang Hi: “Vi thần chăm chú lắng nghe.”
Khang Hi cầm sổ con trên tay gõ qua lại một chút, mới cười lạnh nói: “Ngay ở mới vừa rồi, có người dâng cho trẫm một quyển sổ con, bên trên nói Tiền đại nhân vì vinh hoa phú quý mà gϊếŧ thê tử và nhi tử. Lời trên tấu chương chuẩn xác, không biết Tiền đại nhân có giải thích gì không?”
Trong giây lát Tiền Nho ngẩng đầu lên nhìn Khang Hi, hắn ta thình thịch một tiếng quỳ gối trên mặt đất dập đầu nói: “Hoàng Thượng, thần oan uổng, Hoàng Thượng!”
Từ lúc Dận Đào bắt đầu nói, hắn ta đã cảm thấy sợ hãi, nhưng hắn ta không tin sổ con này sẽ vừa lúc dừng ở trên tay Khang Hi như vậy.
Chỉ có thể là Khang Hi nghe được chuyện hắn ta làm, mới lâm thời đưa ra quyết định. Cho nên hiện tại tuy bọn họ nghe xong Dận Đào và hệ thống chứng thực dã sử nói, nhưng trên tay cũng không có chứng cứ.
Nghĩ đến đây, nháy mắt trong lòng hắn ta nhẹ nhàng không ít, vẻ hoảng loạn trên mặt cũng giảm bớt rất nhiều.